Bài viết của một học viên ở Đài Loan
[MINH HUỆ 23- 03 -2013]
Mọi khía cạnh trong cuộc sống của tôi đã thay đổi theo hướng tích cực, kể cả mặt sức khỏe, kể từ khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 2002.
Trước khi bước vào tu luyện, tôi bị mất vị giác, và do đó tôi không thể cảm nhận được vị ngon của thức ăn. Tôi cũng bị bệnh mất ngủ mãn tính. Tôi luôn cảm thấy rất ốm yếu từ khi còn rất trẻ.
Các bộ phận trong cơ thể tôi bắt đầu rệu rã khi tôi bước vào tuổi 40. Tôi thường sống một cuộc đời mệt mỏi, buồn rầu và cảm thấy vô vọng. Toàn bộ gia đình tôi mang không khí nặng nề bởi gánh nặng tài chính do sức khỏe tồi tệ của tôi. Tôi cố gắng cô lập bản thân với mọi người, nghĩ rằng điều đó sẽ khiến mọi việc trở nên dễ dàng hơn cho những người xung quanh tôi.
Khi rơi vào ngõ cụt của cuộc đời, tôi đã đọc sách Chuyển Pháp Luân. Tôi thích quyển sách đến nỗi không thể đặt sách xuống. Mọi ký tự trong sách đều bừng sáng và rõ ràng trước mắt tôi. Khi tôi đọc lớn tiếng, tôi có thể cảm nhận được vị ngọt trong miệng mình.
Sau khi học các bài công pháp, tôi trở nên tràn đầy năng lượng và thoải mái. Đó là lần đầu tiên trong đời mình tôi có cảm giác thế nào là khỏe mạnh. Những người hàng xóm và bạn bè của tôi rất ấn tượng với sức mạnh kỳ diệu của Pháp Luân Đại Pháp.
1. Được Sư phụ bảo hộ
Sau khi thấy sức khỏe của tôi được cải thiện đáng kể, người mẹ 90 tuổi của tôi cũng bắt đầu đọc sách Chuyển Pháp Luân. Sau đó bà đã sống được qua một cơn đột quỵ mà theo chuẩn đoán của bác sỹ là đau tim, và thậm chí còn có kinh nguyệt trở lại!
Một ngày nọ căn hộ của chúng tôi bị cháy. Tôi đã rất lo sợ rằng ngọn lửa có thể lan sang nhà hàng xóm trước khi cứu hỏa tới. Ngay khi tôi có suy nghĩ đó, ngọn lửa đã ngừng lan. Ngọn lửa bị dập tắt và chúng tôi chỉ bị hỏng một vài thứ đồ trong nhà. Tất cả các sách Pháp Luân Đại Pháp, quần áo và máy tính đều an toàn.
Con tôi bị kẹt trong một cơn bão rất mạnh vào năm 2009. Tuy nhiên, nhờ có lòng tin mạnh mẽ vào Pháp Luân Đại Pháp, cháu đã niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo” và được an toàn.
2. Giảng chân tướng ở Hồng Kông
Tôi đã tới Hồng Kông để giảng chân tướng về Pháp Luân Công cho các du khách Trung Quốc kể từ tháng 6 năm nay. Tôi thường gật đầu với người qua đường và hầu hết mọi người đều mỉm cười đáp lại.
Sư phụ đã giảng:
“Ngay cả với người ở nơi thế gian này mà chư vị gặp thoáng qua không kịp nói chuyện thì chư vị cũng cần để từ bi lưu lại cho họ; không được lạc mất [những ai] đáng được độ, càng không được lạc mất [người] có duyên.” (Giảng Pháp tại Pháp hội Atlanta năm 2003)
Các bạn trẻ Trung Quốc đến từ Đại lục thường giơ hai ngón tay cái lên và chụp ảnh chúng tôi hằng ngày. Gần như ngày nào, các học viên tại điểm giảng chân tướng của chúng tôi cũng tới một quán ăn quen thuộc của những khách du lịch Trung Quốc. Trong những năm qua, chúng tôi đã giúp hơn 300 người trong quán ăn thoái Đảng cộng sản và các tổ chức liên đới của nó.
3. Gọi điện về Trung Quốc
Tôi thực hiện các cuộc gọi về Trung Quốc để giúp mọi người ở đó thoái đảng. Mặc dù tôi gặp phải đủ loại tâm thái trong khi giảng chân tướng, tôi cương quyết bảo trì chính niệm, và do đó đã có thể giúp cứu người mặc dù tôi không đặc biệt có tài ăn nói.
Tôi đã nói chuyện với một nam thanh niên ở Trung Quốc, cậu ấy nói với tôi rằng cậu có thể đoán được tôi là một phụ nữ có tuổi qua giọng nói của tôi, và cậu ấy muốn nói chuyện với một người trẻ. Tôi giữ bình tĩnh và nói “Cảm ơn cậu đã gọi tôi là một người có tuổi. Vậy thì hẳn cậu phải biết câu tục ngữ ‘Bất thính lão nhân ngôn, cật khuy tại nhãn tiền.’ (Một người sẽ gặp bất hạnh ngay lập tức nếu không nghe lời những người lớn tuổi)”
Rồi tôi nói với cậu ấy về những lợi ích của việc tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và chân tướng về cuộc bức hại. Cậu ấy sau đó đã thay đổi thái độ và thoái Đảng cộng sản. Cuối cùng, cậu ấy đã cảm ơn tôi.
Tôi thường hay gặp những người nguyền rủa và xem thường tôi. Điều đó đã cho tôi nhiều cơ hội để đề cao tâm tính của mình. Ban đầu tôi tức giận khi người ta nguyền rủa tôi. Mặc dù tôi không nói lại, nhưng tôi thấy khó mà không nghĩ ngợi gì, và thường không biết phải nói gì. Đôi khi tôi thấy mình đang rao giảng cho họ, và không ai thích nghe tôi.
Tôi dùng tất cả những cơ hội đó để đề cao tâm tính của mình. Thời gian qua đi, tâm từ bi của tôi xuất ra một cách tự nhiên trong các cuộc nói chuyện và mọi người thường chấp nhận những gì tôi nói và tự nhiên, dễ dàng thoái đảng.
Khi một ai đó chỉ trích tôi mạnh mẽ, tôi phải giữ bản thân ở tiêu chuẩn thậm chí còn cao hơn. Tôi thấy rằng khi mình có thể giữ vững chính niệm và bảo trì thanh tỉnh, tôi có thể giúp nhiều người thoái đảng và hầu hết họ đều cảm ơn tôi sau khi họ thoái đảng. Một số người còn hỏi tôi liệu tôi nghĩ khi nào thì đảng sẽ sụp đổ. Một số khác nói với tôi rằng họ mong muốn học Pháp Luân Đại Pháp.
Những người mà tôi đã nói chuyện đều là những nạn nhân vô tội trong sự an bài của cựu thế lực. Tôi cảm thấy rằng chúng ta không nên để cho vẻ hung dữ bề ngoài của người dân ngăn cản chúng ta cứu họ. Tôi thường tự nhắc nhở mình rằng mỗi cuộc gọi của tôi thực sự đang giúp tôi diệt trừ các chấp trước của bản thân mình!
Bản tiếng Hán:https://www.minghui.org/mh/articles/2013/3/23/得法实修十年春-271264p.html
Bản tiếng Anh:https://en.minghui.org/html/articles/2013/7/19/141127.html
Đăng ngày 12-08-2013; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.