Bài viết của phóng viên báo Minh Huệ ở tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc

[MINH HUỆ 15-05-2024] Bà Lữ Xuân Ngọc, một cư dân 72 tuổi ở thành phố Đại Liên, tỉnh Liêu Ninh đã lâm bệnh nặng trong khi đang thụ án 3,5 năm vì tu luyện Pháp Luân Công. Nhà tù đồng ý cho bà được bảo lãnh tại ngoại, nhưng chính quyền địa phương từ chối ký biên bản.

Bà Lữ sinh sống tại cộng đồng dân cư Thập Tam Phương Lý, khu phố Nhị Thập Lý Bảo, quận Kim Châu, thành phố Đại Liên. Bà bị bắt giữ vào đầu tháng 11 năm 2021 và bị xét xử bí mật vào cuối tháng. Sau đó, bà bị kết án ba năm ba tháng tù giam và bị đưa tới Nhà tù Nữ tỉnh Liêu Ninh nằm tại thành phố thủ phủ Thẩm Dương vào cuối tháng 10 năm 2022.

Ngày 12 tháng 4 năm 2024, đội trưởng trong nhà tù đã gọi cho con gái lớn của bà Lữ (cô Tôn Văn Quân) nói mẹ cô được chuẩn đoán mắc bệnh tắc mật vàng da và một tổn thương chiếm chỗ (khối u trong khoang não). Nhà tù đang liên hệ với một bệnh viện để cho bà Lữ điều trị nội trú. Đội trưởng nói họ có thể trao đổi kỹ hơn tình trạng của bà khi gia đình cô được phép thăm bà vào tháng tiếp theo.

Khoảng 9 giờ sáng ngày 10 tháng 5 năm 2024, Ư Khiên (+86-411-87383819), trưởng bộ phận tại Văn phòng Tư pháp khu Nhị Thập Lý Bảo, đã triệu tập cô Tôn tới văn phòng của ông ta. Cấp trên của ông ta, giám đốc Vương Nhược Huy, cũng có mặt tại đó cùng với phó cảnh sát Tôn Thành Lâm (+86-18341118100, +86-144-87380357) của Đồn Công an khu Nhị Thập Lý Bảo (người từng bắt giữ bà Lữ), bí thư Hàn Nghiên Nghiên (+86-411-87384324) của cộng đồng dân cư Thập Tam Phương Lý và một nhân viên của khu Nhị Thập Lý Bảo. Một người lạ mặt đã ghi hình mọi việc.

Họ yêu cầu cô Tôn, cũng là học viên Pháp Luân Công, viết tuyên bố từ bỏ đức tin của mình như là điều kiện tiên quyết để Văn phòng Tư pháp khu Nhị Thập Lý Bảo ký đơn yêu cầu tạm tha y tế cho mẹ cô. (Chính quyền cộng sản yêu cầu chính quyền địa phương ký yêu cầu tạm giam y tế cho các học viên Pháp Luân Công bị cầm tù).

Khi cô Tôn từ chối tuân thủ, Ư đã đe dọa gọi cho chồng cô và trường học của con gái cô. Ông ta còn phàn nàn rằng kể từ khi ông ta cho cô số điện thoại, ông ta nhận được vô số cuộc gọi từ các học viên Pháp Luân Công hải ngoại thúc giục ông ta trả tự do cho bà Lữ. Ông ta nói với cô Tôn, “Chúng tôi sống trong đất nước của ĐCSTQ. Nếu cô không thích sống ở đây thì hãy cùng con gái cô di cư sang nước khác.”

Cảnh sát tưởng Tôn còn cảnh cáo cô Tôn: “Đừng quên rằng vụ án của cô vẫn đang giải quyết. Lần trước cô bị bắt, tôi không truy cứu vì con gái cô vẫn còn nhỏ và cô phải chăm sóc cho cha của mình. Hiện con gái cô đã học nội trú và cha cô đang trong viện dưỡng lão, cô còn cả gan ra ngoài phát tài liệu Pháp Luân Công hàng ngày. Đừng nghĩ rằng tôi không thể nhận ra cô qua camera giám sát ngay cả khi cô đeo khẩu trang.”

Theo người trong cuộc, cấp trên đã treo thưởng cho mỗi học viên Pháp Luân Công bị cưỡng bức từ bỏ đức tin. Mặc dù cảnh sát không bắt giữ cô Tôn, nhưng họ rất có thể bắt đầu nghe lén điện thoại của cô sau cuộc họp.

Ngày 13 tháng 5 năm 2024, hai lính canh đã đi cùng em gái của cô Tôn (bí danh Lili) tới Ủy ban Chính trị Pháp luật quận Kim Châu (UBCTPL, một cơ quan nằm ngoài hệ thống tư pháp có nhiệm vụ giám sát cuộc bức hại Pháp Luân Công) để trao đổi về đơn tạm tha y tế của bà Lữ. UBCTPL đã từ chối ký đơn với lý do cô Tôn không viết tuyên bố từ bỏ Pháp Luân Công.

Lili và lính canh đã đi tới Văn phòng Tư pháp khu Nhị Thập Lý Bảo. Trưởng bộ phận Ư lại lần nữa từ chối ký vào biên bản và cáo buộc cô Tôn “cứng đầu”. Lính canh cầu xin ông ta phê chuẩn yêu cầu tạm tha y tế vì bà Lữ đang hấp hối. Ư nói rằng ông ta không phải là chuyên gia y tế và ông ta không thể chỉ tin tuyên bố của nhà tù rằng bà Lữ đang trong tình trạng nguy kịch.

Lính canh nói họ có thể ghi hình bà Lữ để cho thấy bà đã ốm như thế nào, nhưng Ư vẫn không đồng ý. Sau đó, lính canh quay sang Lili và đề nghị cô nói chuyện với chị gái của mình chấp nhận yêu cầu của Ư là viết tuyên bố từ bỏ Pháp Luân Công. Lili từ chối, bởi cô biết chị gái sẽ không bao giờ từ bỏ tu luyện Pháp Luân Công. Sau đó, lính canh tới nhà cô Tôn, nhưng cô không ở nhà. Họ đã gọi điện cho cô, nhưng cô không thể nghe điện thoại.

Tiếp đó, lính canh chuyển sang văn phòng tư pháp và UBCTPL phụ trách khu vực của Lili ở quận khác trong thành phố Đại Liên. Những người ở đây tỏ ra dễ tiếp nhận và nói họ sẽ xem xét vấn đề.

Lính canh cảnh cáo Lili rằng ngay cả khi mẹ cô được tạm tha y tế, cô vẫn phải đảm bảo bà Lữ không được gặp cô Tôn thường xuyên. Nếu yêu cầu tạm tha y tế cuối cùng bị chính quyền quận của Lili từ chối, thì chỉ có cô có thể tới thăm mẹ mình mỗi tháng một lần mà không có chị gái cô. Cô Tôn cũng sẽ không được phép gọi điện thoại cho mẹ mình.

Bà Lữ là một bác sỹ đã hành nghề y được 45 năm. Bà bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công vào năm 1995 và nhiều lần trở thành mục tiêu sau khi cuộc bức hại bắt đầu vào năm 1999.

Hãy xem bài liên quan để biết thêm chi tiết về cuộc bức hại trong quá khứ của bà.

Bài liên quan:

Tỉnh Liêu Ninh: Bác sỹ 70 tuổi bị bí mật xét xử vì đức tin của mình

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/5/15/477432.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/5/18/218131.html

Đăng ngày 25-05-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share