Bài viết của đệ tử Pháp Luân Đại Pháp ở Đại lục
[MINH HUỆ 29-11-2024] Một buổi chiều trong ngày nghỉ lễ “1 tháng 10”, tôi cùng bạn đi uống trà. Bạn tôi là người đã ly hôn và độc thân, còn nữ chủ quán trà cũng là người đã ly hôn và độc thân. Có người mai mối giới thiệu nên hẹn gặp mặt, và tôi tham gia với tư cách là bạn đồng hành.
Đối phương đến uống trà, ngoài chị chủ quán và người giới thiệu ra, còn có một người buôn trà. Chúng tôi vừa uống trà vừa nói chuyện, tôi hữu ý dựa vào đề tài tín ngưỡng, rất nhanh nhận ra chị chủ quán và người buôn trà là người tín ngưỡng Phật (giáo), hơn nữa không phải đảng viên, chỉ từng gia nhập đoàn đội. Vì vậy tôi từ góc độ (người) tín ngưỡng Phật – không tin vào Thuyết vô Thần để khuyên thoái cho người buôn trà (tôi thường khuyên thoái từng cá nhân một). Giữa lúc trò chuyện, có một thanh niên đến quán trà lấy hàng, tôi bước tới làm quen và mượn chủ đề trà để thỉnh giáo cậu ấy một số kiến thức về trà, nhân dịp đó làm tam thoái cho cậu ấy.
Mọi người cứ trò chuyện, trò chuyện, và đã đến giờ ăn tối, chúng tôi cùng lên xe đến nhà hàng. Tôi ngồi ở ghế phụ, trong tâm dự tính: Khi ăn tối thì sẽ giảng chân tướng và khuyên tam thoái cho chị chủ quán trà từ góc độ nào đây (tôi đã tam thoái cho người bạn và người mai mối trước đây rồi).
Không ngờ là trên đường đến nhà hàng phải qua một trạm kiểm soát an ninh. Một cảnh sát đang đứng giữa đường, cầm biển báo dừng và chặn từng chiếc xe phía trước lại, sau đó, một nhóm cảnh sát sẽ lần lượt kiểm tra giấy tờ tùy thân của từng người trong xe. Tôi liền động tâm vì chứng minh thư của tôi đã bị tà đảng đánh dấu. Nhưng tôi lập tức nghĩ mình là người tu luyện không nên động tâm, trước khi tôi kịp suy nghĩ thêm thì chiếc xe đã đến trước mặt cảnh sát. Nhưng cảnh sát chỉ nhìn chúng tôi chứ không yêu cầu chúng tôi dừng lại để kiểm tra. Tôi bất giác thở phào nhẹ nhõm.
Nhà hàng nằm đối diện không xa với trạm kiểm soát của cảnh sát. Chị chủ quán trà lái xe không rành đường nên đã bỏ lỡ ngã rẽ vào nhà hàng. Vì giữa đường có dải phân cách, trên đường xe qua lại tấp nập, nên xe chúng tôi không thể lùi lại hay quay đầu, phải lái xe xa hơn một chút và quay lại, nghĩa là phải đi qua trạm kiểm soát một lần nữa. Tâm tôi nặng trĩu, sao lại như vậy? Lần thứ nhất vượt qua rồi, lần thứ hai có thể vượt qua không? Trong tâm tôi hồi hộp. Vì vậy, tôi vội nói với chị chủ quán trà rằng: “Tôi sẽ xuống xe ở đây và đi bộ đến nhà hàng.” Nhưng chị ấy không quan tâm tôi, cũng không dừng xe lại, xe quay đầu và đi thẳng về hướng trạm kiểm soát.
Trạm kiểm soát càng lúc càng gần hơn. Trong tình huống không có đường lùi, tôi quyết tâm và nghĩ rằng mình là đệ tử Đại Pháp, là sứ giả của Thần, chúng ta có Sư phụ bảo hộ, bản thân cũng có công năng, những cảnh sát nhỏ bé kia sao có thể kiểm tra chúng ta chứ? Nghĩ đến đây, tôi lập đơn chưởng, không ngừng niệm khẩu quyết Chính Pháp mà Sư phụ ban cho chúng ta.
Chiếc xe nhanh chóng đến trạm kiểm soát, tất cả xe phía trước đều bị dừng lại kiểm tra. Tôi thấy người cảnh sát phụ trách chặn xe đang nhìn vào xe của chúng tôi, tôi lập tức nhìn chằm chằm vào người cảnh sát này, và phát chính niệm thanh trừ hết thảy nhân tố tà ác, hắc thủ lạn quỷ đằng sau cảnh sát và trạm kiểm soát. Trong chớp mắt, tôi cảm thấy dường như người cảnh sát đứng yên tại chỗ, chị chủ quán trà nhấn ga và vượt qua.
Đến nhà hàng, họ đều bàn luận xôn xao, nói rằng hôm nay gặp may, hai lần qua trạm mà không bị kiểm tra, (bạn) nên biết rằng trạm kiểm soát này phải kiểm tra mọi phương tiện trong kỳ nghỉ lễ. Buổi tối hôm đó, tôi đã làm tam thoái cho chị chủ quán trà. Nhưng hơi đáng tiếc là trong bữa tối hôm đó, vì nhiều lý do khác nhau nên tôi không thể trực tiếp giảng chân tướng Pháp Luân Công, tuy nhiên tôi tin rằng đã đặt nền tảng cho việc giảng chân tướng cho họ trong tương lai.
Bây giờ ngẫm lại sự việc này còn thấy hơi sợ, vì khi đó tôi có mang một thẻ chân tướng bên mình, nếu bị chặn và kiểm tra, thì hậu quả không thể tưởng tượng nổi. Cảm tạ Sư phụ!
Sau sự việc này, tôi thể ngộ rằng là một đệ tử Đại Pháp, không có gì xảy ra ngẫu nhiên cả. Rất nhiều khi tà ác bức hại chính là do tâm của chúng ta mà ra. Lần đầu vượt quan (vượt qua trạm kiểm soát), mặc dù tôi nhớ Pháp lý “bất động tâm” của Sư phụ, nhưng kỳ thực vẫn động nhân tâm sợ hãi, vì vậy mới gây ra việc vượt quan lần hai. Khi vượt quan lần hai, dẫu cố gắng hết sức, tôi vẫn có tâm sợ hãi, nhưng đệ tử Đại Pháp khởi chính niệm vẫn có uy lực, và tôi đã vượt quan thuận lợi nhờ sự gia trì của Sư phụ. Trải qua lần vượt quan này khiến tôi bộc lộ ra rất nhiều nhân tâm, chính niệm không đủ mạnh. Phải làm sao đây? Chỉ có tinh tấn, cố gắng đạt đến tiêu chuẩn đệ tử Đại Pháp càng sớm càng tốt, hoàn thành sứ mệnh lịch sử.
Tầng thứ hữu hạn, nếu sở ngộ có chỗ nào không đúng, mong đồng tu từ bi chỉ chính.
Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2024/11/29/去人心-正念兩闖檢查站-485531.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/1/2/223386.html
Đăng ngày 20-01-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.