Bài viết của học viên Đại Pháp từ Trung Quốc
[MINH HUỆ 12-2-2016]
Tôi đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp khoảng hơn 10 năm. Trong một thời gian dài, tôi chỉ tập trung vào làm việc chứ không chân thành cứu người bằng chính niệm.
Ví dụ, tôi sẽ chờ đến sau khi làm giúp những người mà tôi biết một số mới việc nhỏ mới giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp và cuộc bức hại cho họ. Tôi nhận ra mình có một loại cảm giác rằng mình phải lấy được cảm tình của mọi người để họ tin vào Đại Pháp. Tôi sẽ hy sinh những lợi ích của cá nhân trước khi tôi nói với họ về Đại Pháp. Tôi thấy rằng với cách làm như vậy, tôi đã buông bỏ được tâm ích kỷ và tư lợi cá nhân.
Khi tôi nói với mọi người về cuộc bức hại, một số rất cao hứng và một số thậm chí còn cảm động. Tuy nhiên, tôi cảm thấy vẫn thiếu một điều gì đó và dường như tôi chỉ có thể cứu được một lượng chúng sinh rất hữu hạn.
Một sự việc gần đây đã cho tôi thấy rằng mình cần phải thay đổi suy nghĩ. Một ngày khi tôi đang nói chuyện với mọi người, tôi nhận thấy một quý bà lớn tuổi đang đứng bên ngoài một cửa hiệu, trông rất lo lắng. Tôi bước đến và chào bà ấy.
Bà ấy nhờ tôi giúp bà ấy. Bà ấy nói với tôi rằng cửa hàng đang có chương trình khuyến mãi và tặng bánh mỳ miễn phí nhưng mỗi người chỉ được tặng một ổ bánh mỳ. Bà ấy đã được tặng một ổ nhưng có một phiếu thưởng cho một ổ bánh mỳ nữa. Bà ấy đang tìm ai đó để lấy thêm bánh mỳ miễn phí cho bà.
Tôi đã lịch sự từ chối và nói với bà ấy rằng tôi không thể làm việc đó vì tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp và chúng tôi phải tự hành xử theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn và bà ấy đang yêu cầu tôi làm việc gian dối.
Thay vì giận giữ, bà ấy cảm thấy ngạc nhiên trước sự trung thực của tôi.
Tôi nói rằng tôi sẽ giúp bà ấy nếu bà ấy thực sự đang gặp khó khăn. Tôi bắt đầu nói với bà ấy về Pháp Luân Đại Pháp và cuộc bức hại do Đảng Cộng Sản Trung Quốc (ĐCSTQ) phát động. Bà ấy đã thoái xuất khỏi tư cách đảng viên của ĐCSTQ cùng các tổ chức liên đới của nó. Khi rời đi, bà ấy đã rất hạnh phúc.
Sự việc này đã khiến tôi chấn động. Tôi nhận ra rằng tôi cần phải cứu người một cách chân thành từ tận đáy lòng mình với chính niệm. Điều khiến tôi ngạc nhiên là mặc dù tôi không làm bất cứ điều gì cho bà ấy trước khi tôi giảng chân tướng cho bà, bà ấy đã lắng nghe một cách cẩn thận và thoái xuất khỏi ĐCSTQ. Đó không phải là cách mà tôi vẫn thường làm.
Tôi cũng nhận ra rằng sự tu luyện của tôi đã được đề cao thêm một tầng. Có lẽ sau khi học các bài giảng của Sư phụ với ước nguyện chân thành được đề cao, Sư phụ đã ban cho tôi trí huệ.
Giờ đây tôi đã hiểu ra rằng chỉ có tận tâm làm theo các nguyên lý và bảo trì chính niệm mới là cách để cứu người theo chính lộ.
Cuối cùng tôi đã loại bỏ được tâm thái “làm cho xong việc”. Bằng cách học Pháp, tôi đã đề cao.
Đây là thể ngộ của cá nhân tôi. Xin vui lòng chỉ ra nếu có điều gì không phù hợp.
Bản tiếng Hán:https://www.minghui.org/mh/articles/2016/2/12/323970.html
Bản tiếng Anh:https://en.minghui.org/html/articles/2016/3/1/155749.html
Đăng ngày 10-4-2016. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.