Bài viết của Khải Minh, đệ tử Đại Pháp tại Trung Quốc Đại lục
[MINH HUỆ 11-08-2013] Khi trở thành một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã hiểu được rằng mục đích chân chính để làm người là “phản bổn quy chân”. (Chuyển Pháp Luân) Tôi muốn trở thành một người tốt và đạt đến tiêu chuẩn của Đại Pháp để trở về thế giới của mình.
“Anh ấy không giống với những gì chính phủ tuyên truyền”
Công việc của tôi là kiểm tra nguyên vật liệu dùng để xây đường xá. Tôi đã làm công việc này nhiều năm rồi. Sau khi đắc Pháp, tôi tuân theo các Pháp lý và thực hiện công việc một cách trung thực và tận tụy. Tôi thích tìm hiểu công nghệ mới và giúp đỡ người khác. Tôi tìm nguyên nhân ở bản thân khi xảy ra xung đột và nhờ đó tôi được mọi người quý mến trong công việc.
Sau khi cuộc bức hại Pháp Luân Công bắt đầu từ ngày 20 tháng 07 năm 1999, cảnh sát địa phương đã hai lần đến nơi tôi làm việc để hỏi xem có ai là học viên ở đó không. Quảy lý và các nhân viên khác nói “Không có” để bảo vệ tôi. Rất nhiều người ở đó biết tôi là học viên Pháp Luân Công nhưng lãnh đạo công ty không bao giờ kiếm chuyện với tôi. Khi kênh truyền hình quốc gia điên cuồng phỉ báng Pháp Luân Công, nhiều đồng nghiệp của tôi cùng có một nghi vấn: “Sao anh ấy lại không giống với những gì truyền hình nói?” Tôi đã tận dụng cơ hội này để nói rõ sự thật về cuộc bức hại cho họ biết.
Làm việc chăm chỉ hơn sau khi trở thành giám đốc
Giám đốc của phòng thí nghiệm nơi tôi làm việc chuyển công tác và quản lý dự án đã giao cho tôi vị trí đó. Đó là một phòng thí nghiệm quan trọng và tôi chịu trách nhiệm quản lý chất lượng của công trường xây dựng. Tôi biết mình càng phải chăm chỉ và cẩn thận hơn.
Tôi biết rất rõ về những nguyên vật liệu mà chúng tôi cần dùng. Người cung cấp vôi sống đã cố hối lộ tôi một chiếc điện thoại đắt tiền nhưng tôi từ chối. Từ đó, tôi rất cẩn thận với chất lượng vôi sống mà anh ta cung cấp. Tôi đã kiểm tra từng lô một và trả lại nhưng lô hàng kém chất lượng. Sau đó, anh ta không bao giờ cố tình cung cấp nguyên liệu chất lượng thấp nữa.
Một nhà cung cấp xi măng nói với tôi rằng ở công ty của anh ta có chính sách trích phần trăm lợi nhuận từ lô hàng của họ cho tôi. Tôi từ chối không nhận nhưng anh ta để tiền lại và bỏ đi. Tôi đã đem số tiền đó đưa cho bộ phận kế toán.
Một lần, tôi đang kiểm tra công trường thì giám sát trưởng chỉ tay về phía tôi và nói với quản lý dự án: “Anh ấy là trụ cột của công ty. Bây giờ thật khó tìm được người có trách nhiệm như vậy.” Quản lý dự án trả lời: “Có anh ấy làm việc ở đây thì tôi không phải lo về chất lượng các dự án của chúng ta nữa.”
Bình tĩnh một cách thản nhiên khi bị tấn công
Một hôm tôi cùng với ba đồng nghiệp trẻ đi mua mùn cưa cho công ty. Mùn cưa được chất thành đống trên đường. Tôi nói chuyện với người chủ, trả tiền, chất mùn cưa lên xe và chuẩn bị rời đi. Ngay lúc đó, chồng của bà chủ chạy ra và hét lên: “Các anh đang ăn cắp mùn cưa của tôi!” Anh ta tát cho tôi hai cái làm tôi chảy máu mũi. Người vợ đi ra và ngăn ông chồng lại. Ông ta đang say rượu. Sau đó ông chồng xin lỗi tôi, tôi bảo không có vấn đề gì và rời đi cùng với ba đồng nghiệp của mình.
Lúc đó tôi bình tĩnh một cách thản nhiên và không nổi giận với người đàn ông. Tôi nghĩ rằng hẳn tôi đã làm gì sai vì tôi là một học viên nên không có điều gì xảy ra một cách ngẫu nhiên. Tôi mừng là mình có thể nhẫn được. Trước khi tôi tu luyện Đại Pháp tôi không thể chịu được khi có người nói sai về mình. Có thể lúc ấy tôi cố tỏ ra bình tĩnh, nhưng trong tâm tôi luôn rất khó chịu.
Sư phụ giảng:
“Nhẫn mà uất hận, uỷ khuất, hay đẫm lệ là cái nhẫn của người thường với chấp trước vào tâm lo nghĩ, hoàn toàn không hề nảy sinh uất hận, không cảm thấy uỷ khuất thì mới là cái Nhẫn của người tu luyện.” (Thế nào là Nhẫn, Tinh Tấn Yếu Chỉ)
Cuối cùng tôi đã có thể xả bỏ được uất hận và ủy khuất.
Tương tự, tôi cũng từng cảm thấy phấn khích sau khi làm được việc tốt. Bây giờ tôi làm những việc đó một cách tự nhiên và không nghĩ nhiều về nó. Nguyên nhân có lẽ là tôi đã thực sự đạt đến tầng thứ cao hơn, từ trong bản chất, chứ không chỉ đơn thuần là ngộ ra trên bề mặt khái niệm.
“Anh ấy giống một vị Phật”
Vợ tôi chụp một bức ảnh khi tôi đang luyện bài tĩnh công. Quản lý của tôi vô tình nhìn thấy bức ảnh đó và nói: “Anh ấy trông giống một vị Phật.” Người tu luyện thường trong tâm từ bi, khi tâm tính đề cao tất yếu sẽ dẫn đến thân thể và dung mạo phát sinh cải biến. Không ít người luyện công cao tuổi trở nên trẻ hơn, da dẻ trắng hồng, khuôn mặt tràn đầy vẻ từ bi – quả là tướng do tâm sinh. Trước khi trở thành đệ tử Đại Pháp, tôi nặng không đến 50kg, bị họ nặng và viêm phế quản, viên ruột mãn tính trong hàng chục năm. Bây giờ tôi đã hoàn toàn thoát khỏi bệnh tật.
Kết
Pháp Luân Đại Pháp là Phật Pháp, tu luyện trực chỉ nhân tâm. Đại Pháp dẫn động nhân tâm quy chính, vô số những câu chuyện tu luyện khiến người ta cảm động vô cùng. Đệ tử Đại Pháp tại đơn vị công tác làm tốt chức trách, không tham lam không hủ bại, người người thân thể khỏe mạnh, gia đình thuận hòa. Pháp Luân Đại Pháp thực sự là một cõi tịnh độ. Khẩu truyền khẩu, tâm truyền tâm, truyền bá vô cùng nhanh, đến nay đã hồng truyền tại hơn 100 quốc gia và địa khu trên toàn thế giới với hàng trăm triệu người tu luyện, đến đâu cũng được hoan nghênh. Trái lại, ngược với thế giới, duy chỉ có tà đảng Trung Cộng bức hại Pháp Luân Đại Pháp cùng các đệ tử, tạo ra những vu khống phô thiên cái địa, nào là Vụ tự thiêu tại Quảng trường Thiên An Môn, sát nhân, đầu độc… Cho đến giờ, liệu các bạn còn có thể tin những cái đó chăng?
Bản tiếng Hán: hhttps://www.minghui.org/mh/articles/2013/8/11/当上主任之后,工作一丝不苟-277889.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/8/30/141753.html
Đăng ngày 08-09-2013. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.