Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 04-03-2017] Mùa xuân năm 2015, tôi lại được tự do sau khi bị bắt giữ trong cuộc đàn áp Pháp Luân Công của Đảng Cộng sản Trung Quốc. Khi trở về nhà, tôi mới biết chồng mình đã qua đời khi tôi còn bị giam giữ. Hồi đó con tôi đang học cao đẳng nên tôi nghĩ đến việc đi xuống miền nam Trung Quốc để tìm việc.

Tôi nhanh chóng viết đơn kiện hình sự cựu Chủ tịch Trung Quốc Giang Trạch Dân và gửi qua bưu điện. Tuy nhiên, lá đơn đã bị cảnh sát địa phương tịch thu. Một học viên khác đã gửi một lá đơn sau tôi thì đã bị bắt vào cùng ngày hôm đó. Tôi rất sợ. Vì thế trong vài ngày tôi đã cho thuê nhà và bỏ đi.

Đối mặt với quan nạn lớn nhất

Tôi đến một nơi có một người bạn không phải là học viên và sống ở nhà cô ấy. Cô ấy bán hàng trực tiếp cho một công ty chuyên về các sản phẩm dinh dưỡng và mỹ phẩm. Cô ấy nói rằng các sản phẩm được phát minh bởi một nhà khoa học người Mỹ và rằng các sản phẩm này đã chữa lành bệnh cho cô ấy.

Cô ấy cứ nói liên tục với tôi rằng các sản phẩm này tốt như thế nào và bảo tôi thử dùng. Tôi mua mỹ phẩm của cô ấy và bôi lên mặt. Dường như nó có công hiệu. Tôi cũng thử uống một chai thuốc thực phẩm chức năng. Sự ham thích của tôi đã nổi lên. Tôi quyết định kiếm sống theo cách của cô ấy là bán những sản phẩm này.

Tôi trở về quê nhà và bán những sản phẩm này cho ba học viên. Họ mua những sản phẩm của tôi cho các thành viên trong gia đình mà không phải là học viên. Một học viên khác đã gợi ý tôi đọc “Giảng Pháp tại Pháp hội San Francisco 2014”. Sau đây là một đoạn liên quan đến bán hàng trực tiếp:

Đệ tử: Có một số học viên quảng cáo hàng hoá của bán hàng đa cấp và bán trực tiếp trong các đồng tu, và không nghe thiện ý của người khác.

Sư phụ: Ai truyền bá những điều không thuộc về Chính Pháp trong các học viên, thì người đó chính là can nhiễu đệ tử Đại Pháp, và phá hoại hình thế Chính Pháp! Tội còn to lớn hơn cả [tội mà] ma làm, theo [cách] cựu thế lực nói, còn hung hơn cả ma làm. [Đây] là thật sự đang phá hoại. Trước đây tôi từng nói, rằng ai có thể phá hoại được hình thức tu luyện của đệ tử Đại Pháp? Những nhân tố bên ngoài, thông qua cuộc bức hại này, thì có phá hoại được chăng? [Chúng] chỉ là rèn luyện thành thục các đệ tử Đại Pháp, sàng lọc bỏ cát đi. Ai có thể thật sự phá hoại đoàn thể tu luyện này? Phá hoại Đại Pháp? Không ai làm được hết, thực tế đã chứng thực rồi. Tôi đã nói, chính là như thế, [bị] can nhiễu là người có chấp trước, không thể phá hoại Pháp được đâu. Có thể khởi tác dụng phá hoại, là chỉ có người trong nội bộ. Hễ ai làm như thế thì đều không phải đệ tử Đại Pháp, cho nên chư vị không được coi họ như đệ tử Đại Pháp mà đối đãi, bất kể họ đã tu bao nhiêu lâu. (Giảng Pháp tại Pháp hội San Francisco 2014)

Tim tôi đập mạnh. Tôi nghĩ rằng có thể mình đã sai vì Sư phụ đã giảng về vấn đề này rất nghiêm trọng. Nhưng tôi vẫn muốn tiếp tục bán dòng sản phẩm này cho những người không phải là học viên gồm có bạn bè và họ hàng. Kết quả là tôi đã không thành công trong việc bán hàng. Tuy nhiên tôi vẫn tiếp tục sử dụng các sản phẩm dinh dưỡng.

Khi sử dụng những sản phẩm này tôi sụt cân rất nhiều. Toàn bộ cơ thể tôi gồm cả lòng trắng ở mắt đều trở nên vàng lợt. Tôi ngứa ngáy toàn thân và ốm yếu. Người bạn đã bán sản phẩm đó cho tôi nói rằng tôi nên sử dụng thêm những sản phẩm dinh dưỡng khác nữa của cô ấy thì bệnh tình mới khỏi. Tôi tin cô ấy và bắt đầu sử dụng sáu loại sản phẩm cho đến khi tôi thực sự sợ uống nước. Ngay khi tôi nhìn thấy nước thì đã muốn nôn ra.

Sư phụ giảng: “Mỗi từng chấp trước của chư vị, đều sẽ tạo thành chư vị tu không thành.” (Giảng Pháp tại Pháp hội Miền Tây Mỹ quốc 2015)

Tôi đọc Pháp của Sư phụ nhưng vẫn dùng những sản phẩm đó.

Một tháng đã trôi qua, và sức khỏe của tôi càng trở nên tồi tệ. Khi đó, tôi bắt đầu hướng nội. Tôi đã tu luyện Pháp Luân Công được 19 năm, và tôi đã không phải dùng đến một viên thuốc nào. Cơ thể tôi khỏe mạnh và tràn đầy năng lượng. Tại sao những sản phẩm dinh dưỡng này lại có hại cho sức khỏe của tôi? Có thể bán hàng trực tiếp là sai chăng? Đó là do cựu thế lực đã lợi dụng sơ hở của tôi và bắt đầu bức hại tôi, đẩy tôi đến chỗ chết.

Tôi nghĩ mình không nên đi chệch đường thế này nữa. Là một đệ tử Đại Pháp, tôi phải nghe theo Sư phụ vô điều kiện.

Sư phụ giảng: “Pháp có thể phá hết thảy chấp trước, Pháp có thể phá hết thảy tà ác, Pháp có thể phá trừ hết thảy lời dối trá, Pháp có thể kiên định chính niệm.” (“Bài trừ can nhiễu” – Tinh tấn yếu chỉ II)

cựu thế lực đã nhìn thấy tôi muốn học Pháp và cải thiện tình hình nên chúng đã dùng đủ các cách để can nhiễu tôi. Tôi cảm thấy mệt mỏi và luôn có rất nhiều việc phải làm. Tôi luôn muốn nằm xuống. Tôi cảm thấy như mình bị bao bọc trong một khối vật chất rất dày và không thể đột phá ra được. Kết quả là tôi không thể học Pháp với sự tập trung liền mạch. Tôi ước gì có một đồng tu tinh tấn đến giúp tôi bằng cách học Pháp cùng tôi một thời gian.

Ngày hôm sau, một đồng tu đã tình nguyện đến học Pháp cùng tôi. Tôi nghe nói rằng chị ấy có thể học sáu bài giảng trong cuốn Chuyển Pháp Luân một ngày và luôn luôn bận rộn với việc cứu người. Tôi đã vô cùng phấn chấn. Tôi biết rằng Sư phụ đang trông chừng mình. Tôi phải chính lại bản thân để theo kịp, và không nên để Sư phụ lo phiền thêm nữa.

Hàng ngày, tôi học Pháp với đồng tu đó. Bất cứ khi nào những niệm đầu bất hảo xuất hiện là tôi phát chính niệm để thanh trừ chúng. Vì thế, tâm tính của tôi liên tục được đề cao, thể ngộ của tôi về các Pháp lý đã tiến bộ hằng ngày, và tôi dần thoát ra khỏi hang ổ đen tối của việc bán hàng trực tiếp.

Tôi nhớ lại vì sao tôi lại mắc vào việc bán hàng trực tiếp này. Lúc đó, ý nghĩ người thường đã thắng thế. Tôi đã không đồng hóa với Pháp, vì thế tôi đã bị mắc kẹt trong thể ngộ sai lầm của mình. Chính những Pháp lý đã giúp tôi đột phá rất nhiều cản trở.

Thể ngộ sai lầm thứ 1: Bán hàng trực tiếp được phép hoạt động ở trong nước chúng ta; một công dân chỉ cần xin giấy phép kinh doanh và đóng thuế. Nhưng một đệ tử Đại Pháp cần phải chiểu theo Pháp hơn là những luật lệ của người thường, cho dù trong hoàn cảnh nào.

Sư phụ giảng:

“Chư vị dẫu thấy xã hội nhân loại đã biến đổi nhiều đến vậy, chuẩn mực đạo đức của nhân loại đang [trượt] trên dốc lớn, đạo đức thế gian trượt xuống hàng ngày, chỉ chạy theo lợi; nhưng sự biến hoá của vũ trụ không thể tuỳ theo sự biến hoá của nhân loại mà biến hoá theo. Làm người tu luyện thì không thể dùng tiêu chuẩn của người thường để yêu cầu.” (Chuyển Pháp Luân)

Thể ngộ sai lầm thứ 2: Sản phẩm mà tôi đã bán được phát minh bởi một nhà khoa học người Mỹ, và nó là một thương hiệu nổi tiếng quốc tế. Tôi đã quá chấp trước vào khoa học của người thường trong khi Đại Pháp mới là khoa học thực sự.

Thể ngộ sai lầm thứ 3: Người mà bán cho tôi những sản phẩm đó cũng sử dụng chúng, và cô ấy đã khỏi bệnh. Tôi đã chứng kiến những sự thay đổi ở cô ấy.

Sư phụ giảng: “Có một vấn đề cần nói rõ, trị bệnh bằng khí công thông thường và trị bệnh tại bệnh viện, đều là đưa cái nạn nguyên nhân tạo thành bệnh trì hoãn lại về sau, trì hoãn về nửa đời sau này hoặc về sau, hoàn toàn không động đến nghiệp lực.” (Chuyển Pháp Luân)

Tôi hơi băn khoăn vì tôi không coi những sản phẩm này là thuốc. Tôi dùng nó như là thực phẩm chức năng để xóa tàn nhang và tăng cường sức khỏe.

Sư phụ cũng giảng:

“Vậy thì chúng ta đều muốn đạt đến loại thân thể ở cảnh giới Phật ấy, chư vị ăn thực phẩm bổ sung thì có thể đạt được không? Khẳng định là không đạt được. Vậy chư vị ăn nó để làm gì? Cái thứ đồ này cũng không phải là thứ tươi ngon đáng thử gì. Chúng ta trong quá trình tu luyện chính là cần làm cho thân thể chư vị càng ngày càng tịnh hóa, càng ngày càng đạt đến trạng thái chính thường nhất, tốt nhất, cái đó bằng uống thuốc thì không đạt được. Vậy chư vị đi uống thuốc, thì chư vị chính là đối với tu luyện vẫn cảm thấy chưa yên tâm, chư vị chính là chưa coi bản thân mình là người tu luyện mà đối đãi, chẳng phải chính là đạo lý này hay sao? Chư vị không coi bản thân là người tu luyện mà đối đãi, vậy chúng tôi làm sao có thể coi chư vị là người tu luyện mà đối đãi đây. Chẳng phải đạo lý này sao. Bất kể là thuốc Trung y hay là thuốc Tây y, đều là thuốc cả, điểm này là khẳng định. Mục đích của chư vị chẳng qua chỉ là muốn có thân thể khỏe mạnh, nhưng chúng tôi tu luyện lại vượt qua cái này rất xa.” (Giảng Pháp tại Pháp hội Thụy Sỹ)

Tôi đã sốc khi đọc đoạn Pháp này. Sư phụ giảng bài giảng này trước năm 1999, và tôi đã đọc nó rất nhiều lần. Làm sao mà đoạn Pháp này lại không để lại ấn tượng gì trong đầu tôi nhỉ?

Tôi đã không tĩnh tâm học Pháp kể từ ngày được thả ra khỏi trại giam. Tôi đã để tâm chấp vào lợi ích cá nhân lèo lái và chỉ muốn kiếm tiền. Tôi đã bị đi đường vòng khá xa và rớt xuống rất sâu. Một khi một học viên mà mất đi chính niệm của mình thì người học viên đó có thể vô tình đi trên con đường do cựu thế lực an bài.

Một học viên với thiên mục mở đã nhìn thấy cựu thế lực đã chuẩn bị sẵn một bộ an bài cho mỗi học viên như một kim tự tháp khổng lồ do tầng tầng lớp lớp cựu Thần và lạn quỷ tạo thành. Kim tự tháp này được hình thành bởi vô số những kim tự tháp nhỏ hơn. Mỗi kim tự tháp nhỏ đang làm một công việc cụ thể. Một vài cái đang bức hại các học viên, một vài cái bắt các học viên, một vài cái khác thì thu hoạch nội tạng của học viên khi họ vẫn còn sống và một vài cái thì can nhiễu đến việc tu luyện của họ.

Phương pháp bán hàng trực tiếp những sản phẩm này đã sử dụng nguyên lý tương tự: việc phát triển kinh doanh giống y như cách các tế bào phát triển, một tế bào phân tách thành hai, hai phân tách thành bốn ,… tiếp tục như vậy để hình thành một hình kim tự tháp với lợi nhuận khổng lồ.

Giờ đây tôi đã nhận ra rằng khắp nơi đều đầy cạm bẫy và quan nạn. Ba học viên đã mua sản phẩm của tôi cũng đã nhận ra như vậy là sai. Mỗi người đều đã nhận ra chấp trước của mình. Tất cả chúng tôi đều biết ơn sự bảo hộ từ bi của Sư phụ.

Người mà trân quý chúng ta nhất trong vũ trụ này chỉ có Sư phụ. Người muốn chúng ta viên mãn cũng chỉ là Sư phụ thôi!

Chúng tôi quyết định chính lại bản thân và làm tốt ba việc để cứu thêm người và bắt kịp tiến trình Chính Pháp. Tôi hy vọng những học viên mà vẫn bị chìm đắm trong những vấn đề bán hàng trực tiếp hãy mau chóng tỉnh ngộ. Chúng ta nên xả bỏ tâm chấp vào lợi ích cá nhân và không nên để Sư phụ thất vọng.

Hướng nội vô điều kiện và nhận ra bức hại của cựu thế lực để hoàn toàn phủ nhận điều đó

Trong suốt bốn năm trải qua hết quan này đến quan khác như là bị bắt giữ, chồng chết, bán hàng trực tiếp và nghiệp bệnh, tôi bắt đầu tĩnh tâm học Pháp và hướng nội vô điều kiện. Nhiều chấp trước của tôi chưa được xả bỏ.

Sư phụ giảng: “Từ khi chư vị tu luyện cho tới nay mà vẫn không khỏi, chư vị phải thật sự tìm xem vấn đề về tâm tính, xem xem chấp trước ở đâu, chỗ nào cần tu tốt, đây quả thật là vấn đề tu luyện cá nhân rồi.” (Giảng Pháp ở Pháp hội tại Vùng đô thị New York năm 2013)

Tôi nhận ra rằng hậu quả mà việc bán hàng trực tiếp gây ra so với can nhiễu của ma thì còn tệ hơn. Tôi nghĩ nghiệp bệnh là do việc làm sai trái của tôi, và đó cũng chính là thừa nhận bức hại của cựu thế lực. Vì thế, cựu thế lực đã công nhiên hơn nữa bức hại cơ thể tôi.

Có một lần, tôi bị đau dạ dày, đau lưng, nôn và đi ngoài. Tôi bắt đầu nghĩ về những chấp trước mà tôi vẫn còn. Tôi phát chính niệm để loại bỏ chúng nhưng vô hiệu.

Tôi nhớ lại một đoạn Pháp của Sư phụ. Tôi cứ nhẩm thầm trong đầu: “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân – Thiện – Nhẫn hảo!” Tôi đi ngủ, nhưng đầu óc tôi vẫn cứ tiếp tục nhẩm chín từ đó. Khi thức dậy, tôi cảm thấy có cái gì đó đang đè lên bụng của mình ngay lập tức được loại bỏ đi, và cơ thể tôi cảm thấy thoải mái tức thì. Quả là diệu kỳ. Tôi biết rằng Sư phụ từ bi đã gỡ bỏ nó cho tôi.

Tôi nhận ra rằng mình đã thừa nhận sự an bài của cựu thế lực cho đến khi học đoạn Pháp của Sư phụ “Giảng Pháp ở Pháp hội Chicago 2004”.

Về sau, cơ thể tôi xuất hiện triệu chứng đau đớn. Tôi phát chính niệm và nghĩ: “Tôi là đệ tử của Sư phụ Lý Hồng Chí. Tôi giao cấp hết mọi thứ cho Sư phụ, và cuộc đời tôi là do Sư phụ an bài. Thậm chí nếu tôi còn quan niệm người thường và những chấp trước, tất cả những thứ này sẽ được chính lại theo Đại Pháp. Không một sinh mệnh nào được phép bức hại hay dùng bất cứ lý do gì để can nhiễu đến tôi. Tôi hoàn toàn phủ định sự bức hại của cựu thế lực lên cơ thể tôi.”

Sau đó cơ thể tôi khỏe mạnh trở lại.

Rõ ràng cựu thế lực đã an bài một bộ hệ thống cho mỗi đệ tử Đại Pháp. Khi các đệ tử chỉ hơi chệch khỏi Pháp, cựu thế lực đã sử dụng rất nhiều cách để bức hại chúng ta. Chúng ta cần nhận ra điều này và luôn hoàn toàn phủ nhận nó.

Tuy nhiên, vài ngày trước, cơ thể tôi lại xuất hiện đau đớn. Lần này còn đau dữ dội hơn lần trước lại dai dẳng. Tôi nhẩm thầm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân – Thiện – Nhẫn hảo!” Tuy nhiên, lần này, nó không hiệu nghiệm. Tôi cầu xin Sư phụ giúp đỡ.

Trong quá trình này, tôi thấy tâm tự tư của mình quả là mạnh mẽ. Tôi cứ cầu xin từ Đại Pháp nhưng không muốn làm gì cho Đại Pháp với lý do là tôi phải ở nhà học Pháp, tôi nghĩ tôi sẽ đi ra ngoài cứu người sau khi cơ thể tôi được điều chỉnh lại. Đó là một chấp trước vào việc cơ thể cảm thấy như thế nào, và niệm đầu này là do cựu thế lực an bài. Tôi đã không phủ nhận nó, vì thế cựu thế lực đã bức hại tôi liên tục.

Các học viên khác đã giúp đỡ tôi rất nhiều trong thời gian này. Một vài người còn học Pháp cùng tôi, một vài người chia sẻ kinh nghiệm tu luyện với tôi, một vài thì phát chính niệm để thanh lý trường không gian của tôi, và một vài người thì giúp tôi về mặt kinh tế. Vì thế tôi có thể tĩnh tâm xuống và đồng hóa với Pháp.

Tôi bắt đầu ra ngoài và dán các biểu ngữ giảng chân tướng Đại Pháp lên những bức tường sạch sẽ và các cột điện thoại. Tôi làm việc này hàng ngày với cả tâm huyết của mình. Một học viên khác đã đưa cho tôi một chiếc điện thoại di động mà tôi dùng nó gọi cho mọi người để giảng chân tướng về Đại Pháp và cứu họ. Sức khỏe của tôi cải thiện từng ngày. Làn da của tôi trở nên sáng hơn, và tôi tăng vài cân.

Một hôm, tôi nhìn lên bầu trời và nghĩ về một câu chuyện đã được nghe: Sư phụ hình thành nhục thân của Ngài từ những vật chất vô hình đến hữu hình và xuống từng tầng từng tầng. Các Vương chủ của mỗi thiên giới đều thệ ước sẽ giúp Ngài chính Pháp. Tôi là một trong số họ. Khi Sư phụ đến thiên giới của tôi, tôi đã cùng tham gia vào nhóm đó và cũng đi xuống. Những ý niệm của chân ngã cần phải đồng hóa với đặc tính của vũ trụ: Chân – Thiện – Nhẫn. Tất cả những ý niệm mà tôi xuất ra là hậu thiên và không phải đến từ chân ngã của mình.

Sau đó, tôi đã thêm một niệm đầu bất cứ khi nào tôi thanh lý trường không gian của mình: Tôi là đệ tử của Sư phụ Lý Hồng Chí. Con đường của tôi và mọi điều của tôi đều do Ngài an bài. Tôi chỉ đi trên con đường Sư phụ an bài mà thôi. Mỗi niệm đầu không đồng hóa với đặc tính vũ trụ thì không phải từ chân ngã của tôi. Tôi hoàn toàn phủ nhận tất cả những niệm đầu đó.

Cuộc đời tôi là do Sư phụ kéo dài. Không kể gặp bất cứ tình huống gì, tôi sẽ hướng nội vô điều kiện để chính lại hết thảy mọi ý niệm và hành xử của mình. Tôi sẽ làm tốt ba việc để hoàn thành thệ ước của mình. Tôi hoàn toàn phủ nhận bức hại của cựu thế lực để bước đi cho tốt trên con đường Sư phụ đã an bài.

Bài chia sẻ này được viết dựa trên thể ngộ hạn hẹp của tôi, và tôi có thể chưa biểu đạt được tất cả những Pháp lý mà tôi đã tham ngộ. Xin các đồng tu hãy từ bi chỉ ra những chỗ nào không phù hợp với Pháp.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/3/4/343780.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/4/3/162717.html
Đăng ngày 30-4-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share