Bài viết của một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc
[MINH HUỆ 04-11-2024] Tôi là một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp đã tu luyện được 25 năm và đã trải qua rất nhiều điều mà trong mắt người thường là rất kỳ diệu. Tôi muốn chia sẻ một vài câu chuyện trong số đó để nhiều người hơn nữa có thể chứng kiến sự phi thường của Pháp Luân Đại Pháp. Tôi cũng hy vọng mọi người sẽ không tin vào những lời vu khống phỉ báng của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ).
Trước khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi mắc nhiều bệnh như tim mạch, thấp khớp, đau dây thần kinh sinh ba, viêm khớp, tăng sản tuyến vú, đau lưng, và đau hông. Khi lưng đau, người nhà tôi thậm chí phải giúp tôi xoay người trên giường. Vì thân thể ốm yếu và quá thất vọng về chồng mình, tôi đã hoàn toàn hết hy vọng. Tôi đã bỏ qua nỗi đau mà hai con sẽ phải chịu đựng khi mất đi người mẹ và đã uống thuốc ngủ quá liều. Tuy nhiên, tôi vẫn sống sót.
Bước ngoặt của cuộc đời tôi đến ngay sau kỳ nghỉ Tết năm 1998. Thật may mắn, tôi đã gặp được Đại Pháp trong khi đến thăm dì để chúc Tết. Tối hôm sau, tôi xem băng video bài giảng Pháp của Sư phụ Lý và cơn đau lưng của tôi đã biến mất. Sáng hôm sau, tôi tự mình ngồi dậy mà không cần ai giúp đỡ, hoàn toàn không còn đau. Tôi nghĩ: “Thật kỳ diệu. Mình nhất định phải học tất cả những gì có thể về Đại Pháp!” Tôi tự nhủ sẽ không bao giờ từ bỏ tu luyện. Tối hôm đó, tôi vứt bỏ hết những loại thuốc mà mình đã từng uống và chỉ tập trung vào luyện công. Sáu tháng sau, mọi triệu chứng bệnh tật đều đã biến mất, tôi trở nên vui vẻ, nhẹ nhõm! Người hàng xóm ở phía sau nhà tôi đã chứng kiến sự việc và thường xuyên khen ngợi những lợi ích của Đại Pháp.
“Anh khỏe rồi, hôm nay không còn thấy đau nữa!”
Nhiều năm trước, chồng tôi bị một người đồng nghiệp va vào ngực trong khi chơi bóng rổ. Kể từ đó anh ấy luôn bị đau và đã phải uống thuốc trong nhiều năm nhưng không hề cải thiện. Có một đêm, chồng tôi bị đau đầu, sốt, phần ngực cũng bị đau nhói. Thấy anh ấy rất khó chịu, tôi nói: “Để em đọc Pháp cho anh nghe nhé.” Anh ấy không trả lời. Tôi coi sự im lặng đó là đồng ý nên đã đọc Pháp cho anh ấy nghe cho tới khi anh ngủ thiếp đi. Sáng hôm sau, trong bữa sáng, chồng tôi nói: “Em nên học Pháp này thật tốt!” Thấy tôi ngạc nhiên, anh liền giải thích: “Tối qua khi em đọc Pháp, anh thấy có một ông lão bước vào qua khung cửa sổ (anh ấy chỉ lên phía trên khung cửa) rồi dùng một chiếc phất trần gõ vào ngực anh (anh ấy chỉ vào ngực mình), sau đó ông ấy kéo ra một thứ hình xoắn ốc phát ánh sáng màu xanh dương từ lồng ngực của anh. Em thấy đấy, bây giờ anh khỏe rồi, hôm nay không còn thấy đau nữa!”
Không lâu sau khi tôi bắt đầu học Pháp, con trai tôi bị sốt rất cao. Nửa đêm, cháu đi ra nhà vệ sinh nhưng bị đâm vào máy giặt, ngã xuống và không thể đứng dậy. Cơn sốt làm cháu mê man. Tôi không muốn đánh thức chồng nên kéo con vào phòng khác và hỏi: “Con có muốn đi bệnh viện không? Mẹ sẽ gọi bố dậy để bố đưa con đi.” Con tôi trả lời rằng không muốn.
Hầu hết trẻ con đều sợ đến bệnh viện, nên tôi nhớ lại chuyện đã xảy ra với bố cháu và nói: “Nếu con không muốn đi bệnh viện, vậy hãy niệm trong tâm: ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo.’” Cháu đã đồng ý. Sáng hôm sau, tôi sờ vào người con thấy đã mát hơn, cháu đã hết sốt và khỏe lại! Chúng tôi vẫn ra chợ bán rau như thường lệ.
Gia đình tôi có một nông trại. Có lần, sau khi ngô trong ruộng vừa nảy mầm cứng cáp, thời tiết trở nên bất thường, nhiệt độ hạ xuống mức đóng băng. Tôi không hề hay biết. Sáng hôm sau, tôi ra sân sau chào người hàng xóm. Họ nói: “Cây ngô nhà chị vẫn ổn, không bị chết rét. Thế mà ngô của mọi người trong làng đều bị đóng băng hết.” Tôi ra ruộng xem thì thấy chỉ khoảng hơn chục cây ngô bị chết, còn lại đều không sao. Cứ như có ai đó che phủ cho chúng vậy. Dân làng rất ngạc nhiên và hỏi: “Sao ngô nhà chị không bị chết rét?” Tôi giải thích: “Tôi là học viên Pháp Luân Đại Pháp, có Sư phụ bảo hộ. Sương giá có mắt, không hại cây trồng của đệ tử Đại Pháp.” Mọi người đều rất ấn tượng và nói: “Chị tu luyện không uổng công chút nào!”
Một người tu luyện, cả nhà được hưởng lợi ích
Một lần chồng tôi dùng xe ô tô để chở cây ngô cho anh trai. Xe chất đầy cây ngô, phải đi qua một chiếc cầu. Nhưng mặt đường băng trơn nên xe không lên dốc được. Chồng tôi nhờ một người khác kéo xe giúp. Khi đang buộc dây nối giữa hai xe, chiếc xe đi trước bị trượt phanh nên lùi ngược lại.
Vì không phòng bị nên tay chồng tôi bị kẹp giữa hai xe ngay gần vị trí đèn pha. Nghe tin, tôi vội chạy tới thì thấy tay chồng tôi đang buông thõng xuống, anh ấy đau đến mức suýt ngất đi. Người lái xe kia hoảng hốt. Tôi nhớ đến lời Sư phụ giảng:
“…một người luyện công, cả gia đình được lợi ích…” (Giảng Pháp tại Pháp hội Australia)
Được Sư phụ bảo hộ, tôi biết chắc chồng mình sẽ không sao. Tôi an ủi anh và cả người lái xe kia. Nhưng người lái xe vẫn lo lắng và khăng khăng muốn đưa chồng tôi đi bác sĩ. Anh ấy đưa chồng tôi đến chỗ một ông lang già, gia đình đã nhiều đời hành nghề Trung y. Sau khi khám, ông khẳng định tay và cổ tay chồng tôi không sao cả. Nghe xong câu chuyện, ông cũng lấy làm ngạc nhiên. Tôi nói với ông: “Thần Phật phù hộ anh ấy đấy.”
Con xin cảm tạ Sư phụ từ bi vĩ đại, cảm tạ Sư phụ đã ban cho con một thân thể khỏe mạnh. Tôi hy vọng những ai có duyên sẽ đến tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.
Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/11/4/484566.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/1/3/223403.html
Đăng ngày 21-01-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.