Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc Đại lục
[MINH HUỆ 4-2-2017] Hàng năm vào ngày mùng 1 Tết, gia đình bốn người chúng tôi đều quỳ trước ảnh Sư phụ (người sáng lập Pháp Luân Đại Pháp) và khấu đầu chín lần. Chúng tôi lặp lại câu “Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân – Thiện – Nhẫn hảo,” để chúc mừng năm mới Sư phụ.
Mặc dù con trai và con dâu tôi không phải là học viên Pháp Luân Đại Pháp, sự kính trọng của các cháu đối với Sư phụ và Đại Pháp đã mang đến cho chúng nhiều phúc lành. Công việc kinh doanh của chúng trong những năm gần đây rất thuận lợi, đã có thể mua thêm một căn nhà để cho thuê. Các cháu cũng sở hữu một căn nhà xinh xắn và nằm trong khu vực có trường học chất lượng tốt.
Sư phụ đã giảng:
Nhân loại đối với biểu hiện của Đại Pháp tại thế gian có thể thể hiện ra sự thành kính và tôn trọng thích đáng, thì sẽ mang đến hạnh phúc hay vinh diệu cho người, dân tộc hoặc quốc gia. (Luận Ngữ – Chuyển Pháp Luân)
Trước khi tu luyện Đại Pháp, cảm thấy cuộc sống thật thống khổ
Trước khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi là người hiếu thắng và đầy tham vọng. Tôi ghen tỵ với những người có cuộc sống sung túc, và lúc nào cũng chỉ nghĩ đến bản thân mình. Ban ngày tôi làm công nhân xây dựng còn buổi tối thì nuôi lợn, chăm lo cho con trai, con dâu và cháu nội. Đến cuối ngày, tôi đều thấy rất mệt mỏi và thậm chí còn không thể đứng thẳng.
Trong tâm tôi luôn cảm thấy thật thống khổ, cho đến khi được giới thiệu về Pháp Luân Đại Pháp vào ngày 1 tháng 4 năm 1996. Theo lời khuyên của một người bạn, tôi đã nghe các bài giảng Pháp của Sư phụ. Từ đó tôi kiên trì học Pháp mỗi ngày.
Sau khi luyện các bài công pháp, tôi có nhiều năng lượng hơn trước. Giờ tôi đã hơn 70 tuổi, nhưng cảm giác như trẻ hơn thế 10 tuổi. Bản thân tôi cũng ngạc nhiên trước những thay đổi lớn về thân và tâm chỉ trong một thời gian ngắn.
Vì tôi học các cuốn sách của Pháp Luân Đại Pháp, một cách tự nhiên, tôi tuân theo các nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn trong cuộc sống thường ngày.
Khi tôi làm việc tại một cửa hàng bán phụ kiện máy nông nghiệp, tôi đảm nhiệm thêm nhiều công việc và rất được tin tưởng. Với cơ thể khoẻ mạnh, tôi có thể mang những thiết bị nông nghiệp nặng giống những nhân viên nam. Hàng ngày tôi đến cửa hàng sớm một giờ đồng hồ, dọn dẹp bên ngoài, rồi lau chùi các quầy hàng cũng như sàn nhà bên trong cửa hàng. Người quản lý đánh giá rất cao những việc tôi làm, nên đã đề nghị tôi giữ chìa khoá cửa hàng và nhà kho.
Các thành viên trong gia đình tôi cười nhạo vì tôi làm thêm việc trong khi tiền lương không hề được tăng. Tôi không để tâm đến những gì họ nói, và trả lời: “Tôi chỉ tuân theo những gì Sư phụ dạy và luôn nghĩ đến người khác trước.”
Họ đều muốn tu luyện Đại Pháp
Trước đây tôi làm công việc rửa chén bát tại một nhà hàng. Vào giờ nghỉ tôi thường nghe các bài giảng của Sư phụ qua tai nghe. Một người bồi bàn tên là Tiểu Hạ tò mò muốn biết tôi nghe gì. Một ngày nọ, cô ấy ngồi cạnh tôi và nghe các bài giảng của Sư phụ. Càng nghe cô ấy càng muốn nghe thêm. Chẳng bao lâu sau cô bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, cô cũng giới thiệu cho mẹ và em gái. Họ đều đã trở thành học viên Pháp Luân Đại Pháp.
Tôi có một người hàng xóm thường xuyên sống trong bệnh tật. Bà ấy bị buộc phải nghỉ hưu, phải uống thuốc hàng ngày. Bà ấy cảm thấy như đã đến bờ vực của cái chết. Thậm chí bà đã chuẩn bị đồ cho mình mặc lúc ra đi.
Sau khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi nói với bà ấy tu luyện tuyệt vời thế nào. Bà ấy đã bảo tôi giúp bà cùng học.
Hôm đó chúng tôi cùng nhau học Pháp và luyện công. Bà ấy rất nghiêm túc khi học Pháp và chú ý cẩn thận đến từng động tác. Sau này bà đã trở thành phụ đạo viên tại điểm luyện công và hướng dẫn các học viên mới. Đến nay bà ấy đã tu luyện được 20 năm và rất khoẻ mạnh.
Mặc dù tôi luôn bận rộn, nhưng tôi vẫn tràn đầy năng lượng và vui vẻ. Bệnh tật của người hàng xóm của tôi cũng không còn. Chứng kiến những thay đổi đáng kinh ngạc của người hàng xóm đó và tôi, một người hàng xóm khác tên là Tiểu Lưu cũng bắt đầu học Pháp và luyện công cùng chúng tôi.
Gia đình hoà thuận suốt 15 năm qua
Khi con trai tôi lập gia đình vào năm 2001, tôi đến sống cùng gia đình cháu. Tôi coi con dâu như con gái của mình, và cũng chăm lo đến các việc nhà.
Con dâu tôi trước đây thường hay nóng tính, có đôi lần còn to tiếng tôi vì những chuyện nhỏ nhặt. Một lần khi con dâu tôi đang nói chuyện với chồng qua điện thoại, tôi cũng muốn nói chuyện với con trai một chút. Khi tôi cố giành lấy điện thoại, con dâu đã phản ứng mạnh và đẩy tay tôi ra. Tôi bị trầy da và chảy máu.
Tôi quay về phòng và bật khóc. Tôi nghĩ: “Mình đã làm việc vất vả để nhà cửa sạch sẽ gọn gàng, vậy mà con dâu còn chẳng coi trọng mình.” Sau khi bình tĩnh lại, tôi nhận ra là một học viên, mình nên hướng nội. Tôi đã quá mong muốn được nói chuyện với con trai, và đã có hành động bất lịch sự. Đó là lỗi của tôi. Tôi sẽ buông bỏ tâm đau khổ đó.
Khi quay lại phòng, tôi nói chuyện với con dâu như thể không có chuyện gì xảy ra. Cháu cảm thấy hổ thẹn và đã xin lỗi tôi.
Chúng tôi đã sống cùng nhau 15 năm. Con dâu rất cảm động vì sự nhẫn nại của tôi và tính nết của cháu cũng đã cải thiện. Cháu biết được rằng tôi có thể khoan dung với cháu như vậy là vì tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tôi đã nỗ lực nhiều cho gia đình này, và cháu cũng rất trân trọng Đại Pháp và hỗ trợ tôi trong việc tu luyện.
Con trai tôi được biết hầu như tất cả những ai cùng làm việc với tôi tại công trường xây dựng đều đã qua đời vì tuổi già. Mặc dù tôi đã hơn 70 tuổi, nhưng vẫn có thể bê các vật nặng lên cầu thang, và làm tất cả các công việc trong nhà. Cháu cũng rất trân trọng Đại Pháp và ủng hộ tôi tu luyện.
Một lần tôi cùng cháu nội tham gia một chuyến dã ngoại do trường tổ chức ở ngoài thị trấn, con trai và con dâu tôi đã thắp hương cho Sư phụ mỗi ngày trong suốt thời gian tôi vắng nhà. Con trai tôi khấu đầu chín lần trước ảnh Sư phụ vào buổi sáng và con dâu tôi khấu đầu chín lần vào buổi tối.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/2/4/342655.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/4/9/162783.html
Đăng ngày 24-5-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.