Bài viết của Tâm Tĩnh, đệ tử Đại Pháp ở Hà Bắc, Trung Quốc

[MINH HUỆ 04-03-2017] Tôi lớn lên trong một gia đình nghèo khó và có ba chị gái. Đến tận lúc tôi lên 10 tuổi, bố mẹ mới có chút tiền cho tôi đi học. Nhưng tôi cũng chỉ học hết trung học cơ sở bởi vì bố mẹ không thể trả học phí được nữa. Tôi chán nản và mất hết hy vọng về tương lai. Tôi không biết cuộc sống sẽ thế nào đối với mình trong tương lai.

Giấc mộng báo trước tương lai

Năm 1989 khi tôi 19 tuổi, tôi có một giấc mơ kỳ lạ. Tôi mơ thấy mình bay tới một ngọn núi rất cao và nhìn thấy một hang động. Các cánh cửa đi vào hang đều đóng kín nhưng tôi có thể nhìn qua khe cửa. Tôi nhìn thấy nhiều người đang tập trung lại và nghe một người nói: “Sự kiện lớn nhất sắp xảy ra trong thế giới nhân loại. Ngài Lý Hồng Chí [Ghi chú: tên của Nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp] sẽ đến cứu độ con người.”

Bỗng tôi nghe thấy ai đó nói “Có người ở bên ngoài đang nghe lén chúng ta. Đây là thiên cơ và chúng ta không thể để cô ta đi được!”

Tôi hỏi trong nỗi khiếp sợ: “Mình sẽ phải làm gì?”

Sau đó một ông lão tóc trắng và lông mày trắng đứng dậy. Ông mặc trang phục của Đạo gia và cầm một cây phất trần trên tay. Ông nói: “Ai dám động tới cô ấy! Cô ấy là đệ tử của Ngài Lý Hồng Chí!” Không ai thốt lên lời sau khi ông lão nói.

Tôi thức dậy mà cứ nghĩ tới khuôn mặt ông lão trông rất thân thiết. Tôi nhớ ra đã mơ gặp ông ấy một lần trước đây. Lúc đó tôi lên bốn hoặc năm tuổi, bị ốm rất nặng và lúc mê lúc tỉnh. Ông lão ấy đến bên tôi trong giấc mơ và nói: “Con bị sao vậy?”

“Con cảm thấy mệt,” tôi trả lời. Ông lấy ra hai hạt màu đen và bảo tôi ăn, và tôi đã làm theo.

Ông dặn: “Con không được nói những lời xấu về người khác và không được làm những việc xấu. Nếu con làm những điều xấu, con sẽ bị mệt”.

Khi tôi thức giấc, tôi cảm thấy khỏe hơn. Tôi kể cho bố mẹ về giấc mơ và họ rất biết ơn vị Thần đã cứu sống tôi.

Tu luyện Pháp Luân Đại Pháp trong hoàn cảnh khó khăn

Tôi lấy chồng lúc 23 tuổi. Cả chồng và bố chồng đều nóng tính. Họ thường xuyên nổi giận và cãi nhau ở nhà. Tôi luôn ở trong tâm trạng bất an và gặp nhiều vấn đề về sức khỏe.

Năm 1995, một cậu học trò phổ thông bên hàng xóm nói với tôi rằng một người bạn học của cậu ấy đã tham gia khóa học Pháp Luân Đại Pháp ở Quảng Châu. Thời khắc tôi nghe thấy các từ “Pháp Luân Đại Pháp” tôi cảm thấy khó tả trong người. Khi tôi nhìn thấy ảnh của Sư phụ Lý trong sách Chuyển Pháp Luân mà cậu học trò đó mượn cho tôi, Ngài trông quá thân thiết khiến nước mắt tôi lăn dài trên mặt. Tôi biết đây là điều tôi đang chờ đợi.

Lúc bắt đầu chồng tôi rất phản đối tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Một lần khi tôi về nhà từ điểm luyện công, anh ấy cầm cây gậy dài ba thước và đánh vào tay tôi rất mạnh. Cây gậy gãy làm đôi mà tay tôi không hề hấn gì. Tôi biết mình cần đối đãi với mỗi từng hoàn cảnh bằng Chân-Thiện-Nhẫn. Tôi không tức giận với anh ấy và chỉ nói: “Em xin lỗi vì về muộn. Anh đừng tức giận nữa.”

Một buổi sáng khi tôi đang ngồi đả tọa, anh ấy đổ một gáo nước lạnh lên người tôi. Tôi không chút dịch chuyển cho dù đó là tuyết rơi và gió lạnh. Anh ấy rất ngạc nhiên: “Cô thật sự có công ư? Làm sao cô có thể nhập định sâu như vậy?”

Có lần anh ấy nói với tôi: “Từ khi cô tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi không còn gặp ác mộng nữa. Pháp Luân Đại Pháp quả thật tốt.” Kể từ đó anh ấy không phản đối tôi tu luyện Đại Pháp nữa.

Bố chồng nói lời xin lỗi

Bố chồng tôi là một người đàn ông ngang ngạnh và không được học hành. Trước đây ông đối xử với tôi như kẻ thù. Nếu ông không hài lòng về tôi, ông sẽ đứng bên ngoài hét to lên những lời lăng mạ bằng một thứ ngôn ngữ thô tục khiến tất cả hàng xóm có thể nghe thấy. Một lần tôi cố cắt nghĩa cho ông về Pháp Luân Đại Pháp nhưng ông vơ lấy cây chổi và đuổi đánh tôi mặc cho hàng xóm đã can ngăn.

Một hôm khi tôi đang làm bánh bao ở nhà, ông lại ở bên ngoài chửi mắng tôi. Tôi sai con trai mang tới cho ông một đĩa bánh chín. Nó nói: “Ông luôn chửi mắng mẹ vô cớ. Con sẽ không mang bánh mời ông!”

Tôi tự mình mang bánh bao mời ông. “Bố mệt rồi phải không ạ?” tôi nói. “Bố hãy ăn bánh và nghỉ ngơi đi ạ.”

Việc này diễn ra lặp lại nhiều lần cho tới một ngày khi ông nói với tôi: “Bố đã không đối xử tốt với con nhiều năm như vậy. Tất cả là lỗi của bố. Bố xin lỗi con.”

Tôi bảo ông hãy cảm tạ Pháp Luân Đại Pháp và Sư phụ. “Pháp Luân Đại Pháp khiến con thay đổi, nếu không con đã đi khỏi nhà này từ lâu rồi.”

Tất cả hàng xóm và họ hàng ca ngợi tôi vì chịu đựng được bố chồng. Họ nói rằng tôi là một học viên chân chính và gia đình tôi đã tan vỡ từ lâu nếu không có Pháp Luân Đại Pháp.

Gia đình tôi được phúc báo

Tôi vẫn tiếp tục tu luyện Pháp Luân Đại Pháp tinh tấn trong suốt những năm qua bất chấp cuộc bức hại. Trước đây tôi khổ sở vì bị nhiều bệnh – đau đầu mãn tính, đau dạ dày, viêm khớp và viêm gan mãn tính nhưng chúng đã biến mất thông qua tu luyện. Tôi luôn khỏe mạnh và có thể làm tất cả các công việc đồng áng nặng nhọc. Da tôi thậm chí còn thay đổi đẹp hơn.

Mọi người thường hỏi: “Làm thế nào mà chị ngày càng trẻ và đẹp ra vậy?”

Tôi luôn nói với họ rằng đó là vì tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tôi cũng tin gia đình tôi được phúc báo và được bảo hộ do tôi tu luyện Đại Pháp.

Một lần chồng tôi đang lái xe tải và rẽ rất nhanh. Nhưng xe của anh ấy không lao xuống rãnh bên đường như vẫn thường xảy ra nhiều lần trên quãng đường này, chiếc xe rẽ theo hướng khác và anh ấy thoát khỏi một vụ tai nạn nghiêm trọng.

Khi con trai tôi lên bốn, có một lần cháu chạy trên đường đuổi theo một người bạn. Một chiếc xe tải cao lớn vào cua ở góc đường và dừng ngay trước mũi chân của cháu bé, nhờ vậy mà cháu không hề hấn gì cả.

Trong dịp năm mới năm 2005, chồng tôi đang đốt pháo hoa thì một cái bay tới nổ bên cạnh hai con của chúng tôi, khiến chúng đen xì mặt mũi chân tay, nhưng không đứa nào bị thương.

Giờ đây mọi người trong gia đình tôi đều tin tưởng vào sự vĩ đại của Pháp Luân Đại Pháp, cũng vô cùng biết ơn Sư phụ và Đại Pháp.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/3/4/343774.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/3/17/162528.html

Đăng ngày 15-5-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share