Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 13-11-2016] Thông tri kêu gọi gửi bài tham dự Pháp hội Trung Quốc lần thứ 13 có nội dung là tránh lợi dụng những bài chia sẻ của Minh Huệ để chứng thực bản thân. Điều này đã để lại ấn tượng lớn đối với tôi.

Tôi bắt đầu suy nghĩ nghiêm túc về vấn đề này và hướng nội tìm, tôi đã tìm thấy một vài tình huống mà tôi đã chứng thực bản thân.

Bảo hộ bản thân

Một lần, tôi nhờ một đồng tu chỉ ra những thiếu sót của mình.

Cô ấy nói: “Tự ngã của bạn rất lớn, không ai dám chỉ trích bạn. Nếu họ làm thế, bạn sẽ rất giận dữ.”

Tôi bình tĩnh đáp lại: “Bạn có thể vui lòng chỉ cho tôi một ví dụ được chứ?”

Cô ấy nói: “Ví dụ, khi chia sẻ thể ngộ về Pháp, chia sẻ của bạn không có nhiều ý nghĩa. Đôi lúc bạn bắt đầu với một thể ngộ chính diện, nhưng sau đó bạn lại chuyển sang những thứ không đúng đắn và tiêu cực, dẫn mọi người đi chệch hướng.”

Tôi không thể bình tĩnh được nữa và bắt đầu bảo vệ bản thân: “Tôi không quan trọng, vì vậy không ai chú ý đến tôi khi tôi chia sẻ. Pháp sao có thể dễ dàng mà lĩnh hội được? Chẳng phải mọi người cần có một quá trình để ngộ ra được hay sao? Nếu cô không đủ kiên nhẫn hoặc tu tâm tính chưa đủ cao, có lẽ đó là lý do cô không thể hiểu được những gì mà tôi chia sẻ.”

Tâm lý hiển thị

Tâm hiển thị có thể được ẩn dấu dưới nhiều hình thức. Ví dụ, khi tôi chia sẻ về cách để có chính niệm chính hành, tôi thường vô ý hiển thị.

Khi tôi bị giam giữ, tôi từ chối viết bất cứ cam kết từ bỏ Pháp Luân Đại Pháp nào. Một ngày, một học viên nói với tôi rằng các viên chức trại giam đã quyết định đưa một số cựu học viên từng nhượng bộ trước áp lực đến để “giúp” tôi.

Điều đầu tiên tôi nghĩ là: “Những gì họ ngộ là sai. Mình sẽ đánh bại họ.”

Sau đó, tôi nghĩ: “Không đúng, mình không được cho rằng phải làm tốt trong khổ nạn mà cựu thế lực an bài – mình phải hoàn toàn phủ nhận an bài của cựu thế lực.”

Sau đó, tôi có một niệm kiên định: “Những nhân tố tà ác kia không xứng đáng nghe ta nói, chúng thậm chí sẽ không tiến vào trường không gian của ta được.”

Các cựu học viên kia đã không bao giờ đến chỗ tôi.

Tôi thường lấy ví dụ này để nói với những học viên khác cách để hoàn toàn phủ nhận an bài của cựu thế lực, nhưng không nhận được nhiều hồi đáp. Bây giờ tôi thấy rằng đằng sau những chia sẻ của mình là tâm hiển thị mạnh mẽ.

Bảo hộ lòng tự trọng

Tôi tổ chức một buổi chia sẻ thể ngộ về Pháp để khích lệ các học viên đệ đơn kiện hình sự Giang Trạch Dân, cựu lãnh đạo Đảng Cộng sản Trung Quốc, người đã phát động cuộc đàn áp Pháp Luân Đại Pháp.

Một học viên đã ngủ trong suốt buổi chia sẻ và không tỉnh dậy thậm chí sau khi buổi chia sẻ kết thúc.

Một học viên khác hỏi tôi: “Sao bạn không đánh thức cô ấy và bảo cô ấy về nhà?”

Đó thực sự là điểm hóa của Sư phụ rằng tôi nên chỉ ra cho cô ấy con đường trở về ngôi nhà nguyên thủy của mình thông qua tu luyện. Nhưng vì lòng tự trọng nên tôi đã không ngộ ra.

Tôi đã không đánh thức cô ấy dậy và ngay lập tức đi về nhà.

Mặc dù biểu hiện điềm tĩnh, nhưng tôi biện hộ với chính mình: “Ý định của mình là tốt – mình không muốn chứng thực bản thân. Nhưng cô ấy quá cao ngạo và xem thường mọi người.”

Tình

Tháng 8, khi chúng tôi đến đám cưới của con gái riêng của chồng tôi, tôi đã bị say xe. Chồng tôi lờ tôi đi, vì vậy tôi nói chuyện với vợ cũ của ông ấy, đó là mẹ ruột của con gái riêng của chồng tôi.

Khi về nhà, tôi lớn tiếng chỉ trích ông ấy: “Tôi cưới ông khi ông ở thời điểm thấp kém nhất. Ông hứa sẽ chăm sóc cho tôi. Bây giờ tôi thấy đó là một lời hứa rỗng tuếch. Tôi làm tất cả việc nhà trong khi ông chỉ chơi trò chơi điện tử và đọc tiểu thuyết. Tôi cũng chi nhiều tiền cho con gái của ông. Tại sao ông chưa bao giờ tỏ ra biết ơn tôi?”

Tôi nhận ra rằng tâm mình đã bị dục vọng khuấy động. Ở nhóm học Pháp, tôi đọc được đoạn Pháp:

“…, hết thảy đều là ‘tình’; người thường chính là vì cái ‘tình’ ấy mà sống.” (Bài giảng thứ sáu, Chuyển Pháp Luân)

Tôi chợt ngộ ra rằng mình có chấp trước vào tình và tôi phải buông bỏ nó.

Bằng việc hướng nội, tôi nhận ra rằng để tránh chứng thực bản thân, tôi nên tự hỏi một vài câu hỏi trước khi nói hay làm bất cứ điều gì: “Tôi đang làm vì cái gì? Mọi người sẽ chấp nhận những gì tôi nói hoặc làm không? Có mục đích nào ẩn giấu đằng sau không?

Nếu thực sự vì người khác, chúng ta sẽ không áp đặt người khác hoặc bảo vệ bản thân. Chúng ta nên cởi mở và trung thực, và sau đó chúng ta sẽ không chứng thực bản thân nữa.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/11/13/337125.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/12/1/160162.html

Đăng ngày 7-1-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share