Bài viết của một học viên ở tỉnh Liêu Ninh

[MINH HUỆ 19-2-2017] Tôi xin chia sẻ vài trải nghiệm của tôi về việc Pháp Luân Đại Pháp đã mang phúc báo đến cho cả gia đình tôi.

Tuổi thơ bất hạnh

Cha tôi mất khi tôi còn nhỏ và tôi lớn lên trong sự la mắng thường xuyên của cha dượng.

Những gì ông làm đã để lại vết thương sâu đậm trong tâm trí tôi, đến mức tôi không tìm thấy niềm vui ở bất kỳ điều gì, và luôn luôn cảm thấy rằng số phận thật bất công với tôi.

Tôi trách mẹ tôi, nói rằng lẽ ra bà không nên sinh ra tôi để tôi phải chịu đựng thống khổ như vậy. Tôi căm ghét cha dượng và còn cầu cho ông ta sẽ bị tai nạn mà qua đời. Tôi đã rất muốn bỏ nhà đi càng sớm càng tốt.

Cha chồng gây ra cho tôi nhiều đau khổ

Tôi nghĩ rằng sau khi kết hôn thì cuộc đời tôi sẽ tốt đẹp hơn. Nhưng điều đó đã không xảy ra bởi vì tôi gặp phải một người cha chồng ích kỷ và gian xảo.

Thời điểm đó, gia đình chồng tôi đang kinh doanh một xưởng sửa chữa ô tô. Cha chồng tôi phụ trách kế toán, trong khi chồng tôi và em trai anh ấy làm việc cùng với một vài nhân viên.

Trong gia đình, chồng tôi là người con trưởng thật thà và chăm chỉ. Chính vì tác phong làm việc của anh ấy, mà việc kinh doanh của gia đình đã rất phát đạt.

Tuy vậy, cha chồng trả cho chúng tôi chỉ hơn 100 nhân dân tệ (NDT) để sinh sống mỗi tháng và hứa rằng sau này ông ta sẽ trả cho chúng tôi một số tiền lớn.

Sau đó, chúng tôi phát hiện ra ông ấy đã tiêu xài hoang phí rất nhiều tiền và đang mắc nợ ngập đầu.

Ông ấy hối thúc chúng tôi bán nhà, nói rằng nhà ở tầng trệt không tốt và nếu chúng tôi bán nhà thì ông ấy sẽ giúp chúng tôi mua một căn hộ tốt hơn.

Chúng tôi đã bán căn hộ với giá thấp hơn 30.000 NDT.

Cha chồng tôi lại nói chúng tôi để sổ tiết kiệm ở chỗ ông ấy và mẹ chồng tôi sẽ giữ nó.

Vài ngày sau, ông ấy nói muốn vay chúng tôi 20.000 NDT để kinh doanh, và sẽ trả chúng tôi gấp đôi khi ông ấy kiếm được tiền.

Vợ chồng tôi đều biết ông ấy sẽ không giữ lời hứa nhưng chúng tôi vẫn cho ông vay.

Sau đó, chồng tôi còn cho ông ấy vay số tiền 15.000 NDT còn lại mà không nói cho tôi biết.

Tôi muốn mua một căn hộ giá rẻ, vì thế tôi đã hỏi chồng tôi rằng liệu chúng tôi có thể lấy lại tiền hay không.

Khi cha chồng tôi nghe tin này, ông ấy bắt đầu chửi rủa, nói xấu hai vợ chồng tôi sau lưng, rằng chúng tôi là bất hiếu và ép buộc ông ấy trả lại tiền trong khi ông không có tiền.

Nhưng trước mặt chúng tôi, ông ấy lại khen ngợi chúng tôi tốt và hiếu thuận.

Tôi rất giận ông và nghĩ rằng số phận tôi thật quá bất công. Tôi đỗ lỗi cho chồng và thường hay tranh cãi với anh ấy.

Tức giận cùng với thất vọng đã gây hại đến sức khỏe của tôi. Tôi mắc nhiều chứng bệnh, như đau dạ dày, thổ huyết, mất ngủ và nhiều triệu chứng khác của bệnh tim mạch. Cuộc sống của tôi giống như địa ngục trần gian.

Tôi không muốn đi bệnh viện để điều trị và nghĩ rằng thà tôi chết còn tốt hơn việc sống mà phải chịu đau đớn. Tôi thường xuyên nghĩ đến việc tự tử.

Pháp Luân Đại Pháp đã ban cho tôi một cuộc đời mới

Một ngày, dì tôi đến nhà chơi và khuyên tôi nên cùng dì tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Dì tôi nói môn tu luyện mang lại lợi ích sức khỏe thần kỳ và đưa cho tôi cuốn Chuyển Pháp Luân để đọc.

Sau khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã minh bạch rằng những đau khổ mà tôi phải chịu đựng là để hoàn trả nghiệp nợ.

Tôi hành xử bản thân chiểu theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn. Không lâu sau, tất cả các chứng bệnh của tôi đều khỏi. Chứng kiến những sự thay đổi của tôi, nên chồng, con trai và mẹ tôi cũng đã bước vào tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Hòa thuận với cha chồng

Khi hay tin cha chồng bị đột quỵ, cả nhà tôi đã đi thăm ông ấy lần đầu tiên kể từ sau 5 năm.

Ông ấy nắm lấy tay con trai tôi và khóc.

Sự oán hận trong lòng tôi biến mất. Tôi quyết định sẽ cư xử tốt với ông ấy cũng như bất cứ ai – với tâm hòa ái.

Khi mẹ chồng tôi trở bệnh nặng, cô em chồng và em dâu đã đưa bà đến nhà tôi. Tôi không than trách họ và chăm sóc phụng sự chu đáo cho mẹ chồng.

Anh chị của tôi cho rằng họ thật ích kỷ khi đổ hết trách nhiệm chăm sóc người mẹ chồng bị bệnh cho chúng tôi.

Nhưng tôi nói với các anh chị tôi rằng: “Em là một học viên Pháp Luân Đại Pháp. Sư phụ của chúng em đã dạy rằng chúng em phải đối xử tốt với mọi người.”

Cha mẹ chồng tôi đã xúc động đến phát khóc bởi sự nhân hậu của tôi.

Tôi nói với họ rằng nếu như tôi không tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi có thể vẫn còn giữ khoảng cách với họ. Tôi cũng có thể đã chết từ lâu rồi. Tôi nói rằng cha mẹ chồng tôi nên biết ơn Sư phụ thay vì biết ơn tôi.

Từ đó trở đi, họ rất ủng hộ Đại Pháp.

Cô em chồng tôi nói: “Chị dâu tôi sẽ không bao giờ hòa thuận với cha tôi nếu như chị ấy không tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.”

Sau này, mẹ chồng tôi đã phải nhập viện vì sức khỏe bà xuống dốc trầm trọng. Tôi đã quan tâm chăm sóc bà cả ngày lẫn đêm cho đến khi bà qua đời. Các bác sĩ và y tá đã tưởng tôi là con gái ruột của bà.

Tôi đối xử tử tế với tất cả mọi người trong gia đình. Khi em dâu bị ốm, tôi cũng đến bệnh viện để săn sóc cô ấy. Sau khi được xuất viện, cô ấy đến ở nhà tôi trong suốt thời gian phục hồi sức khỏe; mỗi lần như thế, cô ấy ở lại khoảng nửa tháng.

Bây giờ, cô ấy hay nói với mọi người: “Chị dâu của tôi trở nên rất tốt bụng sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.”

Buông bỏ tâm hận thù đối với cha dượng

Thông qua việc tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi cũng vứt bỏ đi tâm hận thù đối với cha dượng, người đã khiến tuổi thơ tôi thống khổ.

Nhà của mẹ tôi ở cách nhà tôi không xa. Mẹ tôi bán hàng rong để kiếm sống và bà thường về nhà muộn.

Khi tôi nghe tin cha dượng tôi bị đột quỵ và đi lại khó khăn, thì tôi thường xuyên nấu bữa tối đem đến cho họ.

Pháp Luân Đại Pháp đã khiến tôi trở thành một người độ lượng, vị tha và giúp tôi xả bỏ hết tất cả sự oán giận của tôi đối với người khác. Mỗi ngày, tôi cảm thấy mình trở nên khỏe mạnh hơn, về cả thể chất lẫn tinh thần.

Pháp Luân Đại Pháp đã mang phúc báo đến cho gia đình tôi

Thông qua việc tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, chồng tôi đã bỏ rượu và thuốc lá. Bệnh dạ dày mãn tính của anh ấy cũng khỏi mà không cần điều trị.

Chỗ xương thắt lưng của mẹ tôi từng bị nhô ra do bị lệch đĩa đệm. Khi bệnh trở nặng, mẹ tôi không thể tự chăm sóc bản thân, và không có phương pháp điều trị hay thuốc thang nào khởi tác dụng đối với bà. Sau khi mẹ tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, căn bệnh đã biến mất một cách thần kỳ.

Một lần, tôi và mẹ đang đi trên đường, một chiếc xe bất ngờ lao đến chúng tôi với tốc độ cao, nhưng nó đã kịp thắng rít lên và dừng lại sát chúng tôi. Tất cả người qua đường nhìn thấy cảnh này đều sợ hãi. Vài người trong số họ đã mắng người tài xế, nói rằng không biết có phải anh ta say rượu hay không.

Mẹ tôi và tôi không cảm thấy sợ hãi gì cả vì chúng tôi biết rằng Sư phụ đã bảo hộ chúng tôi.

Em họ của tôi bị hoại tử xương đùi, cho nên chỉ cần đi vài bước, cô ấy sẽ bị đau nhức khủng khiếp.

Một ngày, hai mẹ con dì tôi đến nhà con trai tôi dùng bữa. Nhìn thấy có một cái cây to trước một tòa nhà, nên dì tôi muốn treo một tấm biểu ngữ có dòng chữ “Pháp Luân Đại Pháp hảo” lên cái cây đó.

Thấy dì tôi gặp khó khăn khi treo tấm biểu ngữ, em họ tôi nói: “Mẹ đưa cho con tấm biểu ngữ, con sẽ treo nó lên.”

Mọi người thật sự kinh ngạc bởi vì ngay khi em ấy vừa treo tấm biểu ngữ xong, cơn đau ở chân liền biến mất.

Em họ tôi nói với chồng mình: “Sau này chúng ta không nên có thái độ tiêu cực đối với Đại Pháp nữa. Anh xem, chân em đã được chữa khỏi!”

Kể từ đó, em họ tôi không còn cảm thấy đau ở chân nữa. Bây giờ, em ấy rất ủng hộ việc dì tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Mỗi khi đến thăm dì tôi, em ấy sẽ hỏi xin vài tờ rơi Pháp Luân Đại Pháp để phát cho mọi người.

Cô em chồng tôi cũng rất ủng hộ việc chúng tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và thường đi phát tờ rơi với chúng tôi, và giúp mọi người thoái Đảng. Cô ấy cũng luôn ghi nhớ “Pháp Luân Đại Pháp hảo” mỗi khi cô ấy xử lý những tình huống bất lợi.

Có một lần, khi em chồng tôi đang ở trong phòng khách sạn cùng với vài người khác, thì cô ấy bị đau răng dữ dội đến mức phải thức dậy lúc nửa đêm. Cô ấy không dám rên la vì sợ làm người khác thức giấc, nên cô ấy nhẩm “Pháp Luân Đại Pháp hảo”. Dần dần cô ấy chìm vào giấc ngủ. Khi thức dậy vào sáng hôm sau, cô ấy hoàn toàn hết đau răng.

Sau này, cô ấy kết hôn và chuyển đến sống ở một nơi rất xa. Đầu năm nay, cô ấy trở lại nhà tôi và học Pháp Luân Đại Pháp. Bây giờ, em chồng tôi cũng là một học viên.

Suốt 20 năm qua, cả gia đình tôi đã thụ ích rất nhiều phúc báo từ Đại Pháp. Tất cả chúng tôi vô cùng biết ơn Sư phụ vì sự bảo hộ và lòng từ bi cứu độ của Ngài!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/2/19/343261.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/3/10/162453.html
Đăng ngày 25-4-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share