Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 20-6-2016] Bệnh là một giả tướng có thể làm người ta lạc hướng [nhận thức]. Đối với con người mà nói, “bệnh” tự bản thân nó đã là một khái niệm không thực, vì nó không phải là nguyên nhân thực sự khiến người ta phải thống khổ hay phải chết.

Hàng nghìn năm nay, con người đã bị đánh lừa bởi giả tướng nghiệp bệnh và không thể đột phá quan niệm cố hữu này.

Theo thể ngộ của tôi, bệnh là an bài của một vị Thần nhằm ngăn không cho con người nhận thức được chân tướng của vũ trụ.

Bệnh được an bài bởi các sinh mệnh cao tầng – những vị Thần quyết định khi nào thì một người phải trả món nợ của mình, dưới hình thức nào và mức độ thống khổ mà người đó phải chịu đựng. Khi đã đến lúc phải trả món nợ, an bài ấy sẽ được khởi động.

Những linh thể bất hảo đặt định đến đòi nợ sẽ được phóng thích và tiến nhập vào cơ thể người. Nhìn từ bề mặt thì người ấy dường như đang có bệnh.

Người Trung Quốc cổ đại gọi bệnh là “bệnh ma”, trong các sách y học Trung Hoa thì bệnh được gọi là “quỷ”. Sư phụ dùng cụm từ “linh thể bất hảo” để miêu tả nó trong sách Chuyển Pháp Luân.

Sau khi các linh thể được phóng thích, nó được phép tiến nhập vào một bộ phận nhất định ở một không gian nhất định nào đó của cơ thể người, tất cả đều định lại rồi. Các chủng loại, hình tượng và tác dụng của các linh thể này không giống nhau, chúng vô cùng nhiều, vô cùng hỗn tạp; dựa vào việc con người làm những chuyện bất hảo đến mức độ nào thì sẽ tạo ra phương thức bồi hoàn tương ứng. Những linh thể này chuyên để cho con người trả nợ nghiệp, đồng thời cũng hoàn toàn làm rối trí người ta. Do con người tạo nghiệp càng ngày càng nhiều, càng lúc càng làm nhiều chuyện bất hảo, do đó cũng những linh thể bất hảo được tạo ra càng lúc càng nhiều, càng lúc càng kỳ dị.

Sư phụ giảng:

“Tôi thấy rằng chủ yếu nhất là [do] chuẩn mực đạo đức của con người thấp kém, đã tạo thành các loại bệnh kỳ quái, bệnh viện chữa không khỏi, dùng thuốc cũng không xong” (Chuyển Pháp Luân)

Từ Pháp mà Sư phụ giảng, tôi ngộ ra rằng tất cả mọi thứ đều do Thần điều khiển, và mọi thứ đều có quan hệ nhân duyên của nó.

Theo thể ngộ của tôi, khái niệm bệnh không hề tồn tại, đó chỉ là hoàn trả nghiệp lực mà thôi. Khi đến thời điểm con người phải trả nợ – vào một ngày cụ thể và ở một độ tuổi cụ thể – con linh thể đó sẽ được phép tiến nhập vào cơ thể người. Nhìn từ góc độ của con người, nó cần một lý do khoa học nào đó. Ví dụ, người ta nghĩ rằng nguyên nhân họ bị ốm là vì họ bị cảm lạnh hay cảm cúm.

Con linh thể này không thể làm cho người ta chết, nguyên nhân người ta chết đi là do dương thọ đã tận rồi, sẽ có quỷ chuyên trách đến lấy mệnh người đến làm việc này, nhìn bề ngoài thì là do bệnh tật khổ sở mà chết đi, nhưng nó chỉ là giả tướng làm lạc hướng con người ta, một cá nhân đến lúc tận thọ thì mới có thể chết được.

Một học viên đã khai mở thiên mục nhìn thấy một người bị đột quỵ bởi vì kiếp trước người đó đã bắn trúng chân một con cáo trong khi đi săn. Ông ta bị đột quỵ ở đời này là để hoàn trả cho những gì con cáo phải chịu đựng. Những gì ông nợ và những gì ông phải trả là hết sức công bằng.

Cô ấy nhìn thấy cách đi lại của người này sau cơn đột quỵ giống như một con cáo bị thương ở chân. Bệnh của ông ta biểu hiện trong thế giới con người chính là một giả tướng. Tuy nhiên khi nghe câu chuyện này, nhiều người có thể không tin và nghĩ đó là chuyện đùa.

Vậy những linh thể bất hảo này có phải là nguyên nhân tạo nên thống khổ cho con người hay không? Tôi không nghĩ vậy. Món nợ là được ghi lại ở một không gian khác, và thậm chí nếu bạn đã thoát khỏi linh thể này thì những gì bạn nợ vẫn phải hoàn trả.

Chỉ những ai tu luyện Pháp Luân Công mới không phải hoàn toàn trả hết nợ bởi vì Sư phụ đã gánh chịu phần lớn giúp chúng ta. Với uy đức hồng đại, Sư phụ có thể cứu được vô vàn sinh mệnh.

Sư phụ của các tiểu đạo tiểu pháp trong quá khứ ai có thể gánh chịu nợ nghiệp cho đệ tử? Đều là tự đệ tử phải tự hoàn trả nợ của mình, trả hết trả hết rồi, sư phụ của họ mới có thể cài đặt cơ chế tu luyện cho họ và sau đó họ mới có thể bắt đầu thực sự tu luyện trong pháp môn ấy.

Sự từ bi của Sư phụ không thể diễn đạt được bằng ngôn ngữ của con người, thậm chí ngay cả ngôn ngữ của Thần cũng không thể diễn đạt nổi. Những sinh mệnh cao tầng không thể hiểu được những gì Sư phụ đã làm, điều đó không cách nào tưởng tượng được, hoàn toàn vượt xa khỏi phạm vi lý giải và tư duy cực hạn của họ. Khi những vị Thần trên trời nhìn thấy một số học viên không trân quý Đại Pháp, họ cho rằng những hành vi ấy là bất kính.

Khi chúng ta- những đệ tử Đại Pháp- gặp quan nghiệp bệnh, lúc đó không phải những linh thể hay khí đen tiến nhập vào cơ thể chúng ta. Đó là một giả tướng được tạo ra bởi các vị Thần. Triệu chứng và cảm giác thì hệt như là có bệnh nhưng nguyên nhân căn bản thì lại hoàn toàn khác, bởi vì đó là một khảo nghiệm.

Đó là khảo nghiệm về tính kiên định và sự tín Sư tín Pháp dành cho các đệ tử Đại Pháp. Khi chúng ta tự coi mình là những người luyện công và không dùng nhân tâm để nghĩ về nó, chúng ta sẽ vượt qua khảo nghiệm một cách nhanh chóng. Việc chúng ta vượt qua được khảo nghiệm nhanh hay chậm phụ thuộc vào chính niệm của chúng ta mạnh hay yếu.

Sư phụ không an bài quan nghiệp bệnh kiểu này cho các đệ tử Đại Pháp thời kỳ Chính Pháp. Đó là can nhiễu của cựu thế lực. Chúng ta phải thật thanh tỉnh, phủ nhận tất cả những an bài của cựu thế lực, phát chính niệm thanh trừ chúng và xin Sư phụ giúp đỡ.

Chúng ta phải hướng nội tìm xem chúng ta đã có sơ hở nào để cho cựu thế lực dùi vào, liệu có phải chúng ta học Pháp không nhập tâm, hay liệu chúng ta vẫn chưa đặt tâm vào việc cứu người hay không.

Một khi chúng ta tìm thấy sơ hở của mình, chúng ta cần phải lập tức quy chính lại. Sẽ thật nguy hiểm nếu chúng ta không chính lại bản thân, bởi chúng ta vẫn còn có những phần chưa đạt tiêu chuẩn của Pháp và cựu thế lực có thể lợi dụng sơ hở đó để bức hại chúng ta.

Dù là nguyên nhân gì thì chúng ta vẫn phải đối đãi với Đại Pháp và tu luyện hết sức nghiêm túc, và cũng phải học Pháp nhiều hơn nữa.

Đây là thể ngộ tại tầng thứ tu luyện của tôi. Xin vui lòng chỉ ra những điều không phù hợp.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/6/20/330167.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/7/4/157675.html

Đăng ngày 22-7-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share