Bài viết của một học viên Đại Pháp tại Đài Loan

[MINH HUỆ 19-04-2017]

Tôi thường cảm thấy tu luyện thật sự hạnh phúc và tuyệt vời và khi buông bỏ các tâm chấp trước, tôi lại có một cảm giác hạnh phúc lâng lâng mà bất kể điều gì cũng không thể sánh được.

Đã 18 năm kể từ khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Trong một thời gian dài, tôi đã tìm kiếm ý nghĩa của nhân sinh và sau khi bắt đầu tu luyện tôi cảm thấy rằng cuối cùng mình đã hiểu được chân lý và tìm thấy mục đích thật sự trong đời người-trợ Sư Chính Pháp và cứu độ chúng sinh.

Tôi kiên định tín Sư tín Pháp trước những khảo nghiệm khó khăn và thực sự tin rằng miễn là chúng ta không ngừng tiến về phía trước, chúng ta sẽ có thể hoàn thành lời thệ nguyện thiêng liêng của mình.

Qua bài viết này, tôi muốn chia sẻ với các đồng tu về việc tôi đã vượt qua khảo nghiệm tâm tính bằng cách hướng nội và nỗ lực để buông bỏ các chấp trước của mình như thế nào.

Vượt qua chấp trước vào sự định kiến

Gần đây tôi đã tham gia vào một hạng mục Đại Pháp và gặp vấn đề với người điều phối. Tôi cảm thấy rằng anh ấy nói năng không được rõ ràng và thỉnh thoảng rất khó để hiểu được anh ấy muốn nói gì ngay cả khi tôi đã hỏi ba đến bốn lần. Tôi đã rất thất vọng và nghĩ rằng anh ấy không có năng lực làm việc.

Sau đó tôi nhận ra rằng mình không hành xử giống một người tu luyện bởi vì tôi đang hướng ngoại thay vì hướng nội.

Tôi tĩnh tâm lại và chia sẻ những suy nghĩ của mình với một đồng tu mà hiểu khá rõ về tôi. Chúng tôi đã cùng phát hiện ra một chấp trước rất lớn của tôi.

Bởi sự giáo dục từ nhỏ, tôi luôn kết giao với những người khôn khéo, thông minh và lịch lãm. Vì vậy khi tôi gặp những người ít “nổi bật” theo tiêu chuẩn của tôi, tôi đã vô tình hình thành nên một số định kiến đối với họ.

Tôi có xu hướng nghĩ rằng những người nổi bật đó thì “tốt” và cảm thấy thật hạnh phúc và thoải mái khi làm việc với họ.

Tuy nhiên, Sư phụ đã dạy chúng ta: “Chân-Thiện-Nhẫn là tiêu chuẩn duy nhất để nhận định tốt và xấu (Chuyển Pháp Luân) và tôi đã đánh giá mọi người bằng những quan niệm người thường của mình, chào đón những người ưa nhìn và có thể đạt tiêu chuẩn theo những quan niệm của mình.

Sau khi nhận ra những chấp trước và quan niệm của mình, tôi đã trừ bỏ chúng đi. Khi tôi nhìn lại vị điều phối, mọi thứ dường như khác đi và tôi đã có thể thấy được sự rạng rỡ của vị điều phối trong nỗ lực giảng chân tướng cho mọi người của anh ấy.

Buông bỏ tâm tự mãn

Khảo nghiệm thứ hai của tôi là buông bỏ tâm tự mãn.

Tôi nhớ đến lời nhận xét của bạn bè tôi về chấp trước này khi tôi vẫn còn là một sinh viên đại học.

Tôi chưa bao giờ cảm thấy rằng tôi cần những người khác phải thừa nhận năng lực của mình bởi vì tôi hoàn toàn có thể tự mình làm việc đó! Dần dần, tính tự cao tự đại đã hình thành nên một lớp vỏ dày xung quanh tôi.

Tôi biết rằng mình không nên mắc vào những xung đột với mọi người để không can nhiễu đến việc cứu độ chúng sinh nhưng khi điều này xảy đến với các đồng tu, khi mâu thuẫn nảy sinh, tôi thường có thái độ lạnh nhạt và có chiều hướng phớt lờ họ đi.

Trong tu luyện Đại Pháp, chúng ta phải buông bỏ hết thảy các quan niệm mà không phù hợp với nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn. Có lần trong một nhóm học Pháp, Sư phụ cũng đã điểm hoá để thúc giục tôi buông bỏ tâm tự mãn.

Từ thuở nhỏ, tôi đã luôn muốn lấn át người khác. Thậm chí khi tôi đi mua sắm, tôi muốn những người bán hàng đối xử lễ phép đối với tôi. Thứ tình cảm này có thể bắt nguồn từ tuổi thơ được nuông chiều của tôi, tôi cho rằng mọi người đều nên cư xử tốt đối với tôi.

Tôi nhận ra rằng đó thật sự là tâm tự mãn và nó trái ngược hoàn toàn với chính ngộ về “vô ngã và vị tha.”

Với thể ngộ này, tôi cảm thấy rằng từng lớp từng lớp giả ngã trong tôi đã được lột bỏ còn chân ngã của tôi ngày càng được hiển lộ. Tôi cũng đã có thể kiểm soát tốt hơn những suy nghĩ, phản ứng và cách hành xử của mình

Loại bỏ tâm ích kỷ và an dật

Trước khi bắt đầu tu luyện, tính khí của tôi khá là không tốt, tôi bực bội với cả những chuyện vặt vãnh và rất dễ nổi cáu. Tôi có khuynh hướng tật đố và oán hận mạnh mẽ. Trong những dịp quan trọng, tôi thường hay bị giảm hiệu suất công việc khi gặp áp lực.

Sau khi bắt đầu tu luyện, tôi đã hoàn toàn thay đổi và Đại Pháp cũng khai mở trí huệ cho tôi. Tôi đã làm rất tốt trong một số kỳ thi chính và điều này đã giúp tôi có thể học tập và nghiên cứu ở trường đại học mà tôi mong muốn. Tôi cũng được nhận vào công ty hiện tại, một trong số 500 công ty lớn với mức lương và phúc lợi tuyệt vời. Công việc của tôi không đòi hỏi quá nhiều và điều này đã giúp tôi có đủ thời gian để làm ba việc.

Nhờ tu luyện Đại Pháp, tôi đã gặp được một người chồng biết quan tâm và tốt bụng, anh ấy cũng là một học viên Đại Pháp, bố mẹ chồng cũng rất tốt với tôi, đối xử với tôi thậm chí còn tốt hơn cả bố mẹ đẻ của tôi. Tất cả những ân điển này đều nằm ngoài sức tưởng tượng của tôi trong quá khứ, trước khi tôi tu luyện Đại Pháp.

Tuy nhiên, là những người tu luyện Đại Pháp, chúng ta không được chấp trước vào những ân điển như vậy. Thể ngộ của tôi là lẽ tất nhiên các đệ tử Đại Pháp đều là những người xuất chúng. Đó là bởi uy đức của Đại Pháp, là bởi vinh diệu mà Sư phụ ban cho chúng ta.

Chúng ta không nên truy cầu những ân điển như vậy hay chúng ta không nên quá chú trọng vào những điều đó. Thay vào đó chúng ta nên thể hiện được những phẩm chất ưu tú của mình với mọi người để chứng thực được sự vĩ đại của Đại Pháp để cứu độ thêm nhiều chúng sinh hơn nữa.

Tôi thực sự cảm nhận được rằng chúng ta không còn lại nhiều thời gian để cứu người mà lượng người chúng ta cứu được vẫn còn rất ít.

Tôi nhận ra rằng mình vẫn còn tâm chấp vào tự ngã và an dật rất mạnh, thêm vào đó tôi có khuynh hướng dựa dẫm rất nhiều vào Sư phụ, nghĩ rằng chúng ta sẽ không thể cứu được nhiều người đến vậy và cuối cùng chúng ta chỉ có thể trông chờ vào Sư phụ. Tất cả những suy nghĩ này đều là niệm đầu không chính và chúng phải bị thanh trừ.

Những suy nghĩ về việc giảng chân tướng

Về việc giảng chân tướng, tôi cảm thấy rằng có lẽ chúng ta cần phải thư thái hơn hay thậm chí có chút hài hước hơn để có thể tiếp cận với nhiều người hơn nữa.

Gần đây, một đạo diễn phim nổi tiếng đã nói một cách công khai rằng ông ấy đồng ý với các nguyên lý của Pháp Luân Công nhưng ông ấy cảm thấy rằng cách mà chúng ta giảng chân tướng như ngồi đả tọa tại các điểm tham quan du lịch và tổ chức các cuộc diễu hành có gì đó quá là “trang nghiêm.”

Những người sống trong xã hội tự do rất hạn chế về khả năng chấp nhận mọi thứ và điều quan trọng là chúng ta nên thể hiện phong thái của các học viên Đại Pháp theo một phương thức thoải mái hơn để thêm nhiều người hơn nữa được đắc cứu.

Khoảng sáu tháng trước tôi đã tham gia vào một hạng mục truyền thông và làm một bộ phim và trong các chương trình đó tin tức được báo cáo theo phương thức rất nhẹ nhàng và thoải mái. Chúng ta cũng đưa nội dung về Pháp Luân Công vào trong phim. Chương trình đó đã được đón nhận rất nồng nhiệt.

Tôi hy vọng rằng với sự gia trì của Sư phụ, bộ phim mà chúng tôi làm sẽ đóng một vai trò ảnh hưởng lớn hơn nữa trong xã hội.

Tôi vô cùng biết ơn Sư phụ và tôi quyết tâm thực thi tốt hơn nữa trong tu luyện và trong việc cứu độ chúng sinh.


Bản tiếng Hán:https://www.minghui.org/mh/articles/2017/4/19/345828.html

Bản tiếng Anh:https://en.minghui.org/html/articles/2017/5/2/163052.html

Đăng ngày 28-5-2017. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản

Share