Bài viết của một đệ tử Đại Pháp tại Venezuela
[MINH HUỆ 02-04-2013] Là một học viên trẻ, vấn đề chính của tôi kể từ khi bắt đầu tu luyện luôn luôn là chấp trước vào sắc dục và tình cảm.
Tôi đã không thể vượt qua được quan này trong nhiều năm và đã tự rước lấy rất nhiều can nhiễu nặng nề. Tôi đã từng nghĩ rằng mình không thể thoát khỏi những chấp trước này.
Tôi đã luôn nghĩ rằng tu luyện có nghĩa là hàng ngày làm ba việc càng nhiều càng tốt. Vì vậy, bất cứ khi nào tôi không thể kiểm soát bản thân mình, tôi luôn tìm một lý do để bao biện, chẳng hạn như: “Tôi thất bại vì tôi đã không học Pháp đầy đủ,” “Tôi không luyện công ngày hôm nay, vì vậy tôi đã bị can nhiễu và sau đó tôi đã thất bại,” “Tôi luyện công và học Pháp, nhưng tôi đã không phát chính niệm đầy đủ ngày hôm nay, vì vậy tôi đã không vượt quan được.” Tôi nghĩ tu luyện đơn giản là làm đủ ba việc mỗi ngày, và nghĩ rằng chỉ cần tôi làm thế, thì con đường tu luyện của tôi sẽ trở nên rất trơn tru và dễ dàng, như thể tôi đã có “bảo hiểm để viên mãn”.
Sư phụ giảng:
“Trong tu luyện chư vị không phải là do chính mình đề cao một cách hết sức thực tại một cách chân chính, từ đó khiến bên trong phát sinh biến hoá lớn mạnh về bản chất, mà là dựa vào lực lượng của tôi, mượn nhân tố lớn mạnh bên ngoài, như thế vĩnh viễn không cải biến bản chất con người của chư vị chuyển biến thành Phật tính được. Nếu chư vị ai ai cũng có thể từ nội tâm nhận thức Pháp, ấy mới là thể hiện của Pháp uy lực vô biên —Phật Pháp lớn mạnh tái hiện ở nhân gian!” (Lời cảnh tỉnh, Tinh Tấn Yếu Chỉ)
Khi tôi có thời gian để luyện công và học Pháp nhiều, tôi cảm thấy rất mạnh mẽ. Nhưng khi các khảo nghiệm về sắc dục và tình cảm đến, chúng lại mạnh mẽ đến mức khiến tôi luôn luôn thất bại. Vì vậy, sự tu luyện của tôi rất thiếu ổn định. Lúc nào tôi cũng có những thăng trầm phản ánh rằng tôi đã không thực sự tu luyện tâm tính của mình, tôi đã không thực sự hiểu Pháp, và đã dựa vào quyền năng của Sư phụ để đưa mình lên cao, thay vì thực sự tu luyện bản thân.
Sau đó tôi đã phát triển tâm lo lắng. Tôi cảm thấy rằng tôi phải luyện công và học Pháp càng sớm càng tốt trong ngày và trước khi tôi làm bất cứ việc gì khác để tôi không gặp phải những can nhiễu đó. Kết quả là tôi đã không bao giờ có thể duy trì được điều này, và tâm lý cứng nhắc của tôi cùng với chấp trước truy cầu đã không thể giúp tôi đề cao.
Tôi đã rất bối rối, vì vậy tôi quyết định đọc các bài viết chia sẻ kinh nghiệm của các bạn đồng tu trên trang web Minh Huệ về vấn tâm sắc dục và tình cảm. Sau khi đọc một vài bài, tôi nhận ra tất cả họ đều có một điểm chung. Các đệ tử đã vượt qua khảo nghiệm luôn luôn hướng nội và phải trực tiếp đối mặt với các chấp trước, chịu đựng rất nhiều đau khổ về tinh thần, sau đó các chấp trước của họ mới biến mất.
Sau cùng, tôi đã hiểu ra lý do khiến tôi không thể vượt qua khảo nghiệm này trong nhiều năm. Tôi đã không sẵn sàng chịu đựng sự đau khổ hay chấp nhận hy sinh – tôi luôn luôn bào chữa cho bản thân mình để nuôi dưỡng các chấp trước, và chỉ hướng ngoại để tự nâng bản thân mình lên mà không thực sự tu luyện.
Tôi đã nghĩ rằng tu luyện Đại Pháp có nghĩa là nếu tôi lấy Pháp để lấp đầy bản thân mình hàng ngày và làm ba việc, Pháp sẽ tự động cải biến tâm trí của tôi và nâng tôi lên, vì vậy tôi thậm chí sẽ không cần phải trải qua bất kỳ khảo nghiệm nào cả. Tôi phát hiện ra rằng tu luyện Đại Pháp chính là đức tin chân chính của chúng ta vào Đại Pháp, được phản ánh qua những hy sinh mà chúng ta sẵn sàng thực hiện để nâng cao tâm tính của chúng ta và đồng hóa với đặc tính Chân-Thiện-Nhẫn của vũ trụ.
Kể từ khi nhận thức được rõ điều này, bất cứ khi nào tôi bắt đầu trải qua một cảm giác mạnh mẽ về sắc dục hay tình cảm, tôi sẽ ngay lập tức phản đối nó, và tự nói với bản thân mình: “Nếu tôi phải chịu đựng những đau khổ về tinh thần để loại bỏ những chấp trước này thì tôi sẵn sàng, tôi sẽ không dao động cho dù cảm thấy không thoải mái. Khi tôi chịu đựng, tức là tôi đang đề cao bản thân mình. Ngay cả khi những đau khổ nhiều đến mức khiến tôi phải chết, thì tôi thà chết với tư cách là một người tu luyện còn hơn là sống như một người thường.” Sau đó, tôi tập trung vào việc loại bỏ những suy nghĩ về sắc dục và tình cảm đó cho đến khi chúng biến mất.
Kết quả là các khảo nghiệm gần như đã không còn khó khăn như trước nữa, và tôi không còn bị kiểm soát bởi con quỷ sắc dục và tình cảm nữa.
Sư phụ đã giảng trong Chuyển Pháp Luân:
“Tu tại tự kỷ, công tại Sư phụ.”
Cuối cùng, tôi đã có được một thể ngộ mới về những lời giảng này, và sự lo lắng, chấp trước vào thời gian và chấp trước vào làm việc của tôi đã biến mất, và bây giờ tôi đã có thể để nâng cao bản thân mình một cách nhanh chóng thông qua việc tu luyện thực sự.
Đây chỉ là thể ngộ ở tầng thứ hiện tại của tôi. Xin vui lòng chỉ ra bất cứ điều gì không phù hợp.
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/4/2/138742.html
Đăng ngày x-x-2013. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh cho đúng với nguyên bản.
Đăng ngày 12-04-2013. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.