Bulgaria: Hội nghị Chia sẻ Trải nghiệm Tu luyện lần thứ 11 tại Sofia
Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Bulgaria
[MINH HUỆ 11-11-2025] Ngày 2 tháng 11 năm 2025, các học viên đã tổ chức Hội nghị Chia sẻ Trải nghiệm Tu luyện Pháp Luân Đại Pháp (Pháp hội) Bulgaria lần thứ 11 tại khách sạn Hemus tráng lệ ở thủ đô Sofia, Bulgaria. 13 học viên đã kể về những trải nghiệm tu luyện gần đây của họ, bao gồm cả cách họ đề cao tâm tính khi vượt qua những thử thách trong cuộc sống.
Pháp hội Bulgaria lần thứ 11 bắt đầu lúc 9 giờ sáng, ngày 2 tháng 11 tại Khách sạn Hemus ở thủ đô Sofia, Bulgaria.
Các học viên chia sẻ trải nghiệm tu luyện.
Nâng cao nhận thức về cuộc bức hại
Cô Alexandra, đến từ Sofia, bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 2013. Cô chia sẻ những trải nghiệm đề cao bản thân trong quá trình tham gia các hoạt động thu thập chữ ký thỉnh nguyện và Triển lãm Nghệ thuật Chân-Thiện-Nhẫn tại Bulgaria.
Cô Alexandra chia sẻ thể ngộ rằng bản thân cô cần có sự kiên nhẫn và nhẫn nại hơn mới có thể giảng chân tướng một cách hiệu quả khi dẫn mọi người tham quan triển lãm nghệ thuật.
Cô cho biết: “Tôi cảm nhận các bức tranh như tiếp thêm cho mình một nguồn năng lượng khích lệ: một mặt là sự đồng cảm được thể hiện trong những cảnh khổ đau đầy xúc động, mặt khác là hình ảnh khắc họa vẻ uy nghiêm của Sư phụ cũng như tầm quan trọng của lời thệ ước đối với chúng ta.”
Cô cho biết thêm rằng, ngoài triển lãm nghệ thuật, những bộ phim tài liệu đầy cảm động trên trang web Faluninfo TV của Trung tâm Thông tin Pháp Luân Đại Pháp cũng đã củng cố quyết tâm và nhiệt huyết tu luyện của cô. Khi nhớ lại những tình tiết quan trọng trong các bộ phim như Điều khó tin (Hard to Believe), cô chia sẻ: “Những hình ảnh và sự thật ấy luôn in đậm trong tâm trí tôi, và tôi có thể chia sẻ chúng với những người mà số phận của họ sẽ phụ thuộc vào lập trường của họ trước tội ác chưa từng có mà ác quỷ cộng sản đang gây ra cho thế giới ngày nay.”
Loại bỏ tận gốc các tâm chấp trước
Cô Valya chia sẻ rằng cô đã trải qua một tuổi thơ đầy khó khăn. Dù có cả cha lẫn mẹ, nhưng họ không che chở cho cô, và anh trai cô thường xuyên bắt nạt, thậm chí đôi khi còn đánh đập cô. Năm 14 tuổi, cô bỏ nhà ra đi và sống cùng một người bạn ở một thành phố khác. Cô nói dối về tuổi của mình để có thể đi làm. Cô cho biết mình đã tự tạo một lớp vỏ bảo vệ bằng cách “tỏ ra thô lỗ, hống hách, luôn muốn kiểm soát, và hành động như thể mình mạnh mẽ, không ai có thể động đến hay làm tổn thương được.”
Mùa hè năm 2016, cô Valya bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Thông qua việc học Pháp, cô đã hiểu rõ sự khác biệt giữa Phật tính và ma tính.
Cô kể rằng mình từng có một giấc mơ trong đó ma quỷ đang tra tấn một người nào đó. Cô nhớ lại: “Tôi thấy chúng xấu xí và vô cùng tàn nhẫn, thấy rõ cách chúng thích thú và chế nhạo nạn nhân. Người ấy đã trở thành con mồi cho sự thao túng của lũ ác ma đó và bị bao phủ bởi một thứ gì đó giống như một cái bẫy vô hình.”
Cảnh mộng ấy khiến cô Valya càng quyết tâm hơn trong việc trừ bỏ tất cả các chấp trước, như tâm tranh đấu, tâm hiển thị, tâm mưu cầu lợi ích cá nhân, v.v. Cô nhận ra rằng trước đây cô chỉ thanh lý chúng một cách hời hợt trên bề mặt, còn bây giờ cô muốn “nhắm thẳng vào bản chất của chúng, phá tan chúng từ trong ra ngoài.” Cô quyết tâm tìm hiểu xem rốt cuộc điều gì đã nuôi dưỡng những chấp trước này.
Bằng cách đào sâu vào bản chất của các chấp trước, cô Valya phát hiện ra rằng chúng có nhiều điểm tương đồng trong cách biểu hiện, nhưng căn nguyên nổi bật nhất ẩn sau mọi chấp trước chính là tâm sợ hãi. Vì vậy, khi thực sự quyết tâm loại bỏ triệt để tâm sợ hãi khỏi tư tưởng, cô Valya đã chọn cách đối diện trực tiếp với nó.
Cô chia sẻ: “Nhờ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã thấy được sức mạnh chân chính và đức hạnh của Phật tính. Sư phụ đã tiếp nhận tôi, tiếp nhận cả những thiếu sót và lỗi lầm trong quá khứ, cùng với những ưu điểm và nhược điểm của tôi. Lòng từ bi vĩ đại của Sư tôn giúp tôi hiểu sâu sắc hơn thế nào là từ bi.”
Tìm lại sự đặt tâm vào tu luyện
Cô Eva cho biết rằng, trong gần 12 năm tu luyện, cô đã trải qua đủ loại khảo nghiệm và ma nạn, nhưng “với sự từ bi gia trì của Sư phụ, tôi luôn kiên định trên con đường tu luyện, ngày càng mạnh mẽ và thanh tỉnh hơn.” Cô từng vô cùng tự tin, cho rằng bản thân là “mình đồng da sắt” về phương diện sức khỏe, không bao giờ phải dùng thuốc hay đi khám bác sĩ. Thế nhưng, một ca phẫu thuật nướu tưởng chừng rất đơn giản lại đập tan sự tự tin sắt đá ấy và đẩy cô vào vực sâu của nỗi sợ hãi của con người.
Việc đầu tiên cô làm khi trở về nhà sau ca phẫu thuật là luyện bài công pháp thứ năm. Cô chia sẻ: “Đó là một cảm giác bình tĩnh và thành thục tuyệt vời — tôi cảm thấy tự tin, khiêm nhường và an vui.” Tuy nhiên, trong những ngày tiếp theo, tình trạng của cô xấu đi nghiêm trọng. Cô Eva hồi tưởng lại: “Việc tiêu nghiệp mạnh mẽ đã bị hàng loạt triệu chứng bệnh tật che lấp.”
Những ngày đau đớn dữ dội và khổ sở đến mức tưởng như không thể chịu đựng nổi, cuối cùng rồi cũng đã qua. Trong suốt quá trình ấy, cô hướng nội để xem liệu mình có những chấp trước nào đang tạo ra những biểu hiện bên ngoài này hay không.
Cô Eva nhận ra rằng mình đã đi sai đường khi coi thử thách này như một sự trừng phạt. Sau khi chia sẻ với một đồng tu và với chồng cô, một người tuy không tu luyện nhưng luôn hết lòng ủng hộ cô, cô bắt đầu nhận ra vấn đề mà mình mắc phải.
Cô cho biết: “Tôi đã đánh mất sự tập trung. Tôi lao vào làm hàng tá công việc, nghĩ rằng những việc này sẽ hữu ích cho Đại Pháp, nhưng thực chất là tôi đang quay lưng lại với Đại Pháp. Tôi cho rằng Đại Pháp là ưu tiên hàng đầu của tôi, nhưng điều đó chỉ tồn tại trên lý thuyết. Các bài học, khóa học, lớp tiếng Anh, cùng vô số cam kết khác đã chiếm trọn thời gian của tôi. Vì khối lượng công việc quá lớn, việc học Pháp của tôi tuy vẫn duy trì đều đặn nhưng lại hời hợt, không đủ và thiếu chiều sâu. Tôi mải mê theo đuổi những thứ của người thường mà nghĩ rằng sẽ ‘tăng thêm giá trị’ cho bản thân, rồi sau đó có thể đóng góp cho các hạng mục Đại Pháp. Nhưng trên thực tế, chẳng có điều gì trong số đó trở thành hiện thực cả.”
Cô Eva nhận thấy lần vượt quan này là thử thách lớn nhất của mình từ trước đến nay. Cô nhấn mạnh: “Tôi phải đối mặt với một trong những khảo nghiệm khó khăn nhất—khảo nghiệm về bản thân! Học cách chấp nhận con người thật của mình, chấp nhận những gì mình không phải, và chỉ để trái tim mình dẫn lối.” Cô nhận ra rằng mình nên quay trở lại tập trung vào việc tu dưỡng tâm tính, thay vì theo đuổi những thứ bên ngoài.
Cô bày tỏ: “Sư phụ thật từ bi khi tiếp nhận tôi và cho tôi cơ hội trở thành một lạp tử của Đại Pháp, một thành viên trong các bạn, tôi không có học vấn, không biết tiếng Anh, cũng không có tài năng đặc biệt nào. Tôi chỉ có một cái trái tim—một trái tim dành trọn cho Đại Pháp!”
Ngộ ra chân tu
Tám năm trước, anh Ivo tiếp xúc với Đại Pháp lần đầu tiên và đọc cuốn Chuyển Pháp Luân. Anh vô cùng chấn động trước những chân lý, nguyên lý và Pháp lý được giảng giải trong cuốn sách.
Một hoặc hai năm trước đó, mẹ anh được chẩn đoán mắc bệnh ung thư và rơi vào tình trạng vô cùng nguy kịch. Bà phải chịu đựng những cơn đau đớn tột cùng. Với mong muốn cứu chữa cho mẹ, anh Ivo bắt đầu nghiên cứu về năng lượng cảm xạ học (Radiesthesia) và tham gia nhiều khóa học. Cuối cùng, anh đã có thể giúp mẹ hồi phục.
Khi thực hiện những điều mà anh gọi là chữa bệnh và thanh lọc, anh vẫn chưa phải là một học viên, và anh thật sự tin rằng mình có năng lực đặc biệt để làm việc đó và giúp đỡ mọi người. Sau khi trở thành học viên, anh Ivo nhận ra rằng việc chữa bệnh cho người khác là “đi ngược lại với Pháp lý của vũ trụ và hoàn toàn trái ngược với những điều Sư phụ đã giảng.”
Sau khi bắt đầu tu luyện, anh đã dừng toàn bộ những hoạt động và phương pháp chữa bệnh trước đây. Anh tiến bộ rất chậm trong việc lý giải và vận dụng Pháp cùng các quy luật của vũ trụ. Anh cho biết: “Tôi có rất nhiều chấp trước mà bản thân thậm chí còn không hề hay biết.” Anh cảm nhận rõ sự chuyển biến sau khi tham gia hạng mục dịch các bài giảng của Sư phụ sang tiếng Bulgaria. Khi được giao dịch bài “Giảng Pháp tại Pháp hội Chicago năm 2004”, anh chia sẻ: “Sau khi dịch bài giảng đó, tôi mới bắt đầu thật sự làm theo những điều Sư phụ giảng, và mọi thứ đã thay đổi đáng kể.”
“Theo tôi, một điều vô cùng quan trọng khác là phải nỗ lực, không để các chấp trước chi phối. Hãy dùng một tâm thái thuần tịnh để nhìn lại bản thân một cách sâu sắc và chân thành nhất có thể: chúng ta thực sự là ai, chúng ta hành xử thế nào, chúng ta nói gì, chúng ta làm gì, và chúng ta làm những điều đó ra sao, v.v.”
Anh Ivo cũng chia sẻ một trải nghiệm khác trong quá trình tự đề cao của mình, mà anh cho là khó khăn nhất. Vì sinh tâm tự mãn trước việc đề cao tương đối nhanh trong tu luyện, anh đã bị rớt xuống. Anh buông lơi, không học Pháp và cũng không luyện công. Anh rớt xuống tầng thứ như khi mới bước vào tu luyện, như thể mọi thứ đều phải bắt đầu lại từ đầu.
Anh cho biết thêm: “Ban đầu, tôi thậm chí còn không nhận ra mình đã trượt ngã. Nhưng sau cú ngã tưởng như chí mạng ấy, tôi đã đứng dậy và trở nên mạnh mẽ hơn bao giờ hết.”
Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/11/11/502413.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/11/13/231302.html








