[MINH HUỆ 13-02-2008] Qua học Pháp, tôi đã có thói quen hướng nội tìm kiếm bên trong mình. Hầu như hàng ngày, tôi cố gắng chính lại tư tưởng và những quan niệm người thường của tôi dựa trên Pháp. Hơn nữa, tôi đã thấy rằng mỗi khó khăn, tranh luận, hay bất kỳ điều gì làm tôi không vui thực tế là được an bài một cách cẩn thận bởi Sư Phụ để phơi bày những thiếu sót của tôi, giúp tôi buông bỏ nhiều loại chấp trước con người khác nhau của tôi, và đề cao tâm tính của tôi, để tôi có thể đề cao lên tầng cao hơn. Sư Phụ đã ban cho chúng ta quá nhiều, và vì tôi liên tục nhìn vào bên trong tìm kiếm thiếu sót, tôi thấy mình thăng tiến rất nhanh và cơ thể bên trong của tôi thay đổi rất lớn. Khi tôi tu luyện tinh tấn, tôi có thể thăng tiến hàng ngày.
Bất cứ khi nào tôi nghĩ rằng người khác đã làm tôi tổn thương, tôi học Pháp, và ý nghĩa thâm sâu hơn của Pháp sẽ hiện ra trước mắt tôi. Tôi đã nhận ra rằng gốc rễ của đau khổ là những chấp trước của con người. Tôi phải kiên quyết chống lại chúng, phủ nhận chúng và loại bỏ chúng. Tôi sẽ cầu Sư Phụ tăng thêm sức mạnh cho tôi, và sau khi tôi loại bỏ những chấp trước của tôi, tôi sẽ cảm thấy chính mình đang thay đổi, cựu vũ trụ đang giải thể, và tân vũ trụ đang được tạo ra. Quang cảnh vĩ đại trong không gian của tôi là vượt trên sự miêu tả. Tâm tôi tràn đầy niềm vui, từ bi và thanh tịnh, và tôi cảm thấy đại từ bi của Sư Phụ. Tôi thường cảm động rơi nước mắt bởi từ bi bao la của Sư Phụ. Vô lượng chúng sinh trong mỗi tầng lớp vũ trụ và tôi không thể đền đáp sự cứu độ từ bi của Sư Phụ. Điều duy nhất mà chúng ta có thể làm là làm chính lại chúng ta trong Chính Pháp và sống cho xứng đáng với sự cứu độ của Sư Phụ.
Tôi muốn chia sẻ kinh nghiệm sau đây của tôi.
Tu Luyện cá nhân
Tôi đắc Pháp năm 1996. Đầu tiên, tôi không biết rằng tôi nên học Pháp. Bởi vì các bạn đồng tu đã nhắc nhở tôi làm như vậy, nên tôi buộc mình phải học Pháp. Trong học Pháp, cảm giác mạnh nhất của tôi là Đại Pháp là chí giản chí dị là con đường đơn giản và dễ dàng nhất, vì sự tu luyện của chúng ta là nhanh nhất và ngắn nhất. Trực chỉ nhân tâm. Khi bạn hướng nội tìm bên trong mình, bạn sẽ đột phá qua những tầng cấp khác nhau rất nhanh chóng. Vì vậy tôi lặng lẽ khuyến khích mình rằng tôi sẽ tu luyện theo con đường chính là Đại Pháp. Tôi biết Pháp thật qúa quý giá và trân quý cơ hội chính lại bản thân mình trong Pháp.
Dựa trên nhận thức của tôi về Pháp, tôi biết rằng tôi nên cống hiến cho công việc của tôi, và tôi dành phần lớn sức lực của mình để làm tốt công việc. Có ít thời gian cho tôi để học Pháp sau công việc, nhưng tôi vẫn học Pháp hoặc xem những bài giảng của Sư Phụ một cách trang nghiêm. Tôi không muốn bỏ lỡ một từ nào, do vậy tôi nhớ Pháp của Sư Phụ trong tâm trong bài giảng và thậm trí cả cách mà những ngôn từ được nói ra. Chúng vẫn còn mới mẻ trong trí nhớ của tôi, đặc biệt là Pháp về hướng nội tìm kiếm bên trong mình.
Trong thời kỳ tu luyện cá nhân, hầu như hàng ngày tôi đều phải đối mặt với một thử thách mới. Tôi biết rằng tất cả đều được Sư Phụ an bài cho tôi để đề cao tâm tính của tôi. Ngay cả khi tôi không nhìn thấy gì, nhưng tôi biết trằng Sư Phụ đang ở bên tôi. Tôi đã bắt đầu học Pháp và dùng Pháp đánh giá mọi điều. Bất kể khó khăn đển mấy mà tôi gặp phải vì những chấp trước con người của tôi, tôi luôn cố gắng nhìn nhận mọi thứ từ quan điểm bản tính chân thực của mình, và tôi đã làm hết sức mình để tách cái chân ngã của tôi ra khỏi những chấp trước của tôi. Tôi dõi theo sát xao những chấp trước của tôi và loại bỏ chúng từng cái một. Bất kể tôi có miễn cưỡng đến đâu, ngay khi tôi hiểu rằng tôi phải loại bỏ chúng, tôi luôn lấy Pháp là ưu tiên hàng đầu và loại trừ những chấp trước. Do vậy tôi thấy mình thay đổi nhanh chóng.
Kinh nghiệm của tôi về hướng nội tìm kiếm bên trong mình
Khi tôi bị giữ lại ở một trung tâm giam giữ, tôi đã bị đánh bởi người trưởng nhóm vì những chấp trước con người của tôi. Để chống lại và vạch trần bức hại, chúng tôi đã viết một lá thư. Khi chính quyền biết điều này, họ đã tìm kiếm kỹ lưỡng những tài sản của đội chúng tôi.
Sau đó, tôi đã nghĩ về nó và thắc mắc liệu có phải tôi đã làm điều gì không phù hợp với Pháp. Tôi nghĩ chắc là phải có điều gì đó không đúng. Tôi đã học Pháp (bài viết của Sư Phụ mà chúng tôi đã sao chép bằng tay) và tìm kiếm bên trong. Khi tôi xem xét đánh giá những hành xử của mình dựa trên Pháp, tôi đã thấy rằng mình đã viết thư với tâm thù hận, tranh đấu, và trả đũa. Những chấp trước mạnh mẽ của tôi đã cho ma quỷ lý do để bức hại tôi. Những người lính gác bị ma quỷ thúc đẩy bức hại các đệ tử Đại Pháp. Những chấp trước của tôi đã cho chúng gia tăng bức hại, và do vậy nguồn nguyên lai thực tế là tôi. Bởi vì tôi không làm tốt, tôi đã phá huỷ sinh mệnh mà đã đến đây vì Pháp và tất cả những chúng sinh khác đối ứng với cô ấy trong những không gian khác. Tôi cần phải cứu cô ấy thoát khỏi sự hiểu biết thấp kém về Đại Pháp và cứu sinh mệnh đó. Tôi đã viết một bức thư chân thành cho cô ấy và thừa nhận rằng tôi đã sai. Pháp là đúng; Pháp đã nói cho tôi cách hành xử, và đó là tôi đã làm điều gì đó sai. Cô ấy đã cảm động bởi sự chân thành của tôi. Cô ấy đã thức suốt đêm và nói rằng tôi là người duy nhất trên thế giới hiểu tình trạng tiến thoái lưỡng nan của cô ấy. Từ đó trở đi, nếu bất kỳ học viên nào không làm tốt, cô ấy nói: “Pháp là tốt; bạn đã không làm tốt vì bạn chưa hiểu rõ Pháp.” Sau khi tôi rời khỏi đó, tôi nghe nói rằng cô ấy rất tốt với học viên Đại Pháp. Tôi đã nhận ra rằng sự chân thành và thiện chí nhận lỗi lầm của tôi đã làm cô ấy cảm động và đánh thức lòng tốt của cô ấy.
Tôi muốn chia sẻ với các bạn đồng tu một bài học mà tôi đã học được. Địa điểm sản xuất tài liệu giảng chân tượng ở huyện chúng tôi đã bị phá huỷ. Hai học viên đã bị bắt và cảnh sát lấy đi một số thiết bị và tài liệu. Tôi bị báo với cảnh sát bởi chồng của một học viên, và tôi đã bị giám sát và theo dõi. Điều an toàn nhất cho tôi để làm lúc đó là tránh đi ở một nơi nào đó. Tuy nhiên, tôi nghĩ rằng rời khỏi nhà là điều mà cựu thế lực đã giàn xếp cho tôi, và làm như vậy sẽ phá vớ công việc mà tôi cần phải làm và những liên hệ với mọi người mà tôi cần có. Tôi cảm thấy rằng tôi phải ở lại đây, sống cuộc sống bình thường của tôi, và tu luyện. Khi tôi lấy lại tinh thần, tôi tự khoá mình ở nhà và điều chỉnh lại bản thân trong bốn ngày. Tôi đã học Pháp, phát chính niệm, và tìm kiếm bên trong mình. Có một sự can nhiễu lớn đến việc học Pháp của tôi. Ma quỷ đã ngăn trở tôi, làm tôi cảm thấy buồn ngủ, và sản sinh ra nhiều động cơ ích kỷ và lợi ích cá nhân trong tôi. Tôi phải tập trung chính niệm mạnh mẽ của mình để quýet sạch những can nhiễu. Đôi khi tôi không biết tôi đang đọc cái gì cho đến khi tôi đọc đoạn Pháp vài lần. Tôi mất bốn đến năm giờ để đọc một chương của Chuyển Pháp Luân. Bất kể khó khăn đến đâu, tôi cũng không từ bỏ. Nếu sự bức hại nghiêm trọng xảy ra, chắc phải có điều gì đó không đúng trong sự tu luyện của tôi. Tôi cần phải nhìn nó theo tiêu chuẩn của Pháp, và sau đó tôi đã tìm thấy nguyên nhân của bức hại.
Thứ nhất, tôi phát chính niệm nhiều lần, dọn sạch và phủ nhận bức hại. Tôi không cho phép ma quỷ bức hại tôi, và tôi tự nói với mình rằng tôi sẽ chỉ đi theo con đường mà Sư Phụ an bài. Thứ hai, tôi phát chính niệm để tiêu trừ những nhân tố can nhiễu việc học Pháp của tôi và ngăn cản tôi hiểu Pháp bằng bản tính chân thật của tôi. Hơn nữa, tôi có một ước nguyện mạnh mẽ tìm ra những chấp trước của mình và loại bỏ chúng đi. Tôi không thể để ma quỷ thao túng chúng sinh phạm tội chống lại Đại Pháp. Tôi đã cố điều chỉnh bản than theo cách này để thanh tịnh học Pháp. Khi tôi thực sự thanh tịnh trở lại, quyền năng của Pháp đã tự triển hiện trước tôi và giúp tôi tìm thấy những chấp trước của mình. Những chấp trước của tôi bao gồm hiển thị, hoan hỉ, truy cầu viên mãn, muốn thiểt lập uy đức của bản than, sợ không theo kịp tiến trình Chính Pháp, một ham muốn mạnh mẽ vào làm việc, và nhiều điều khác. Cuối cùng tôi đã tìm thấy nguồn gốc của những chấp trước này, đó là sự ích kỷ-một chấp trước vào chính bản thân tôi. Đằng sau mỗi một chấp trước là cái tâm ích kỷ, và ích kỷ là đặc tính căn bản của cựu vũ trụ. Tôi thấy rằng đây không phải là bản ngã thật của tôi. Chân Thiện Nhẫn là cái tạo nên bản ngã thực sự của tôi. Khi tôi học Pháp, tôi cảm thấy rằng Sư Phụ đang lấy đi những vật chất xấu mà sản sinh ra những chấp trước của tôi. Với việc học Pháp nhiều hơn nữa, tôi nhận ra rằng sự giàn xếp bức hại tôi của ma quỷ đã bị loại trừ.
Tôi càng học Pháp, thì suy nghĩ của tôi càng trở nên rộng mở hơn. Chúng tôi thành lập một địa điểm sản xuất tài tiệu, và mọi người cảm thấy một áp lực lớn vì sự chưa trưởng thành trong tu luyện của chúng tôi. Việc học Pháp và công việc thường ngày của chúng tôi không tiến triển tốt. Thời gian cho học Pháp trở nên rất ít ỏi, và chúng tôi không thể thanh tịnh học Pháp. Kết quả là chúng tôi đã trở thành người thường làm công việc Đại Pháp. Các bạn đồng tu ở nơi tập thể hiện ra những chấp trước mạnh mẽ và không nghĩ nhiều về những người khác. Khi một vấn đề phát sinh, chúng tôi có xu hướng nhìn vào người khác để xem ai là người sai và không chịu hướng nội tìm kiếm ở bên trong mỗi người. Chúng tôi đã có những khoảng cách lớn giữa các học viên, và chúng tôi đã can nhiễu lẫn nhau. Một vài đồng tu ở trong tình trạng tu luyện rất xấu, và có nhiều vấn đề khi họ vận hành thiết bị. Họ không thể tự giải quyết những vấn đề và không thể tìm thấy các học viên mà có kỹ năng về kỹ thuật để giải quyết những vẫn đề đó, do vậy họ đã đi tìm người điều phối viên. Người điều phối viên đã giới thiệu họ với người học viên mà biết về kỹ thuật. Vấn đề kết thúc bằng việc ảnh hưởng tới cả nhóm, nhưng không ai nhận ra điều này, vì không người nào học Pháp tốt cả.Hơn nữa, các học viên muốn thay đổi và thuyết phục người khác thay vì chính họ. Họ không từ bỏ những chấp trước của họ, và điều này đã tạo ra một môi trường căng thẳng trong tu luyện và những vấn đề trong việc sản xuất tài liệu. Sau khi chúng tôi nhận ra những điều này như là một phần của bức hại, chúng tôi đã nhận ra rằng chúng tôi nên hướng nội tìm kiếm bên trong mình.
Khi cuộc bức hại tiếp tục, tôi đã nhận ra tính nghiêm trọng của tu luyện và trách nhiệm của mình. Nếu tôi không tu luyện tốt, ma quỷ sẽ tìm ra lý do và phương tiện để bức hại tôi và loại bỏ những sinh mệnh tham gia vào bức hại. Tôi nhận ra rằng chúng ta nên có trách nhiệm đối với chúng sinh và tất cả những nhân tố tích cực trong vũ trụ. Chúng ta đừng bao giờ cho phép những cựu nhân tố ma quỷ tồn tại trong vũ trụ, và không bao giờ cho phép chúng sử dụng những chấp trước của chúng ta để thao túng chúng sinh phạm tội ác chống lại Đại Pháp và đánh mất cơ hội được cứu. Chúng ta loại trừ ma quỷ không phải cho chúng ta, mà là để cứu độ chúng sinh. Qua học Pháp, cảnh giới của tôi được nâng lên và tôi đã đi vào trạng thái sống hoàn toàn cho người khác, và trường không gian của tôi là trong sạch. Vào ngày thứ tư khi tôi rời khỏi nhà, tôi thấy rằng mọi thứ quanh tôi đã thay đổi hoàn toàn.
Khi tôi viết bài này, tôi đã nhớ lại một vấn đề khác. Có vẻ như một vài học viên không tự mình hướng nội tìm kiếm bên trong cho đến khi ma quỷ bức hại. Trong bối cảnh đó, họ tu luyện trong những giới hạn được an bài bởi cựu thế lực, nên cựu thế lực đã thành công trong những trường hợp đó. Chúng đã làm các chúng sinh mà bức hại các học viên đánh mất cơ hội được cứu, làm cho gia đình của những học viên bị bức hại phải chịu đau khổ rất lớn lao và quay trở lại chống lại Đại Pháp, và ngăn cản những cố gắng của đệ tử Đại Pháp khỏi việc cứu độ chúng sinh. Trong khi đó những học viên mà đợi bức hại được vật chất hoá rồi mới hướng nội tìm kiếm bên trong đang ảnh hưởng tới toàn thể các đệ tử. Khi chúng ta quá buồn ngủ để học Pháp, không thể tĩnh tâm học Pháp trong một thời gian lâu, hay những thế tay của chúng ta không đúng khi phát chính niệm, nó thực sự trở thành một vấn đề rất nghiêm trọng và một dấu hiệu của bức hại sắp ra. Chúng ta phải coi những vấn đề này thật nghiêm trọng, học Pháp nhiều hơn nữa và hướng nội tìm kiếm bên trong mình nhiều hơn nữa. Nếu chúng ta có thể kiên trì học Pháp cho đến khi chúng ta tìm ra những chấp trước của chúng ta, như vậy tôi tin rằng chúng ta có thể giải quyết bất kể vấn đề nào.
Khi tôi học Pháp và tu luyện, có một sự kiện khác làm tôi có một ấn tượng sâu sắc.
Một học viên gần tôi yêu cầu tôi mua một tập giấy phôtô đặc biệt. Vì tôi bận bịu với những việc khác và đã không có thời gian để đi mua loại giấy đó, tôi đã mua một loại giấy khác và gửi cho cô ấy. Cô ấy xác định rằng loại giấy mà tôi mua không tốt, và cô ấy phê bình tôi và cứ phàn làn mãi về việc đó. Tôi đã cố gắng giữ bình tĩnh. Sau đó tôi gửi cho cô ấy tập giấy mà tôi đang dùng, đó là loại mà cô ấy muốn, và giữ lại loại mà cô ấy nghĩ là không tốt để dùng. Tôi rất ngạc nhiên vì cô ấy tin rằng loại giấy mà tôi gửi cho cô ấy không phải là loại mà cô ấy muốn và rằng tôi đã giấu đi loại mà cô ấy muốn. Cô ấy đã đến nhà tôi để cố tìm “ bằng chứng”. Khi tôi mở tập giấy mà tôi đã mua cho cô ấy ở nhà tôi, cô ấy. Cô ấy chắc chắn rằng loại giấy ở nhà tôi là loại mà cô ấy muốn, và cô ấy đã nói rằng tôi đã thay bằng loại khác và gửi cho cô ấy với nhãn hiệu kém chất lượng . Đó là cái vựơt quá sức chịu đựng của tôi, và tất cả bực tức nóng giận của tôi đã nổi lên. Để chứng minh rằng tôi trong trắng, tôi thậm trí thề trước ảnh Sư Phụ Sau đó tôi thực sự hối tiếc vì điều này, vì tôi đã không thực hành được nhẫn và thiện. Tôi đã học Pháp và tìm kiếm bên trong, và tôi nhận ra rằng ma quỷ muốn chia tách chúng ta và làm yếu chúng ta bằng việc lợi dụng những mâu thuẫn của chúng ta. Tôi đã viết ra những suy nghĩ của tôi và gửi nó đến bạn đồng tu. Sau đó cô ấy nói rằng tôi quá ích kỷ và đã thảo luận với con gái của tôi về cách để giúp đỡ tôi. Tôi đã lẫn lộn không hiểu về việc tại sao cô ấy đã nghĩ như vậy. Tôi đã tìm kiếm bên trong mình trong một thời gian lâu và không thể tìm ra gốc rễ của chấp trước của tôi. Tôi vẫn cảm thấy không đúng, và những thứ chia cách chúng tôi vẫn còn tồn tại. Tôi nghĩ rằng tôi phải tìm ra chấp trước. Tôi thành thực xin Sư Phụ ban cho tôi sức mạnh để làm như vậy. Tôi củng cố gắng điều chỉnh tâm thái để học Pháp, và tôi đã thanh tịnh học Pháp và cố gắng nhớ từng chữ của Pháp trong tâm.
Khi tôi hoà tan trong Pháp, cư xử gần đấy của tôi bỗng nhiên hiện lên trong đầu tôi. Tôi đã cố gắng giúp các học viên khác thay đổi môi trường tu luyện, và tôi muốn một vài bạn đồng tu cùng nhau chia sẻ kinh nghiệm về việc học Pháp và thăng tiến. Trên bề mặt, tôi đang làm điều tốt cho các bạn đồng tu. Nhưng thực tế, đó là một chấp trước vào việc giúp đỡ các bạn đồng tu để tính vào những cố gắng của tôi, và gấy ra điều tương tự cho các học viên khác. Đó là nguyên nhân gốc rễ sau mâu thuẫn này. Tôi đã nhận ra rằng Sư Phụ muốn tôi nhìn thấy những thiếu sót của tôi và thăng tiến bản thân mình qua kinh nghiệm này. Tôi nói với Sư Phụ trong tâm tôi: “Con phải sống xứng đáng với sự cứu độ từ bi của Sư Phụ và loại bỏ đi những chấp trước của mình. Tuy nhiên, con có sai không khi giúp đỡ các bạn đồng tu?”
Tôi đã học Pháp nhiều hơn nữa và nhận ra rằng giúp đỡ người khác, theo chuẩn mực của xã hội, đó là làm việc tốt và là tốt bụng. Tuy nhiên, những người tu luyện không phải là người thường và nên đánh giá mọi thứ bằng những nguyên lý tầng cao hơn. Như vậy, chấp trước ẩn sau việc giúp đỡ các bạn đồng tu của tôi là gì, và làm sao để tôi giúp các bạn đồng tu một cách đúng đắn? Việc giúp đỡ các bạn đồng tu của tôi, đối với tôi, nó có nghĩa là tôi có khả năng hơn, tôi tu luyện tốt hơn, và tôi hiểu rõ ràng hơn về những nguyên lý của Pháp. Tôi nghĩ rằng tôi chỉ có thể giúp những người khác khi ở tầng thứ cao hơn họ. Như vậy, đó có phải là tôi đã tu luyện tốt hơn người khác và do vậy đã đặt mình trên các bạn đồng tu? Đó có phải là một chấp trước không? Có những chấp trước hiển thị, chứng thực bản thân, đặt mình trên những đồng tu khác, và áp đặt ý kiến của mình lên người khác.
Tôi học Pháp nhiều hơn nữa, và tôi đã hiểu Pháp rõ ràng hơn. Trong các bạn đông tu, không có ai cao hơn hay thấp hơn. Tất cả chúng ta đều là đệ tử của Sư Phụ. Trong mắt Sư Phụ, chúng ta là như nhau. Chúng ta chỉ nên nhắc nhở, khuyến khích và hỗ trợ lẫn nhau và bước đi thật tốt từng bước một. Khi tôi hiểu nguyên lý của Pháp tốt hơn, tôi thấy rằng tâm tôi đã thay đổi hoàn toàn. Đó thực sự là một quá trình chuyển biến sinh mệnh của tôi từ người thành thần. Tâm tôi nhẹ nhàng không thể tả, và tôi biết ơn lòng từ bi của Sư Phụ. Ngay khi tôi rõ ràng về điều này, mâu thuẫn đó đã được giải quyết. Bạn đồng tu hối hận về hành xử của cô ấy và đã đến học Pháp cùng nhóm. Khoảng cách giữa chúng tôi ngay lập tức được loại bỏ đi, và mối quan hệ của chúng tôi trở nên hài hoà.
Hành xử theo Pháp
Trong sự tu luyện của tôi, tôi đã dần đi vào thói quen đo lường mọi thứ bằng Pháp trước khi tôi làm điều gì. Nếu điều đó không rõ ràng để làm thế nào, tôi học Pháp để được chỉ dẫn. Ví dụ như khi một bạn đồng tu bị cảnh sát bắt giữ, nhiều học viên đã đến trung tâm giam giữ để gửi cho học viên này quần áo hoặc tiền. Sau đó chúng tôi nghe nói rằng người học viên này bị kết án rất nặng. Người hàng xóm của tôi cũng là một đồng tu, đã yêu cầu tôi gửi 500 nhân dân tệ cho người học viên đó. Vì tôi không có sự hiểu biết tốt về điều cần làm dựa trên Pháp, tôi đã nói với cô ấy rằng tôi sẽ quyết định điều tôi làm sau khi tôi nguy nghĩ kỹ về nó. Bởi vì tôi có mong muốn có được sự chỉ dẫn từ Pháp, nên tôi đã có thể quyết định. Tôi nhận ra rằng chúng tôi không nên gửi tiền cho những học viên đã bị bắt. Khi làm như vậy, chính là chúng ta đang công nhận bức hại. Nếu học viên bị bắt được thả tự do vô điều kiện, ai sẽ gửi tiền hay những thứ khác cho cô ấy? Tại sao các bạn đồng tu lại tập trung quá nhiều vào việc gửi tiền hoặc những thứ này khác? Đó là bởi vì họ đã vô ý nghĩ rằng vì cảnh sát đã lục soát nhà cô ấy và lấy đi quá nhiều thứ, cô ấy sẽ bị kết án rất nặng. Vì thế họ đã gửi tiền và những thứ khác cho cô ấy, đó cũng là một hình thức chấp nhận bức hại. Nó dẫn đến bức hại nhiều hơn cho cô ấy. Thay vào đó, chúng ta nên tập trung vào việc làm sao để giải thoát cho cô ấy. Sau khi nhóm chúng tôi thảo luận, chúng tôi đã quyết định tập trung sức lực vào việc đó.
Chính lại từng suy nghĩ ý niệm
Một học viên gửi cho tôi một vài cái đĩa rất đẹp về chương trình biểu diễn Holiday Wonders, và tôi đặt bốn cái ở cửa ra vào của toà nhà mà tôi sống. Ngày hôm sau khi tôi về nhà, tôi thấy rằng không ai lấy những cái đĩa đó cả. Vào lúc đó tôi nghĩ rằng con người thật vụng về dốt nát và chống lại những điều tốt như vậy. Tôi nghĩ thật là đáng tiếc vì họ đã không muốn xem một chương trình tuyệt với như thế. Tôi tự hỏỉ không biết cái gì đã ngăn cản họ khỏi điều đó? Tôi nghĩ mình đã hoàn toàn phủ nhận an bài của cựu thế lực, nhưng nó đã không phải như vậy. Tôi tìm kiếm bên trong mình và nghĩ về thái độ của tôi đối với những người hang xóm. Một vài người trong số họ đã rút khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc và biết Đại Pháp là tốt. Tuy nhiên, họ không bao giờ động chạm đến những tài liệu mà các bạn đồng tu để lại cho họ, nên tôi nghĩ rằng những người này vô cảm với nó. Những tư tưởng cuả tôi trên thực tế lại đang củng cố thêm cho thái độ của họ. Tôi đã chấp nhận thái độ của họ như là một sự thật không thể thay đổi được. Sau khi nhận ra điều này, tôi quyết định phải loại trừ sạch những điều can nhiễu đến việc cải thiện sự hiểu biết của họ về Pháp. Tôi cũng nhận ra là họ là những sinh mệnh đến đây vì Pháp, và họ nên ủng hộ Đại Pháp và đồng hoá vào Pháp. Chắc là ma quỷ đang lợi dụng điều gì đó trong tư tưởng của tôi và phong toả phần minh bạch của họ lại không để họ biết sự thật và được cứu. Tôi đã nhận ra rằng mình nên phủ nhận tất cả những nhân tố này. Một vài ngày sau, mọi người đã cầm những cái đĩa về nhà họ và xem.
Gần đây, thường không có tín hiệu vệ tinh của kênh Truyền Hình Tân Đường Nhân. Vào thời điểm đón giao thừa năm mới, hoàn toàn không có bức ảnh nào. Tôi đã đi đến nhà của một người láng giềng và thấy rằng tình huống cũng tương tự ở đó. Một học viên chịu trách nhiệm về kỹ thuật công nghệ đã kiểm tra nó cho tôi. Có vẻ như điều này xảy ra vì một cơn gió mạnh đã làm chảo thu song chuyển sang một hướng khác. Tôi nghĩ về nó sâu hơn. Vào lúc mà cơn gió thổi, tôi đã lo sợ rằng đĩa thu song có thể bị ảnh hưởng. Thực sự, sau đó đĩa thu sóng thường hoạt động không tốt. Tôi nhận ra là chính sự lo lắng của tôi là lý do cho tín hiệu kém. Sau đó, mọi thứ đã trở lại bình thường, và chúng tôi đã xem Chương Trình Biểu Diễn Năm Mới mà không có vấn đề gì. Tôi nhận ra rằng nếu chúng ta muốn loại trừ những can nhiễu không cần thiết, chúng ta cần phải từ bỏ những quan niệm và những tư tưởng bất chính của con người.
Khi tôi bị giam trong một trung tâm giam giữ, người đội trưởng khét tiếng về bức hại các học viên. Tôi nghĩ rằng tất cả sinh mệnh trên trái đất đã đến vì Pháp, và nhiều người trong số họ đã rất mạo hiểm để đến đây.Tuy nhiên, nhiều sinh mệnh đã được an bài bởi cựu thế lực đến để bức hại đệ tử Đại Pháp, và sau đó họ sẽ bị huỷ diệt. Đây là những giàn xếp của cựu thế lực. Sư Phụ không thừa nhận chúng, và tôi cũng không. Tôi biết tôi biết cố gắng hết sức mình để cứu cô ấy. Thời gian trôi qua, cô ấy nhận ra rằng tôi đối xử tốt với cô ấy từ đáy lòng mình, và cô ấy không bao giờ đối xử tệ với tôi. Cô ấy nói với tôi vài lần: “Tôi không biết tại sao, nhưng tôi cảm thấy như tôi đang phạm tội ngay cả khi nói to tiếng với bà.” Tôi biết rằng đó là quyền năng của Pháp đã phát huy.
Về cảnh sát, tôi tự nói với mình: “Tôi sẽ không bao giờ cho phép mình có bất kỳ tư tưởng không đúng đắn nào hay những chấp trước nào mà cho phép sĩ quan cảnh sát phạm tội chống lại Đại Pháp. Tôi nên trân quý những sinh mệnh của họ và có trách nhiệm với tương lai của họ.” Những sĩ quan cảnh sát địa phương chưa bao giờ quấy rối tôi. Vào thời gian kỳ họp trung ương Đảng Cộng sản Trung Quốc lần thứ 17, nhiều quan chức Cộng sản đã được yêu cầu kiểm tra những đệ tử Đại Pháp. Tôi nhận ra rằng chính là chính niệm của tôi đã thúc đẩy họ cư xử đúng đắn. Qua những sự kiện này, tôi nhận ra rằng tư tưởng của đệ tử Đại Pháp là rất quan trọng. Là những đệ tử chân chính, chúng ta phải rất thận trọng nghiêm túc về từng ý niệm, tư tưởng và suy nghĩ của chúng ta.
Đầu não chúng ta giống như những thùng chứa; Bạn càng đặt mình trong Pháp Bạn càng thay đổi
Khi tôi có cơ hội nghỉ ngơi, tôi học Pháp nhiều hơn. Theo cách này, tôi có thể tìm ra những thiếu sót trong tu luyện của tôi, và hiểu sâu hơn những điều mà Sư Phụ mong muốn chúng ta làm, cách nào để làm nó, làm sao để làm nó tốt hơn, và những nguyên lý của Pháp về việc tại sao tôi nên làm như vậy. Do vậy tôi đã có thể tránh khỏi những đoạn đường vòng hoặc sai đường.
Điều mà tôi làm còn xa mới đáp ứng được tiêu chuẩn của Pháp. Tôi sẽ tu luyện tinh tấn hơn nữa và không để lại bất kể hối tiếc nào trong tu luyện của mình.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2008/2/13/172367.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2008/4/28/96817.html
Đăng ngày 11-5-2008; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.