Bài viết của một học viên từ Trung Quốc

[MINH HUỆ 11-10-2008] Nhóm học Pháp địa phương chúng tôi gặp nhau hôm qua. Trước khi chúng tôi bắt đầu, tôi nói với mọi người về điều đã xảy ra ở sở làm. Tôi nói với họ cách mà tôi đã xử lý mâu thuẫn. Một học viên nói rằng anh ấy không hoàn toàn đồng ý với điều mà tôi đã làm. Anh nói : “Bạn không thể làm theo cách đó…” Ngay lập tức tôi giải thích rằng lý do tôi đã làm nó theo cách mà tôi đã làm là vì cân nhắc tới người khác. Sau khi chúng tôi ngừng nói, một học viên khác đã đưa ra máy quay phim của anh và nói: “Tôi vừa mới ghi lại cuộc nói chuyện của bạn. Hãy nghe”. Nghe thấy giọng nói của tôi, lớn tiếng và nhanh, tôi nhận ra rằng tôi đã thiên về tranh cãi, minh oan cho bản thân mình là đúng, và bác bỏ những lời nhận xét phê bình của người khác. Trên thực tế, tôi đã nhận ra giọng điệu trong tiếng nói của tôi trong cuộc nói chuyện, nhưng tôi vẫn hành xử theo cách đó.

Một vài ngày trước, tôi đã thấy một bài trên trang web Minh Huệ nói về ngữ điệu giọng nói và ngôn từ của một người tu. Bài viết nói về một học viên Đạo Khổng tên Zhang, đã nói: “Khi một người không tu luyện tốt bàn luận về các sự việc, anh ta sẽ nói bằng bất kỳ cách nào và thường táo bạo, quá tự tin và ngoan cố khăng khăng giữ ý kiến của mình. Anh ta giỏi trong việc nhìn vào thiếu sót lỗi lầm của người khác. Anh ta nhìn chằm chằm vào người khác với đôi mắt mở to. Ngôn từ của anh ta có vẻ như bắn ra khỏi mồm của anh ta khi anh ta nói nhanh liến thoắng. Anh ta nói rất hung hồn, giống như nước sôi, và anh rất hay lý trí bằng tình cảm. Anh ta bướng bỉnh và ngoan cố.” Khi tôi đọc đoạn này, nó có vẻ như bài viết đang nói riêng về tôi. Tôi đã sao chép đoạn này xuống dùng như một lời nhắc nhở sau này.

Và hôm nay tôi lại mắc lại lỗi này! Tôi biết rằng điều này không phải là ngẫu nhiên. Đã tới lúc tôi phải đối mặt với chấp trước của mình. Khi người khác có những ý kiến quan điểm khác biệt, tôi đã kịch liệt bảo vệ biện hộ cho bản thân. Chẳng phải là tôi đang bám chặt vào “cái tôi cũ” và không chịu buông bỏ nó sao? Tôi đã hoàn toàn không làm theo “Nhẫn”, chứ chưa nói gì đến thể hiện “Thiện”

Khi so sánh những hành xử phản ứng của các học viên từ Đài Loan với các học viên từ Trung Quốc khi vấn đề xảy ra, Sư Phụ nói trong “Giảng Pháp ở thành phố Los Angeles”:

“Nếu một học viên Đài Loan không làm điều gì tốt, anh ta sẽ lắng nghe chư vị nếu chư vị chỉ điều đó ra cho anh ta, và anh ta sẽ không che dấu khuyết điểm hay tự vệ. Nhưng khi một học viên từ Trung Quốc đại lục không làm tốt điều gì và người khác chỉ nó ra cho anh ta, anh ta sẽ ngay lập tức nói: ‘Bạn không biết được điều gì đã xảy ra. Hoàn cảnh vào lúc đó là thế này và thế này’(Sư Phụ cười thầm) (Khán giả cười to, vỗ tay) Anh ta biết rằng bác bỏ trực tiếp điều đã nói là không tốt với một người tu luyện. Do vậy anh ta cố quanh co để né tránh trách nhiệm, quanh co để biện hộ cho bản thân anh ta.”

Về mặt cá nhân tôi tin rằng lý do các học viên Đài Loan không tự vệ biện họ cho bản thân họ là vì họ muốn các bạn chỉ ra những thiếu sót của họ mà họ không nhận ra. Họ muốn tìm ra những thiếu sót của họ để họ có thể loại trừ chúng. Sau đó họ có thể làm tốt hơn lần tới. Đây là cách mà một người có thể đề cao bản thân lên một tầng cao hơn trong tu luyện. Khi tôi biện hộ cho bản thân, thực tế là tôi đang bám chặt vào “cái tôi cũ” của tôi. Tôi đang đo lường mọi thứ bằng tiêu chuẩn của cựu thế lực để che đậy những lỗi lầm của tôi đến mức tôi không thay đổi, chứ chưa nói đến việc thăng tiến! Điều này có thể gọi là tu luyện được không? Tôi hổ thẹn về bản thân mình.

Khi tôi nghe thấy một ý kiến bất đồng, giọng nói của tôi trở nên không thân thiện. Đây vẫn là một sự phản ánh của văn hoá Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) trong tôi. Văn hoá Đảng can nhiễu nghiêm trọng trong việc làm sáng tỏ sự thật của tôi và trong khả năng thuyết phục người thoái Đảng của tôi. Tôi cần phải xem xét vấn đề này một cách nghiêm túc. Tu luyện là tu luyện tâm tính của người ta. Liên tục thay đổi bản thân một cách vững vàng chắc chắn là đang tu luyện chân chính. Tôi hiểu rằng nếu tôi có thể liên tục phủ nhận và loại trừ “cái tôi cũ” của tôi, thì tôi sẽ liên tục thăng tiến.

Viết ngày 10 tháng 10 năm 2008


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2008/10/11/187496.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2008/10/26/101760.html
Đăng ngày 30-10-2008; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản

Share