[MINH HUỆ 08-06-2015] Sau khi vượt qua chấp trước về sắc dục, lúc đầu, tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ chia sẻ về điều này.

Tuy nhiên, năm nay tôi đã không vượt qua khảo nghiệm về sắc dục và cho phép mình hành xử theo một cách hoàn toàn không xứng với một người tu luyện.

Bắt đầu tu luyện và vượt qua chấp trước về dục

Khi còn nhỏ, tôi thường quan hệ lăng nhăng. Lối sống này làm suy giảm tinh lực và gây ra nhiều vấn đề trong cuộc sống cá nhân và sự nghiệp của tôi.

Việc nhận ra rằng lối hành xử này tệ hại như thế nào đã thuyết phục tôi bước vào tu luyện. Ban đầu, thực sự rất dễ buông bỏ hành vi lăng nhăng, sau khoảng một năm, tôi dừng tất cả các hoạt động tình dục.

Tôi tu luyện không tốt vào thời điểm đó, nhưng người học viên hồng Pháp cho tôi nói rằng đây là việc tôi cần phải thay đổi ngay, vì vậy tôi đã làm vậy.

Sau một thời gian tu luyện nghiêm túc, nhiều việc được cải thiện. Tôi tập trung hoàn toàn vào việc tu luyện tinh tấn và cứu độ chúng sinh, tôi đã vài lần vượt qua được khảo nghiệm về sắc dục trong mơ.

Tôi luyện công, tham gia học Pháp nhóm, và phát chính niệm hàng ngày. Quan trọng hơn, tôi đã buông bỏ được những ảnh hưởng tiêu cực và thực sự hướng nội trong tu luyện. Dường như tôi tu luyện tinh tấn và sắc dục không còn là vấn đề lớn.

Từ từ rớt xuống

Tuy nhiên, thời gian trôi đi, mọi việc bắt đầu thay đổi. Vì những cám dỗ tại nhân gian, sự can nhiễu nghiêm trọng từ các không gian khác, và một phần của một môi trường nhóm thoải mái hơn, dần dần tôi trở nên thiếu tinh tấn.

Tôi vẫn học Pháp, luyện công và phát chính niệm, nhưng rồi nhiều chấp trước bắt đầu xuất hiện. Tôi lại bắt đầu xem phim, và các môn thể thao, tập luyện để có thể hình đẹp. Tôi cũng bắt đầu nghe lại nhạc pop.

Nhận thức của tôi là tất cả những nhân tố này kết hợp lại làm suy yếu trường không gian bảo vệ bạn và gia tăng thêm các nhân tố bất tịnh. Trong bất cứ trường hợp nào, đột nhiên tôi lại bắt đầu quan tâm đến người khác giới.

Mặc dù tôi không hẹn hò hay quan hệ nam nữ với bất kỳ ai, đôi lúc tôi lại đắm chìm vào việc thỏa mãn khoái cảm dục vọng của mình. Ngay lập tức tôi cảm thấy năng lượng xấu tiến nhập vào tôi.

Cám dỗ khắp mọi nơi, và nếu ý niệm của bạn không chính, nó có thể dẫn bạn đi sai đường.

Sư phụ đã giảng:

“Do đó những hoàn cảnh tồn tại khách quan ấy, cũng đang can nhiễu nghiêm trọng đến những người luyện công chúng ta đang tu luyện lên cao tầng. Tranh ảnh khoả thân bày ngay ở đằng kia, treo ngay chỗ đại lộ, hễ ngẩng đầu lên liền nhìn thấy.” (Bài giảng thứ chín, Chuyển Pháp Luân)

Nghiêm túc mà nói, trong khi hành vi này không hẳn là “hoạt động tình dục ngoài hôn nhân”, tôi đã tích nghiệp và trở nên thiếu nhiệt tình tham gia các hạng mục Đại Pháp. Nghiệp tư tưởng dữ dội có do tâm sắc dục trong quá khứ đã ám ảnh tôi, và tôi không thể loại bỏ nó.

Không cần phải nói, tôi không còn có thể vượt qua khảo nghiệm về sắc dục trong mơ. Có lúc tôi chia sẻ những trải nghiệm này với các học viên nam khác, nhưng không bao giờ đưa nó ra nhóm lớn vì sợ mất mặt.

Sư phụ giảng:

“Vì con người có ‘tình’, nóng giận là ‘tình’, ưng ý là ‘tình’, yêu là ‘tình’, hận cũng là ‘tình’; vui thích làm điều [nào đó] là ‘tình’, không thích làm điều [nào đó] cũng là cái ‘tình’ ấy; thấy người này hay người kia dở, yêu thích làm gì đó hoặc chẳng yêu thích làm gì đó, hết thảy đều là ‘tình’; người thường chính là vì cái ‘tình’ ấy mà sống. Như vậy làm một người luyện công, một người siêu thường, thì không thể dùng cái [đạo] lý ấy để nhận định được, cần đột phá điều này. (Bài giảng thứ sáu, Chuyển Pháp Luân)

Tôi cứ như thế trong khoảng một năm rưỡi – cho đến khi mọi thứ trở nên tồi tệ hơn. Tôi đã hẹn hò với một cô bạn gái cũ, và một buổi tối chúng tôi đã gần gũi quá mức cho phép.

Tôi cảm thấy khủng khiếp vào ngày hôm sau và biết mình đã làm việc hủ bại, nhưng lấy lại tinh thần tương đối nhanh. Tại thời điểm này tư tưởng của tôi trở nên méo mó đến mức tôi đã nghĩ rằng đôi lúc mình có thể tận hưởng chút khoái cảm rồi sau đó lại tu bỏ nó đi, miễn là không vượt qua ranh giới và thực sự có quan hệ tình dục.

Tôi nghĩ rằng mình đã kiểm soát được. Trong thực tế, đó chỉ là cựu thế lực đã dần dần đẩy tôi tới chỗ mà tôi không còn có thể cưỡng lại được, như đã chỉ ra trong: ”Đệ tử Đại Pháp trẻ tuổi nên hết sức chú ý tới việc diệt trừ chấp trước sắc dục“.

Vì tôi nghĩ rằng mình kiểm soát được, tôi đã lặp lại sai lầm tương tự hai lần, cho đến khi xảy ra điều không thể tránh khỏi. Tôi bị lôi kéo vào tình trong thời gian này, và hầu như không học Pháp, luyện công, hay phát chính niệm.

Sư phụ đã giảng:

“Tôi nói về cựu thế lực can nhiễu; chư vị từng nghĩ đến chưa? Đó cũng là nhân tố trói buộc đó! Cựu thế lực, cựu vũ trụ coi điều gì là nặng nhất? Chính là ‘sắc’, sự không ý tứ giữa nam nữ, đó là thứ được xét là nặng nhất. Trong quá khứ hễ phạm phải giới luật về phương diện ấy, sẽ bị đuổi ra khỏi nhà chùa, hoàn toàn không thể tu nữa. Còn trước mắt Thần thì xem xét ra sao? Chư vị có biết rằng họ đã lưu lại những dự ngôn nói thế nào không? Họ dự ngôn rằng: Những đệ tử Đại Pháp còn lại cuối cùng đều là [ai] giữ vững được thuần khiết về phương diện này. Chính là nói rằng họ coi việc này là quan trọng phi thường, cho nên ai phạm phải giới [cấm] ấy, ai thực hiện không tốt về phương diện này, thì cựu thế lực, tất cả chư Thần trong vũ trụ ấy đều sẽ không bảo [vệ] chư vị, hơn nữa còn đẩy chư vị xuống.” (Giảng Pháp tại thành phố Los Angeles)

Tôi cảm thấy rất tồi tệ và xin Sư phụ tha thứ, thề sẽ không bao giờ làm như thế một lần nữa. Nhìn lại, tôi đã làm một việc mà tôi nghĩ rằng mình sẽ không bao giờ làm đã khiến tôi nhận ra rằng mình chưa từng kiểm soát toàn bộ quá trình này.

Chúng ta phải có trách nhiệm đối với việc tu luyện của mình

Kể từ đó tôi trở nên minh bạch rằng mọi ý niệm tình dục dù nhỏ và mỗi cái liếc đầy dục vọng là một bước dẫn đến đi sai đường. Tôi đã dần tăng cường học Pháp, luyện công và phát chính niệm. Tôi đã đặt ra cho mình mục tiêu ghi nhớ tất cả các phần khác nhau về dục và vượt qua các khảo nghiệm sắc dục trong mơ một lần nữa. Thông cáo Minh Huệ đã chỉ rõ điều này.

Sư phụ giảng:

“Còn một số người, vẫn còn làm một số việc rất bẩn thỉu [giấu diếm] không thể nói với ai, những việc không xứng với Đại Pháp, những việc không xứng với danh hiệu đệ tử Đại Pháp; tôi cũng không đối xử khác đi đối với chư vị. Cuối cùng khi chư vị không đến viên mãn được, bản thân chư vị sẽ phải chịu trách nhiệm về bản thân mình! Sư phụ không dọa ai đâu. Ai lỡ mất cơ duyên lịch sử này, ai trượt mất cơ hội lần này, thì đến lúc chư vị hiểu ra chư vị đã bỏ lỡ những gì, khi ấy có để chư vị sống chư vị cũng không thiết sống nữa! Đừng thấy rằng Sư phụ luôn từ bi mãi, rồi chư vị coi từ bi của Sư phụ là điều đương nhiên! Đệ tử Đại Pháp là có tiêu chuẩn cho mình, Pháp cũng có tiêu chuẩn của nó; không phải mọi người lẫn lộn với nhau rồi cùng có thể vượt qua [khảo nghiệm].” (Giảng Pháp và giải Pháp tại Pháp hội ở trung tâm thành thị New York 2003)

Tôi không muốn ngừng tu hoặc lãng phí cơ hội Sư phụ Lý đã ban cho tôi. Tôi rất cảm tạ Sư phụ từ bi và cũng minh bạch ra rằng mình không thể cứ mãi coi sự ban ơn của Sư phụ là điều đương nhiên.


Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2015/6/8/150958.html

Đăng ngày 24-07-2015; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share