Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc Đại lục

[MINH HUỆ 13-4-2017] Tôi là một đệ tử Đại Pháp đã hơn 60 tuổi. Trước khi tu luyện, tôi mắc rất nhiều bệnh mãn tính, phải nằm liệt giường, nên không thể làm các công việc trong nhà.

Bước ngoặt lớn trong đời tôi là vào năm 1996, tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Sức khoẻ của tôi cải thiện và tôi không còn là người vô dụng nữa. Chứng kiến những thay đổi của tôi, gia đình tôi rất ủng hộ, kể cả khi xảy ra cuộc đàn áp ba năm sau đó.

Bởi vì Pháp Luân Đại Pháp đã mang lại sức khoẻ cho tôi, tôi biết mình cần phải nói cho mọi người chân tướng của môn tu luyện này. Tôi muốn chắc chắn rằng mọi người không mù quáng tin vào những tuyên truyền đầy thù hận của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ).

Trong những năm qua, tôi đã đi phân phát các tài liệu thông tin về Pháp Luân Đại Pháp tới hầu hết các làng trong khu vực, và cũng đảm bảo rằng họ được cập nhật thông tin.

Tôi ra ngoài bất kể thời tiết như thế nào. Tôi phân phát tài liệu cả trong những ngày nhạy cảm của ĐCSTQ, là thời gian mà cảnh sát thường tiến hành bắt giữ quy mô lớn.

Loại bỏ tâm sợ hãi

Lần đầu ra ngoài để nói cho mọi người về Đại Pháp thật không dễ dàng. Tôi không dám nói chuyện với đám đông và tránh xa những khu vực đông đúc. Tôi chỉ tiếp cận khi họ có không quá ba người.

Ở một ngôi làng khác, tôi nhìn thấy nhiều người tụ tập bên ngoài một cửa hàng. Tôi thấy sợ khi bước tới. Khi thấy ba người đứng cạnh bức tường, tôi nói chuyện với một trong số họ và đưa cho anh ấy một cuốn tài liệu mỏng.

Người đàn ông từ chối nhận nó và hỏi có phải tôi tu luyện Đại Pháp không.

Anh ấy nói: “Cảnh sát địa phương đang bắt những học viên Pháp Luân Đại Pháp. Tôi không nhận tài liệu của chị. Tốt nhất chị hãy đi đi”.

Tôi đang do dự không biết nên làm gì tiếp theo thì có một người đàn ông lớn tuổi bước tới. Một trong những người đứng cạnh tường bảo tôi hãy nói chuyện với người đàn ông lớn tuổi đó. Tuy nhiên, ông ấy đã từ chối nhận tài liệu Đại Pháp.

Tôi lấy thêm dũng khí và nói chuyện với ông ấy. Ông ấy nhận một cuốn và xin thêm hai cuốn tài liệu. Tôi cảm ơn ông và giải thích cho ông về tầm quan trọng của những tài liệu này.

Người đàn ông đứng gần đó thấy ngạc nhiên và hỏi người đàn ông lớn tuổi tại sao không sợ khi nhận những tài liệu ấy.

“Tất nhiên là không”, ông nói với người kia và quay lại nói với tôi: “Tôi sẽ nhận bất cứ tài liệu nào cô đưa. Cô chỉ cần làm những việc cô nên làm. Không cần quan tâm đến ba anh kia!”

Tôi rất cảm tạ Sư phụ đã khích lệ tôi. Sau đó tôi đã đến chỗ cửa hàng và phát tài liệu. Tôi cũng không gặp vấn đề gì.

Cho mọi người biết chân tướng về Đại Pháp

Từ khi tôi bước ra ngoài để nói cho mọi người biết về Đại Pháp, các thành viên trong gia đình đều ủng hộ tôi. Trước khi tôi đi, tôi luyện công, phát chính niệm và học Pháp. Nhờ đó tôi sẽ có được năng lượng thuần chính.

Tôi đi tìm những nơi có đông người. Tôi nói với họ về chân tướng của Đại Pháp và phát tài liệu. Nhiều người ở các làng lân cận nhận ra tôi và tỏ ra vui vẻ khi nhìn thấy tôi. Nếu tôi đã hết tài liệu, họ chỉ cho tôi nơi họ sống và nhờ tôi lần sau đưa tài liệu vào cửa nhà cho họ.

Cũng có lúc có người nguyền rủa hoặc đe doạ tôi. Sau khi tôi chia sẻ với họ quá trình tôi khoẻ mạnh lại và những lợi ích tôi nhận được từ Đại Pháp, họ đã thay đổi thái độ. Nếu như tôi không học Pháp trước khi rời khỏi nhà và phát chính niệm, mọi thứ đã không thể hiệu quả như vậy.

Khi đi tìm nơi để dán tờ áp phích, tôi đã hỏi ý kiến những người ở đó. Một người chỉ cho tôi chỗ bảng tin gần đó. Tôi đã do dự và nói tôi có thể dán chúng trên cột điện.

“Chúng tôi được dặn là không được dán áp phích lên cột điện”. Một người khác khích lệ tôi: “Sao chị không dán ở bảng tin? Chúng tôi sắp có bầu cử, và có nhiều cán bộ cấp cao cũng sẽ đến. Chị hãy dán ở đó!”. Tôi đã làm theo lời khuyên của họ.

Một người đàn ông đang đọc áp phích Pháp Luân Công tại tỉnh Hồ Bắc, Trung Quốc

thoái đảng và thoái đoàn

Một lần tôi nhìn thấy một người đàn ông lớn tuổi ngồi bên cạnh cây cầu, tôi liền dừng lại và nói chuyện với ông. Ông nói ông đã 84 tuổi và là quân nhân đã trải qua nhiều trận chiến. Khi tôi nói với ông về việc thoái khỏi ĐCSTQ, ông tỏ ra khá quan tâm.

Ông nói: “Khi tôi vào đảng, tôi còn trẻ và đang trong quân đội. Một sĩ quan đã nói với chúng tôi rằng sau này mọi người nên ra khỏi đảng. Sĩ quan đó nói rằng ông ấy không thể sống lâu được tới lúc đó, nhưng chúng tôi có thể. Vậy nên hôm nay cô nói về chuyện đó khiến tôi rất vui.”

Ông ấy đã đồng ý thoái khỏi đảng và đoàn. Hai người khác nghe cuộc nói chuyện của chúng tôi cũng đồng ý thoái đảng.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/3/16/在救人过程中提高-343106.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/4/13/162821.html

Đăng ngày 19-5-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share