Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Hồ Bắc, Trung Quốc

[MINH HUỆ 19-04-2014] Quan niệm đúng đắn có thể tạo ra một khác biệt lớn trong việc giúp người dân Trung Quốc thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Tính tự phụ thường mang lại can nhiễu cho bản thân tôi, và đôi khi nó còn khiến tôi bị bắt giữ.

Tìm kiếm Pháp Luân Công

Tôi mắc đủ các loại bệnh tật trước khi bắt đầu tu luyện, và thể trạng của tôi thường rất yếu. Tôi đã tìm đến các khí công sư để chữa trị nhưng không thành công.

Vào tháng 03 năm 1996, một điều kỳ lạ đã xảy ra ở sân nhà tôi khi tôi nhắm mắt lại. Tôi trông thấy bóng một người đang dần biến mất ở đằng xa. Sau đó, tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công. Khi xem đoạn băng hướng dẫn luyện công, tôi nhận ra người tôi nhìn thấy lúc trước chính là Sư phụ.

Pháp thân của Sư phụ đã dẫn dắt tôi đến một điểm luyện công ở công viên. Tấm băng rôn Pháp Luân Đại Pháp đã khắc sâu trong tâm trí tôi lúc đó. Chỉ vài ngày sau khi luyện công ở công viên, bệnh tật của tôi đã biến mất.

Khi tôi đang luyện bài Pháp Luân Trang Pháp, tôi nhìn thấy một vị Phật to lớn đứng giữa trời và đất. Tôi không biết đó là ai, nhưng khi tôi xem lại băng hướng dẫn, Sư phụ giống hệt vị Phật tôi nhìn thấy.

Tôi lớn lên trong một xã hội vô thần và hầu hết mọi người không tin vào Thần Phật. Là một học viên mới, tôi nhận ra Sư phụ muốn khuyến khích tôi. Sư phụ đã cho tôi thấy rằng Phật thực sự tồn tại.

Hàng ngày tôi chăm chỉ  làm mọi việc, đặc biệt là việc tu luyện cá nhân. Tôi thường mang việc về nhà và làm việc đến đêm, đôi khi đến tận nửa đêm. Tuy vậy, tôi vẫn quyết định đọc ít nhất một bài giảng trong cuốn Chuyển Pháp Luân trước khi đi ngủ.

Đôi khi tôi thức đến ba hay bốn giờ sáng. Tôi dậy lúc năm giờ để tham gia luyện công với các đồng tu ở điểm luyện công. Dù ngủ ít nhưng tôi cảm thấy cơ thể mình tràn đầy năng lượng suốt cả ngày. Từ đó, tôi có niềm tin vững chắc vào Pháp. Thời gian đó đã giúp tôi có một nền móng vững chắc để tồn tại trong môi trường tà ác ở trại tẩy não, trại lao động cưỡng bức và nhà tù.

Loại bỏ tính kiêu ngạo

Khi cuộc bức hại bắt đầu, công an ở địa phương tôi đã vi phạm luật pháp bằng việc tạo các chứng cứ giả, họ cho đó là đương nhiên. Tôi đã làm việc cật lực để giải cứu các đồng tu khỏi bị bắt giữ và giam cầm. Sau đó tôi bị bắt giữ – không chỉ một lần.

Ngay sau khi tôi bị kết án năm năm tù, tôi đã chuẩn bị một lá đơn kháng cáo gửi đến tòa thượng thẩm. Với chính niệm của mình, tôi muốn phơi bày sự thật với tòa án. Tôi muốn nói với họ về việc tôi đã được cải thiện thể chất và tinh thần như thế nào. Lá đơn của tôi cũng giải thích điều đó không thể xảy ra khi sử dụng y học hiện đại, nhưng lại có thể xảy ra với quyền năng siêu thường của Pháp Luân Công.

Tôi cũng miêu tả việc Phòng 610 bức hại tôi và các học viên khác như thế nào. Tôi đã không nhận ra cái tôi của tôi đang ngáng đường, bất chấp ý định tốt của tôi.

Tôi tự hào đưa lá đơn này cho trưởng trại giam và những người khác. Họ khuyên tôi không nên gửi nó đi. Nhưng  tôi đã không nghe lời họ.

Tôi chỉ nghĩ là mình sẽ giúp những người khác thoái ĐCSTQ. Tôi đã nhờ người thân sao chép lá đơn thành nhiều bản và gửi đến các công chức thành phố và người ở tòa án quận. Tôi thực sự tin rằng lá đơn sẽ giúp loại bỏ những suy nghĩ xấu xa của chính quyền, để họ ủng hộ tôi, và cứu thêm nhiều người Trung Quốc thoát khỏi những thái độ nguy hiểm.

Tòa án tối cao vẫn giữ nguyên bản án ban đầu. Thất bại này đã cho tôi cơ hội điều chỉnh lại tâm thái của bản thân. Những gì tôi đang làm là những điều chính đáng nhất và thần thánh nhất trong vũ trụ này, và đầu óc tôi rất thanh tỉnh. Tôi đã không còn nghĩ cho bản thân mình. Tôi chỉ nghĩ làm sao có thể cứu được người khác. Tôi đã loại bỏ tâm tự mãn, và đột nhiên cảm thấy thân thể mình đồng hóa với vũ trụ. Tôi phủ nhận hoàn toàn những gì cựu thế lực đã an bài.

Các đồng tu phát chính niệm hỗ trợ cho tôi được trả tự do. Với sự từ bi bảo hộ của Sư phụ, ảo tưởng bỏ tù tôi của cựu thế lực đã bị loại bỏ. Sư phụ đã khiến mọi người tưởng tôi bị bệnh nên thả tôi ra. Gia đình đến đưa tôi về mà không cần phải làm bất kỳ thủ tục nào và không phải thanh toán bất kỳ chi phí điều trị y tế nào.

Quan niệm đã khiến tôi bị bức hại

Sau khi tôi được thả, các học viên mà tôi không gặp trong nhiều năm đã đến thăm tôi. Chúng tôi học Pháp và chia sẻ kinh nghiệm tu luyện cùng nhau. Thay vì hỏi tôi ra khỏi nhà tù bằng cách nào, họ lại hỏi tôi lý do tôi bị bức hại trong nhiều năm.

Tôi bị sốc vì chưa có ai hỏi tôi như thế trước đây. Tôi cố gắng giải thích, nhưng sau đó tôi nhận ra tôi đang hướng ngoại chứ không phải hướng nội. Sư phụ đã an bài họ đến cho tôi nhận ra chấp trước của mình.

Sau đó tôi tự hỏi: “Tại sao tôi bị bức hại nhiều lần?” Khi hướng nội, tôi nhận ra tính tự phụ của mình xuất hiện trong quá trình chứng thực Pháp. Tôi đã xem chứng thực là tu luyện. Tôi nhớ lại những lần suy nghĩ này nổi lên.

Trong suốt thời gian cuộc bức hại diễn ra tà ác nhất, nhóm chúng tôi đã sản xuất nhiều băng rôn lớn và treo chúng ở khắp nơi trong thành phố và các vùng nông thôn. Không nhiều học viên có thể làm việc này. Chúng tôi thiết kế các băng rôn rộng 1,9 mét và dài 3,9 mét với nội dung: “Pháp Luân Đại Pháp Hảo, “Chân – Thiện – Nhẫn Hảo”, “Trả lại thanh danh cho Sư phụ” và “Đưa Giang ra xét xử”.

Một đêm chúng tôi đến chợ thực phẩm địa phương và treo các băng rôn ở gần đường dây điện thoại. Sáng hôm sau, chúng tôi thấy nhiều người nhìn băng rôn khi họ đi ngang qua đó. Các viên chức của ĐCSTQ bất lực không làm được gì.

Tôi bắt đầu cho rằng bản thân rất đặc biệt. Ngay cả khi ĐCSTQ giam cầm tôi, tôi có thể dễ dàng thoát khỏi bằng chính niệm. Một số học viên cũng ngưỡng mộ tôi, và điều đó đã gia tăng niệm đầu nguy hiểm này của tôi.

Tôi nghĩ về những hành động dũng cảm của mình, và cảm thấy rất tự mãn. Tôi muốn cho người khác thấy tôi vĩ đại thế nào. Đáng lẽ tôi nên được đối xử tốt hơn bởi tôi là điều phối viên ở địa phương.

Tôi luôn cố gắng theo kịp tiến trình Chính Pháp, nhưng tôi vẫn giữ những quan niệm người thường. Khi tôi không chú ý, chấp trước và quan niệm người thường của tôi nổi lên giống như người bình thường. Tà ác đã lợi dụng những quan niệm đó, và cựu thế lực đã bức hại tôi.

Bây giờ tôi nhận ra mọi thứ tôi làm đều xuất phát từ sự vĩ đại của Đại Pháp, và đều do Sư phụ an bài. Khi những ước nguyện của tôi phù hợp với Pháp, tôi có thể đạt được những thứ lớn lao nhờ sự giúp đỡ của Sư phụ. Mỗi lần tôi bước ra khỏi hang ổ của tà ác, cũng là nhờ sự từ bi của Sư phụ đối với đệ tử. Sư phụ giảng:

“Tu tại tự kỷ, công tại sư phụ” (Bài giảng thứ nhất, Chuyển Pháp Luân)

Tại sao tôi vẫn tự mãn và thích khoe khoang như vậy? Tôi chỉ làm những điều đệ tử Đại Pháp cần phải làm. Đại Pháp đã trao sứ mệnh cho tôi. Đó là sứ mệnh cần phải làm tốt. Sau đó, khi chấp trước khoe khang và tự mãn nổi lên, tôi đã phủ nhận chúng, và chúng dần dần tác động đến tôi ít hơn. Nhờ đó, tôi bắt đầu hiểu những điều Sư phụ giảng:

“Là người tu luyện, ‘tìm bên trong là một Pháp bảo’” (Giảng Pháp tại Pháp hội quốc tế Washington DC [2009])

Phối hợp nhịp nhàng tạo thành chỉnh thể

Với những nhận thức mới, tôi muốn học Pháp thanh tịnh và tu luyện cá nhân thực sự, vì thế tôi đã dừng việc làm điều phối viên. Nếu người điều phối viên mới bỏ lỡ việc nào thì tôi sẽ làm việc đó.

Tại thời điểm đó, các học viên ở địa phương tôi có nhu cầu sử dụng tài liệu lớn, vì thế tôi đã mua sáu máy in. Tôi đã chia sẻ thể ngộ với một học viên chịu trách nhiệm in tờ rơi. Chúng tôi đã chia sẻ việc làm thế nào để theo kịp tiến trình Chính Pháp. Và cũng bởi ông ấy cần giúp đỡ, nên tôi chủ động đề nghị được giúp ông ấy.

Sư phụ từ bi đã an bài một học viên nữa đến giúp. Chúng tôi có bốn máy in có thể in đủ tài liệu cho một nhóm học Pháp lớn. Các điểm in tài liệu khác đã dùng sáu máy in tôi mới mua. Bằng cách này, chúng tôi đã giải quyết được vấn đề vận chuyển khó khăn và cung cấp được tài liệu giảng chân tướng cần thiết để cứu chúng sinh ở địa phương chúng tôi.

“Nghĩ đến người khác trước” mang lại kết quả to lớn

Việc chúng ta giảng chân tướng và cứu chúng sinh liên quan chặt chẽ tới việc tu luyện cá nhân của chúng ta. Sư phụ giảng:

“do đó chư vị cần thực hiện cho tốt việc giảng thanh chân tượng của mình. Không được chỉ giảng nói thôi, không được [chạy theo] hình thức, [mà là] nói cho một [ai đó] thì là để người ấy hiểu rõ ra. (Giảng Pháp tại Pháp hội Atlanta năm 2003)

Lời Sư phụ giảng trở nên rõ ràng khi tôi đang đứng chờ xe buýt. Lúc đó tôi nói chuyện với một phụ nữ ở bến xe buýt. Bà nói với tôi rằng bà đã 70 tuổi, trước đây là kỹ sư cấp cao ở viện thiết kế và đã nghỉ hưu. Khi chúng tôi lên xe buýt, tôi nghĩ rằng tôi phải cứu bà ấy.

Tôi hỏi bà rằng bà đã bao giờ nghe nói về việc thoái ĐCSTQ có thể giúp bà được an toàn chưa? Bà ấy nói bà đã đi du lịch ở nhiều nơi như Đài Loan và Hồng Kông, bà có thấy các thông tin về thoái ĐCSTQ, nhưng là một người vô thần từ lúc còn nhỏ, bà không tin điều đó.

Tôi đã bỏ qua điểm dừng xe buýt của mình để có thời gian nói chuyện với bà: “Hầu hết mọi người trên thế giới đều tin vào thần thánh. Chỉ có Đảng Cộng sản là ngăn người dân không tin vào thần thánh. Trên thế giới chỉ còn một vài quốc gia cộng sản như Trung Quốc, Bắc Triều Tiên, và Cuba.”

Tôi nói với bà rằng có rất nhiều nhà khoa học xuất sắc trên thế giới tin vào thần thánh, như Einstein và Newton. Bà đã đồng ý. Sau đó tôi đi theo bà khi bà xuống xe để đi mua đồ tạp hóa và chúng tôi lại tiếp tục nói chuyện với nhau.

Tôi nói với bà về Pháp Luân Công, về lý do tại sao Giang Trạch Dân lợi dụng ĐCSTQ để đàn áp Pháp Luân Công và lý do tại sao các học viên Pháp Luân Công khuyên mọi người thoái Đảng.

Cuối cùng, bà vỗ nhẹ lên vai tôi và nói: “Tôi biết ĐCSTQ bức hại những người tốt. Tôi không còn tin vào nó chút nào nữa. Hãy giúp tôi thoái Đảng, Đoàn và Đội. Anh nói rằng điều này sẽ giúp tôi được an toàn. Là một người cao tuổi, đó là tất cả những gì tôi muốn.”

Thấy bà thực sự hiểu chân tướng, tôi nói với bà “Chúc mừng bà! Bà thật may mắn vì đã hiểu chân tướng.”

Sau sự việc này, tôi nhận ra rằng nếu tôi luôn tuân theo những gì Sư phụ dạy và bảo trì tâm thái từ bi mỗi khi giảng chân tướng thì tôi có thể cứu được nhiều người hơn nữa.

Phóng hạ tự ngã giúp đỡ người khác

Khi tôi viết bài chia sẻ này, Sư phụ đã an bài một loạt sự kiện để giúp tôi phóng hạ tự ngã bản thân để thực sự nghĩ đến người khác trước.

Lúc đầu tôi dự định dành một buổi tối rảnh rỗi để viết bài chia sẻ này. Tuy nhiên, kế hoạch của tôi thay đổi khi có hai học viên đến thăm. Có một đồng tu lớn tuổi và bà có nghiệp bệnh trong nhiều tháng. Tôi nghĩ: “Chúng ta là một chỉnh thể và nên giúp đỡ những người khác. Tôi cần tu luyện bản thân để trở thành người luôn nghĩ đến người khác trước.”

Tôi đã nói với học viên còn lại: “Hãy giúp thanh lý trường không gian của bà ấy bằng cách phát chính niệm trong một thời gian dài.” Học viên đó đồng ý.

Tôi cảm nhận được Sư phụ đang gia trì cho tôi. Có một dòng năng lượng bao quanh thân thể tôi, khiến tôi cảm thấy nhẹ nhàng và thoải mái. Tôi thấy Pháp Luân xoay chuyển không ngừng.

Chúng tôi phát chính niệm hơn một tiếng đồng hồ, và sau đó học Pháp cùng nhau. Chúng tôi chia sẻ và đối chiếu từng ý niệm, ngôn từ, và hành động với yêu cầu của Pháp.

Người học viên lớn tuổi đã không biết bà có chấp trước nào và bà không biết cách hướng nội. Nhưng bây giờ bà có thể nhận ra rất nhiều chấp trước và quan niệm người thường của mình.

Chúng tôi kết thúc lúc nửa đêm. Khi họ rời đi, tôi mới bắt đầu viết bài chia sẻ. Sư phụ đã khai mở trí huệ và ngôn từ của tôi cứ thế tuôn trào. Tôi viết đến tận 2 giờ 30 sáng mới đi ngủ. Tôi thức dậy và luyện công lúc 4 giờ sáng. Hôm đó tôi cảm thấy người tràn đầy năng lượng và không buồn ngủ. Đây là ý nghĩa của việc tu luyện thực sự và đề cao trong Pháp. Tôi thực sự cảm nhận được sự từ bi của Sư phụ bởi Sư phụ đã giúp tôi và các đệ tử Đại Pháp bước đi ngay chính trong thời kỳ Chính Pháp.

Vào giai đoạn cuối của Chính Pháp, chúng ta nên tu luyện tinh tấn, cứu nhiều chúng sinh hơn nữa và nhanh chóng cứu họ trước khi Chính Pháp kết thúc. Chúng ta phải xứng đáng với danh hiệu “Đệ tử Đại Pháp thời kỳ Chính Pháp” và sứ mệnh mà Đại Pháp giao phó cho chúng ta.

Cảm tạ Sư phụ vì đã an bài mọi thứ cho đệ tử của Ngài.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2014/4/19/放下自我-圆容师父所要的-289760.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/6/8/1558.html

Đăng ngày 13-07-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share