Bài viết của một học viên Pháp Luân Công ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 17-6-2016] Khăng khăng rằng bản thân mình đúng là một biểu hiện của chấp trước vào “tự ngã”. Kể từ khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp 18 năm trước, tôi hiếm khi phát sinh mâu thuẫn với những người khác, do đó tôi không bao giờ nhận ra rằng tôi có tâm chấp trước này – cho tới gần đây.

Tôi đưa cho một học viên trẻ 100 nhân dân tệ để mua thẻ điện thoại giúp tôi. Tôi nhớ đã đưa cho cô ấy tiền, nhưng không nhớ là cô ấy đã đưa lại thẻ điện thoại cho tôi. Sau khi tìm trong túi và không tìm thấy một chiếc thẻ điện thoại nào, tôi chắc chắn rằng cô ấy đã quên, bởi vì cô ấy thường xuyên quên nhiều thứ.

Khi chúng tôi gặp lại nhau ở một nhóm học Pháp, trước mặt mọi người, tôi đã hỏi cô ấy về chiếc thẻ điện thoại. Cô ấy trả lời rằng cô ấy đã đưa cho tôi khi nhận tiền. Tôi khăng khăng rằng mình đúng vì trí nhớ của tôi rất tốt. Tôi lặp lại vài lần rằng cô ấy thường xuyên quên nhiều thứ. Vị học viên trẻ trở nên bực mình, và ngay lập tức cô ấy đưa ra một vài ví dụ để chứng tỏ rằng trí nhớ của tôi cũng không tốt. Sau đó tôi trở nên bực bội và bắt đầu tranh luận với ấy. Không lâu sau đó cuộc tranh luận của chúng tôi trở thành một cuộc cãi lộn thật sự. Cả hai chúng tôi đều tức giận đến nỗi nhóm học Pháp bị phân tán.

Sau đó một học viên đã nói với tôi rằng: “Bạn đã sai rồi. Bạn quá chấp trước vào tự ngã.” Trên đường về nhà, một học viên khác tiếp tục thảo luận với tôi về tâm chấp trước vào “tự ngã.”

Phải mất một khoảng thời gian tôi mới trấn tĩnh lại và nhận ra vấn đề căn bản. Tôi luôn tập trung vào việc chứng minh rằng cô ấy đã sai và tôi đúng, trong khi lẽ ra tôi nên hướng nội. Tôi càng cố chấp, cô ấy lại càng phản kháng và tranh cãi với tôi. Sư phụ đã an bài cơ hội này để giúp tôi vứt bỏ tâm tranh đấu và chấp trước vào “tự ngã.” Tôi không chỉ không vượt qua khảo nghiệm, mà cách hành xử của tôi còn can nhiễu tới nhóm học Pháp.

Ngay sau khi nhận ra điều này, tôi cảm thấy có thứ gì đó trong túi của mình. Đó chính là chiếc thẻ điện thoại tôi để quên. Thực tế ngay từ đầu tôi đã sai! Tôi xấu hổ đến nỗi tôi ước mình không phải gặp lại người học viên trẻ ấy nữa.

Qua sự việc lần này, tôi đã nhận ra chấp trước vào “tự ngã” của mình, tâm tranh đấu và sự xấu hổ sau khi tìm thấy chiếc thẻ điện thoại đã phản ánh tâm chấp trước vào danh của tôi. Tôi sẽ loại trừ chúng, để chúng ta có thể phối hợp tốt hơn trong việc trợ Sư Chính Pháp.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/6/17/330070.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/6/30/157618.html

Đăng ngày 15-7-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share