Bài viết của phóng viên báo Minh Huệ ở tỉnh Hắc Long Giang, Trung Quốc
[MINH HUỆ 14-09-2024] Nhà tù Đông Lăng ở thành phố Thẩm Dương là một trong những nhà tù giam giữ các học viên Pháp Luân Công. Kể từ lúc Đảng Cộng sản Trung Quốc bắt đầu đàn áp Pháp Luân Công vào năm 1999, nhà tù này đã dùng các phương pháp tàn bạo để tra tấn học viên. Đến nay, những học viên không từ bỏ đức tin bị giam tại nhà tù này vẫn đang bị tra tấn. Dưới đây là câu chuyện về một người đàn ông 34 tuổi đã trải qua tra tấn bảy năm trong tù.
Anh Trương Thụ Đức, một người gốc thành phố Cáp Nhĩ Tân, tỉnh Hắc Long Giang, đã tốt nghiệp thạc sĩ Đại học Công nghệ Cáp Nhĩ Tân vào năm 2014. Sau đó, anh có công việc tại Viện Thiết kế Khoa học và Công nghệ thành phố Đại Liên, tỉnh Liêu Ninh. Sau đó, cấp trên đã chuyển anh đến thành phố Bàn Cẩm gần đó cũng trong tỉnh Liêu Ninh.
Khi anh Trương đến đồn công an ở Bàn Cẩm để gia hạn giấy phép cư trú tạm thời vào ngày 26 tháng 6 năm 2017, công an từ chối xử lý giấy tờ của anh sau khi biết anh là học viên Pháp Luân Công và đã bắt giữ anh sau đó ba ngày. Họ đưa anh ra xét xử tại Tòa án quận Hưng Long vào ngày 16 tháng 1 năm 2018 và kết án anh bảy năm tù ngày 8 tháng 2. Thêm nữa, anh cũng bị phạt 20.000 nhân dân tệ.
Họ đưa anh Trương đến nhà tù Nam Sơn vào ngày 16 tháng 10 năm 2018 rồi chuyển anh đến Khu số 7 nhà tù Đông Lĩnh thành phố Thẩm Dương vào ngày 27 tháng 12 năm 2018.
Phân Khu số 7 (hiện đã đổi tên thành khu số 3) phụ trách việc “chuyển hóa” các học viên. Mỗi học viên bị nhốt trong một phòng nhỏ và có bốn tù nhân giám sát. Còn học viên lớn tuổi thường bị cấm ngủ, trong khi những học viên trẻ hơn thì bị đánh đập và tra tấn bằng dùi cui điện.
Ngày 4 tháng 1 năm 2019, khi anh Trương đang luyện các bài công của Pháp Luân Công, hai cai ngục là Lưu Hải Ba và Dương Minh cùng với tù nhân Lý Thiên Bang đã đánh anh đến khi họ kiệt sức. Anh Trương bị chảy máu mũi và bầm tím khắp người. Ngoài ra, anh còn bị đau dữ dội ở đầu, cổ và ngực, đến mức phải dùng tay đỡ cơ thể khi xoay người trong lúc ngủ. Mãi đến hai tuần sau đó anh mới hồi phục.
Minh hoạ tra tấn: Đánh đập
Lúc 5 giờ 30 sáng ngày 25 tháng 1 năm 2019, hai tù nhân là Nghiêm Băng và Lưu Trạch Phong đã vào phòng giam của anh Trương và bắt đầu đánh anh. Anh bị đấm năm lần vào mặt đến bầm tím. Anh đã báo với cai ngục Dương về việc này, nhưng Dương cùng một cai ngục khác, mỗi người cầm một dùi cui điện trên tay, nói rằng: “Các tù nhân đã được lệnh làm như vậy. Lần sau nếu anh không tuân theo quy định ở đây, chúng tôi sẽ không nương tay với anh đâu.”
Từ ngày 27 tháng 12 năm 2018 đến ngày 8 tháng 4 năm 2019, anh Trương không được phép sử dụng tiền của mình để mua nhu yếu phẩm hàng ngày. Thêm nữa, họ cũng cấm anh tắm hoặc mua thêm thức ăn. Anh chỉ được ăn thức ăn của nhà tù. Ngoài ra, các tù nhân được chỉ định để giám sát và gây rắc rối cho anh, bao gồm cả việc công kích cá nhân anh.
Ngày 8 tháng 4 năm 2019, anh Trương đã nói với gia đình mình về việc thiếu thức ăn và bị buộc phải mang giày nặng mặc dù thời tiết đã ấm dần lên. Gia đình anh nhanh chóng báo cáo điều này với ban quản lý nhà tù và nhà tù đã cho phép anh mua dưa muối và trứng muối, nhưng không được phép mua các loại thực phẩm chứa tinh bột như bánh mì hoặc mì ăn liền. Anh Trương đã nói với cai ngục Dương rằng nếu anh vẫn bị từ chối mua thức ăn, anh sẽ tuyệt thực. Đáp lại, Dương nói: “Được, tốt nhất là anh cũng đừng uống nước luôn.”
Anh Trương bắt đầu tuyệt thực vào ngày 16 tháng 4 và yêu cầu được chuyển sang khu khác. Cai ngục đã từ chối với lý do anh không từ bỏ Pháp Luân Công. Ba ngày sau khi bắt đầu tuyệt thực, anh vẫn có thể đi lại. Nhưng đến ngày thứ tư, chân anh bắt đầu co giật và anh không thể đi lại được. Ban ngày, các tù nhân đã khiêng anh đến xưởng và để anh nằm trên mặt đất. Ban đêm, anh không được phép ngủ trên giường và chỉ có thể ngồi hoặc nằm trên sàn xi măng.
Cai ngục đã cố gắng bức thực anh Trương vào ngày thứ 6, nhưng do huyết áp cao, họ không ép anh ăn thức ăn mà ép anh uống nước. Đến ngày thứ 7, cai ngục Lưu ra lệnh cho một tù nhân lớn tuổi nhai thức ăn rồi nhét vào miệng anh Trương. Tuy nhiên, anh vẫn từ chối ăn. Lưu Kiện, trưởng khu, sau đó ra lệnh bức thực anh.
Họ đưa anh đến bệnh viện nhà tù và một tù nhân họ Vương đã luồn ống dẫn thức ăn qua mũi anh để bức thực anh (các y tá không trực tiếp thực hiện việc này để tránh trách nhiệm liên quan đến việc bức thực). Sau khi bị bức thực, anh Trương tự rút ống ra. Chiều hôm đó, tù nhân lại bức thực anh thêm một lần nữa.
Đến ngày thứ 8, cai ngục lại ép anh Trương ăn, và anh vẫn rút ống ra sau đó. Vào ban đêm, cai ngục ra lệnh cho tù nhân trực ban đánh thức anh Trương mỗi nửa tiếng để anh không thể nghỉ ngơi và để kiểm tra xem anh còn sống hay không.
Sang đến ngày thứ 9 của cuộc tuyệt thực, tức là ngày 24 tháng 4, anh Trương không được phép nằm xuống. Các tù nhân đã xịt nước vào mũi và bôi ớt vào mũi anh. Không thể chịu đựng được sự tra tấn, anh Trương đã cắn vào lưỡi mình. Sau đó, các tù nhân ngừng tra tấn anh. Đêm đó, các cai ngục hứa rằng họ sẽ không buộc anh từ bỏ Pháp Luân Công nữa nếu anh dừng tuyệt thực. Anh Trương đã bắt đầu ăn lại.
Anh Trương được chuyển đến khu số 5 vào ngày 10 tháng 6. Do anh từ chối lao động cưỡng bức, cai ngục Trương Bách Ninh đã còng tay anh, dùng dùi cui điện sốc điện anh, và đánh vào đầu, tai của anh bằng giày. Cuộc tra tấn kéo dài hơn hai giờ đến khi cả ba dùi cui điện hết điện và khiến màng nhĩ của anh Trương bị thủng. Cai ngục đã ra lệnh cho anh viết cam kết: “Tôi sẽ làm mọi việc mà đội trưởng yêu cầu,” nhưng anh từ chối. Tra tấn chỉ dừng lại khi anh đồng ý viết rằng “Tôi sẽ không gây rắc rối cho đội trưởng.”
Minh hoạ tra tấn: Sốc điện bằng dùi cui điện
Sau khi màng nhĩ của anh Trương bị thủng, anh đã cố báo cáo việc này cho trưởng khu là Nghiêm Chính Viễn và yêu cầu được can thiệp y tế, nhưng Nghiêm đã từ chối.
Anh Trương đã kể với gia đình mình về việc màng nhĩ bị thủng trong lần thăm viếng vào ngày 11 tháng 7 năm 2019. Gia đình anh sau đó đã yêu cầu nhà tù cung cấp dịch vụ y tế cho anh nhưng cũng bị từ chối.
Do cơn đau kéo dài ở tai, anh Trương lại yêu cầu can thiệp y tế vào ngày 12 tháng 7 năm 2019. Cai ngục Trương vẫn từ chối, nói rằng việc này không thành vấn đề ngay cả khi anh Trương khiếu nại lên ban quản lý nhà tù tỉnh Liêu Ninh hoặc Bộ Tư pháp.
Anh Trương nói rằng nếu các cai ngục từ chối yêu cầu của anh, anh sẽ không làm lao động không công nữa. Cai ngục Trương đã đưa anh đến phòng của ông ta, rồi sốc điện anh bằng ba dùi cui điện cùng lúc và dội nước lên người anh. Khi anh Trương gần như bất tỉnh, các cai ngục đã chỉ đạo một tù nhân bị rối loạn tâm thần thực hiện ép tim cho anh trước khi tiếp tục sốc điện. Kết quả là anh bị nôn mửa và co giật. Tra tấn chỉ dừng lại khi anh gần cận kề cái chết. Cai ngục sau đó đã chỉ đạo một tù nhân khác ấn vào huyệt nhân trung của anh (khe rãnh trên môi trên) để làm anh tỉnh lại trước khi tiếp tục sốc điện anh.
Cai ngục đã sốc điện anh Trương trong suốt bốn giờ đồng hồ cho đến nửa đêm. Cổ, cánh tay, ngực và lưng của anh đầy những vết phồng rộp. Thậm chí một số tù nhân cũng phẫn nộ sau khi nhìn thấy những vết thương của anh.
Gia đình anh đã báo cáo vụ tra tấn này với ban quản lý nhà tù nhưng không có kết quả. Khi gia đình anh hỏi cai ngục Trương tại sao anh bị tra tấn, ông ta nói: “Tôi thậm chí muốn giết anh ta!”
Ngày 30 tháng 11 năm 2020, sau khi làm lao động không công trong một năm, anh Trương tuyên bố rằng anh sẽ không làm hoặc tham gia điểm danh từ ngày 1 tháng 12. Để trả đũa, cai ngục Đỗ Tây Hải đã ép anh ngồi trên một chiếc ghế nhỏ suốt cả ngày, và anh không thể nghỉ ngơi cho đến khi tối muộn.
Cai ngục Đỗ đã còng tay anh Trương vào giường sau khi thấy anh luyện các bài công pháp của Pháp Luân Công vào đêm ngày 3 tháng 12 năm 2020. Anh Trương đã tuyệt thực để phản đối.
Vào các ngày 7, 9 và 11 tháng 12 năm 2020, các cai ngục đã đưa anh Trương đến bệnh viện để bức thực ba lần. Mỗi lần đều có máu trên ống dẫn thức ăn.
Sau mỗi lần bức thực, tù nhân lại khiêng anh Trương đến phòng của cai ngục, còng anh vào ghế kim loại và không cho anh ngủ. Trong lúc đó, cai ngục Đỗ đã bật những bài hát ca ngợi Đảng Cộng sản Trung Quốc với âm lượng lớn và ra lệnh cho các tù nhân lột quần lót của anh Trương và viết tên của Nhà sáng lập Pháp Luân Công lên đó. Ông ta đe dọa rằng nếu anh Trương không đồng ý dừng tuyệt thực, ông ta sẽ bắt anh mặc chiếc quần lót đó. Anh Trương không nhân nhượng, và Đỗ thực sự đã ra lệnh cho các tù nhân mặc chiếc quần lót đó cho anh. Do anh kiên trì tuyệt thực, cuối cùng cai ngục Đỗ đã đồng ý anh không phải làm lao động không công nữa nhưng phải ngồi trên ghế nhỏ 8 tiếng mỗi ngày. Anh Trương bắt đầu ăn lại.
Ngày 8 tháng 9 năm 2021, khu số 5 đã khởi động một đợt chiến dịch khác nhắm vào các học viên và cấm họ luyện các bài công pháp. Khi anh Trương luyện các bài công pháp vào một đêm nọ, Triệu Tuấn, quản lý khu, đã còng tay anh vào giường.
Anh Trương lại tuyệt thực lần nữa. Hai ngày sau, quản lý Triệu mở còng một tay của anh nhưng lại xích một chân của anh. Từ đó trở đi, cai ngục còng tay anh vào giường mỗi đêm khi anh ngủ. Thêm nữa, quản lý Triệu cũng chỉ đạo một tù nhân tên là Thôi Ân Hạo giám sát và tra tấn anh Trương, cùng với việc lăng mạ Pháp Luân Công nhằm kích động anh.
Hầu Hiểu Lâm, quản lý khu số 5 đã gọi anh Trương vào ngày 1 tháng 10 năm 2021, yêu cầu anh từ bỏ đức tin của mình. Anh từ chối tuân thủ. Ông ta đã tát vào mặt anh hơn 20 lần.
Cai ngục đã ngừng còng tay anh Trương trước khi anh đi ngủ vào ngày 2 tháng 6 năm 2022. Khi anh dậy lúc 10 giờ tối để luyện các bài công pháp, tù nhân trực ban đã kéo tay anh để ngăn anh lại và báo cáo với cai ngục. Cai ngục đã còng cả tay và chân anh Trương vào giường và còn dùng dùi cui điện để sốc điện anh. Sau đó, các cai ngục đã ngăn không cho anh Trương gọi điện về cho gia đình, cắt đứt kênh liên lạc duy nhất để anh có thể thông báo cho họ về ngày thăm viếng.
Sau khi khu số 5 bị giải thể vào ngày 13 tháng 8 năm 2022, anh Trương bị chuyển đến khu số 4. Các tù nhân cũng được lệnh giám sát và gây áp lực buộc anh từ bỏ Pháp Luân Công.
Ngày 29 tháng 10 năm 2022, anh Trương có tranh luận với tù nhân Lưu Ba. Lưu đã ném chăn của anh xuống đất và báo cáo sự việc với cai ngục. Cai ngục Mai Chu Quốc đã đưa anh Trương đến phòng của mình và dùng dùi cui điện sốc điện anh cho đến khi anh ngã xuống đất. Cai ngục Mai chỉ cho phép anh quay lại ngủ sau khi đã trút hết cơn giận.
Anh Trương lại bắt đầu tuyệt thực vào ngày hôm sau, 30 tháng 10 năm 2022. Cai ngục Mai lại sốc điện và còng tay anh. Một số tù nhân đã được gọi đến để ghìm anh Trương xuống, và một tù nhân khác được lệnh nhai bánh mì rồi nhét vào miệng anh Trương. Đồng thời, cai ngục Mai sốc điện anh cho đến khi dùi cui hết điện. Cai ngục Mai sau đó nhận thấy có vết sẹo sâu trên cổ tay của anh Trương và gỡ còng tay anh ra. (Do còng quá chặt, tay của anh Trương bị tê và sưng trong một thời gian dài sau đó.)
Ông ta hỏi anh Trương làm cách nào họ có thể khiến anh ăn lại. Anh Trương trả lời sẽ ăn nếu họ cho phép anh luyện các bài công pháp Pháp Luân Công. Cai ngục Mai đồng ý. Anh Trương luyện các bài công pháp và bắt đầu ăn lại.
Khu số 4 cũng bị giải thể vào ngày 15 tháng 1 năm 2024, và anh Trương được chuyển đến khu số 6. Trưởng khu số 6 là Bùi Thế Phong đã gọi anh Trương vào phòng ngày 22 tháng 1 năm 2024 và còng tay và xích chân anh.
Sau đó, cai ngục đã tháo cùm chân nhưng vẫn giữ còng tay anh. Từ ngày 22 tháng 1 đến ngày 17 tháng 5 năm 2024, anh Trương bị còng tay ngay cả khi ăn. Còng tay chỉ được tháo khi rửa mặt hoặc đi vệ sinh. Cai ngục cũng còng tay và xích chân khi anh ngủ. Việc này đã gây tổn hại cả về thể chất và tinh thần của anh. Anh thường bị khó chịu trong dạ dày và cảm thấy áp lực lớn trong đầu.
Anh Trương được chuyển đến khu số 3 vào ngày 17 tháng 5 năm 2024. Chỉ còn một tháng trước khi mãn hạn tù, anh không bị tra tấn hay ngược đãi và không bị còng tay vào ban ngày. Tuy nhiên, các cai ngục vẫn còng tay anh vào ban đêm cho đến khi anh được thả ngày 28 tháng 6 năm 2024.
Báo cáo liên quan:
Học viên Trương Thụ Đức bị bắt giữ khi đang gia hạn chứng minh thư
Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/9/14/482101.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/10/9/221163.html
Đăng ngày 22-10-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.