Bài viết của một học viên ở tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc

[MINH HUỆ 10-12-2015] Năm 2002, khi đang phân phát tài liệu Pháp Luân Công tại một công trường xây dựng, ai đó đã tố cáo tôi với chính quyền và tôi đã bị gửi đến một trại lao động trong ba năm. Trong suốt ba năm bị tra tấn hàm răng của tôi đã bị rụng gần hết và tóc thì bạc trắng.

Các lính canh cố gắng buộc tôi phải ký một bản “hối quá thư” nói rằng tôi sẽ từ bỏ tu luyện Pháp Luân Công. Nhưng tôi đã không viết một dòng nào chống lại Đại Pháp. Tâm tôi chứa đầy Pháp và chỉ có một niệm: “Kiên tín Sư phụ, kiên tín Đại Pháp.“

Dưới đây là những sự việc trong ba năm bị giam tù của tôi.

Không được phép sử dụng nhà vệ sinh trong ba tháng

Các lính canh đã thẩm vấn tôi ngay sau khi tôi bị gửi đến trại lao động. Tôi đã phớt lờ các câu hỏi của họ và nói với họ rằng: “Đây là địa ngục trần gian.” Họ đã nhốt tôi vào một buồng giam. Họ buộc tôi phải đứng trên một viên gạch bằng chân trần. Hai người tù nhân được phân công thay phiên giám sát tôi. Tôi không được phép ngủ hay sử dụng nhà vệ sinh suốt ba tháng. Chân và bàn chân của tôi sưng phù đến nỗi không còn xỏ vào dép của mình được nữa. Tôi bị chóng mặt và không thể phân biệt được phương hướng. Bụng của tôi cứng lại và thắt lưng thì đau đến mức tôi không thể nào đứng thẳng được.

Để tránh phải sử dụng nhà vệ sinh, tôi từ chối không ăn không uống. Các lính canh đã hét lên: “Chúng tôi sẽ không cho bà sử dụng nhà vệ sinh cho đến khi bà chết!”

Từ chối bị chuyển hóa

Các lính canh bố trí người thay phiên nhau cố gắng “chuyển hóa” tôi. Tôi nói cho họ nghe sự thật về Pháp Luân Công nhưng họ đã đánh tôi để ngăn không cho tôi nói. Họ có một chỉ tiêu nhất định về số lượng học viên Pháp Luân Công phải bị “chuyển hóa” và vì thế họ phải để tôi nói về tu luyện của mình. Tôi kể cho họ về việc Pháp Luân Công đã chữa khỏi các bệnh tật của mình như thế nào, và tôi đã nâng cao đạo đức ra sao.

Họ đã nản lòng vì sự kiên định của tôi và tìm một người trợ giáo để “chuyển hóa” tôi. Tôi phớt lờ người trợ giáo đó và từ chối ký tên mình lên các mẫu đơn mà cô ta đưa mình. Ba người đã cố gắng buộc tôi phải ký nhưng họ đã thất bại.

Tôi không ngừng nhẩm Pháp bất cứ khi nào có thời gian, và điều này đã giúp tôi phản bức hại. Một số học viên không thể chịu đựng được sự tra tấn và đã buộc phải nói những lời lăng mạ Sư phụ và Đại Pháp. Tôi đã rất buồn. Sư phụ đã phải chịu đựng rất nhiều cho chúng ta. Ngài đã kéo chúng ta ra khỏi địa ngục, chữa lành bệnh tật cho chúng ta và đem đến sự hòa thuận cho gia đình chúng ta.

Đọc các bài giảng Pháp mới của Sư phụ

Chồng của tôi đã mang đến cho tôi một bản sao các bài giảng Pháp mới của Sư phụ khi ông ấy đến thăm tôi trong trại lao động. Các đồng tu trong trại lao động đã thay phiên nhau đọc nó với niềm hân hoan. Các học viên mà bị buộc phải “chuyển hóa” cũng đọc. Họ rất xúc động và thái độ của họ đã thay đổi. Các lính canh cảm thấy có điều gì đó không đúng và bắt đầu tìm kiếm trong trại lao động, nhưng họ không tìm được gì cả. Tôi tin Sư phụ đã giúp chúng tôi.

Sống sót sau khi bị ngộ độc thực phẩm

Tất cả các tù nhân trong trại lao động đều bị ngộ độc thức ăn do ăn khoai tây và được đưa đến phòng khám để điều trị. Tôi bị tiêu chảy và rất yếu. Tôi từ chối không tiêm hay uống thuốc. Một lính canh đã cử người theo dõi tôi phòng trường hợp tôi bị chết. Tôi không còn chút năng lượng nào và bụng thì đói meo. Tôi hô lớn trong tâm: “Sư phụ, con sẽ về nhà với Ngài!”

Ngày hôm sau tôi đã hồi phục giống như chưa từng có chuyện gì xảy ra. Các tù nhân rất ngạc nhiên và nói: “Sư phụ của bà đã thật sự chăm lo cho bà!”

Với sự bảo hộ của Sư phụ, tôi đã vượt qua khổ nạn sinh tử và cuối cùng đã được trả tự do.

Con xin cảm tạ Sư phụ từ bi!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2015/12/10/319272.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2015/12/31/154389.html

Đăng ngày 21-01-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share