Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp từ Bắc Mỹ

[MINH HUỆ 23-05-2015] Tôi sẽ luôn ghi nhớ ngày mà tôi gặp Sư phụ lần đầu tiên.

Tháng 01 năm 1996, tôi đến tham gia trợ giúp việc phát hành cuốn Chuyển Pháp Luân tại Đại học Thanh Hoa. Trước khi cuộc họp bắt đầu, tôi rất vui mừng khi biết Sư phụ sẽ tham dự sự kiện.

Quan sát Sư phụ giảng Pháp trên sân khấu khiến tôi nhớ lại các video giảng Pháp. Tôi vẫn nhớ rất nhiều điều Sư phụ giảng. Điều để lại ấn tượng sâu sắc với tôi là trong lúc hỏi đáp, một điều phối viên sự kiện bảo chúng tôi không đặt thêm các câu hỏi nữa vì Sư phụ đã giảng một lúc lâu rồi và Người còn phải tham gia các sự kiện khác. Tuy nhiên, Sư phụ chỉ đơn giản bảo chúng tôi hãy tiếp tục.

Cuối cùng, một sinh viên từ Đại học Bắc Kinh đứng dậy và xin chụp ảnh cùng Sư phụ. Cô nói rằng bức ảnh sẽ giúp cô vượt qua hết tất cả những khó khăn mà cô có thể gặp phải trong tương lai. Sư phụ nhẹ nhàng trả lời rằng Ngài thường không chụp ảnh với riêng ai vì không muốn người đó hiển thị. Tuy nhiên, Sư phụ đã đề nghị chụp một bức ảnh với cô gái chỉ một lần này. Cô gái lập tức chạy lên sân khấu và đứng cạnh Sư phụ. Một vài học viên cũng tham gia. Vì vậy mà bức ảnh đầu tiên của ngày hôm đó đã được chụp.

Một điều phối viên sự kiện khác yêu cầu tất cả các học viên là sinh viên đại học ra ngoài xếp hàng để chụp ảnh tập thể. Khi Sư phụ bước ra, người điều phối viên mời Sư phụ tham gia chụp ảnh. Sư phụ đã không ngần ngại đồng ý và hỏi xem Ngài có thể đứng ở đâu. Vị điều phối viên đã mời Sư phụ đứng ở giữa.

Sau đó, các học viên vẫn vây quanh Sư phụ để đặt những câu hỏi. Tôi vẫn nhớ những gì Sư phụ đã nói với các học viên tại Đại học Thanh Hoa.

Lúc đó, tôi cảm thấy Sư phụ rất cao. Dù tôi đã quen với những người cao lớn, nhưng tôi vẫn cảm thấy Sư phụ khác biệt; Sư phụ cao hơn mọi người một cái đầu. Sau đó, vào năm 2005, tôi bị giam giữ tại Trại tạm giam Đông Thành vì tu luyện Đại Pháp, tôi gặp một học viên từ New Zealand. Cô ấy nói với tôi rằng dù chiều cao của Sư phụ chưa từng thay đổi, nhưng dù ở đâu đi chăng nữa, điều gì đó khiến Ngài dường như luôn cao hơn những người khác.

Khi Sư phụ chuẩn bị rời đi, cô gái từ Đại học Bắc Kinh tiếp tục đi theo Ngài. Cô ấy nói: “Con muốn đi cùng Sư phụ.” Sư phụ nhẹ nhàng và kiên nhẫn đáp lại: “Nếu tu luyện tốt, con có thể thấy ta hàng ngày.” Tôi không cố vây quanh Sư phụ như các học viên khác. Thay vào đó tôi đứng từ xa và lặng lẽ nhìn Ngài.

Tìm Pháp

Cuộc sống của tôi rất êm ả khi được sinh ra. Tôi được bố mẹ cưng chiều, tốt nghiệp một trường trung học hàng đầu, được nhận vào một trường đại học hàng đầu của Trung Quốc và thậm chí tôi còn được tốt nghiệp mà không cần phải thi. Tuy nhiên, tôi luôn cảm thấy rằng một cuộc sống theo đuổi danh lợi và tiền bạc thật trống rỗng. Tôi muốn biết mục đích của đời người và chúng ta nên sống như thế nào.

Tôi đọc nhiều câu chuyện bi kịch trong sách, báo, tạp chí và lo lắng cho những người đang tự hỏi làm sao để có thể thoát khỏi nỗi tuyệt vọng của bản thân.

Ngày 08 tháng 06 năm 1995, cuộc đời của tôi thay đổi khi thấy một tấm áp phích giới thiệu về Pháp Luân Đại Pháp. Tám đặc điểm của Pháp Luân Đại Pháp đã thu hút tôi ngay lập tức. Sau khi bắt đầu tu luyện, tôi hiểu được rằng Đại Pháp có thể giúp tôi giải quyết tất cả những vấn đề mà mình thắc mắc.

Tôi bắt đầu giới thiệu Đại Pháp cho những người khác, đặc biệt cho những người có vấn đề về sức khỏe. Dần dần, bạn bè và gia đình tôi cũng bắt đầu tu luyện Đại Pháp.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2015/5/23/309747.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2015/6/4/150908.html

Đăng ngày 24-06-2015; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share