Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Thiên Tân, Trung Quốc

[MINH HUỆ 17-02-2024] Một hôm vào tháng 5 năm 1997, tôi đột nhiên có một tâm nguyện khó hiểu và mạnh mẽ là trở về nhà của cha mẹ tôi, dù cho tôi vừa ở đó vào mấy ngày trước. Vì vậy, tôi đã bắt xe buýt đến nhà họ dẫu rằng tôi đang rất bận việc nhà.

Khi đến nơi, chị dâu tôi nói với tôi rằng một trong những người anh họ của tôi đang tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Nghe đến “Pháp Luân Đại Pháp”, tôi cảm thấy rất hào hứng. Cả hai chúng tôi đã quyết định thử luyện môn khí công này và sẽ đến gặp anh họ tôi sau bữa trưa.

Anh họ tôi rất vui mừng vì cả hai chúng tôi đều muốn tu luyện Pháp Luân Đại Pháp! Anh ấy nói: “Pháp Luân Đại Pháp là một pháp môn tu luyện cả tâm lẫn thân, giúp đề cao đạo đức con người thông qua luyện công và học Pháp. Anh sẽ đưa cho em một quyển sách Chuyển Pháp Luân, sách chính của Pháp Luân Đại Pháp. Em có thể đọc nó trước.”

Tôi cảm thấy quyển sách này hẳn là vô cùng trân quý. Khi về nhà, tôi không thể chờ được đọc nó. Trang đầu tiên có một bức ảnh của Sư phụ Lý (Nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp) trông rất hiền hậu và từ bi. Ngay lập tức, tôi cảm thấy rất xúc động.

Tôi bắt đầu đọc lần lượt từng trang sách và bị thu hút sâu sắc bởi các nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn có nội hàm thâm sâu cùng với sự huyền bí của Pháp này. Chỉ trong vòng một ngày, tôi đã đọc xong quyển sách. Tôi cảm thấy thư thái và phấn chấn sau khi đọc xong. Rốt cuộc, sau khi tìm kiếm một thời gian dài, tôi đã tìm được điều trân quý nhất trên thế gian này! Chính vì thế tôi đã quyết định bước vào tu luyện!

Hôm sau, tôi quay lại chỗ người anh họ và anh ấy đã dạy luyện tôi năm bài công pháp của Pháp Luân Đại Pháp. Sau khi về nhà, ngày nào tôi cũng học Pháp và luyện công. Tôi đã nghiêm khắc giữ vững bản thân theo các tiêu chuẩn của Chân-Thiện-Nhẫn để trở thành một người tốt.

Hai tuần sau khi bắt đầu tu luyện, tôi đột nhiên bị sốt cao và đau khắp toàn thân, đặc biệt là ở hai chân. Dù đau đớn nhưng tôi vẫn rất hạnh phúc vì biết rằng Sư phụ đang chăm sóc tôi. Chồng tôi thúc giục tôi đến bệnh viện để khám nhưng tôi đã trấn an ông ấy và nói rằng Sư phụ đang giúp tôi tiêu trừ nghiệp lực. Cơn đau và cơn sốt kéo dài gần như cả đêm. Khi tỉnh dậy vào sáng hôm sau, tôi cảm thấy người nhẹ nhõm và khỏe hơn. Tôi vô cùng biết ơn Sư phụ.

Một tháng sau, thông qua vợ của cháu trai tôi, tôi đã tìm được một điểm luyện công tại một công viên gần đó. Hàng ngày tôi đều tham gia luyện công tập thể và học Pháp chung với các học viên khác vào ban đêm.

Sau này, hai con gái của tôi cũng bắt đầu tu luyện Đại Pháp. Kể từ đó, gia đình tôi tràn ngập hạnh phúc và niềm vui dưới ánh quang của Đại Pháp.

Chồng tôi: “Sư phụ đã ban cho tôi hai lá phổi khỏe mạnh”

Nhận thấy những thay đổi về thể chất và tinh thần của tôi, chồng tôi biết rằng Đại Pháp là tốt và chân chính. Tuy nhiên sau khi cuộc bức hại bắt đầu vào năm 1999, ông ấy đã cố gắng ngăn cản tôi tu luyện vì lo sợ tôi có thể bị bắt. Vì sợ hãi mà ông ấy đã đốt toàn bộ sách Đại Pháp của tôi khi tôi bị giam giữ trong trại lao động vào những năm đầu của cuộc bức hại.

Tháng 5 năm 2005, chồng tôi ho rất dữ dội, người ông ấy trông tái xanh và hốc hác. Sau đó, ông ấy không thể nâng được cánh tay phải và chân phải lên. Sau nhiều lần xét nghiệm, bác sỹ nói rằng chồng tôi bị ung thư phổi di căn và u não. Xét nghiệm và kiểm tra sâu hơn đã xác nhận chẩn đoán trên là đúng. Tôi đã bị sốc như thể vừa bị sét đánh vậy.

Ông ấy được tiếp nhận vào một bệnh viện chuyên điều trị ung thư. Bác sỹ nói rằng cả phẫu thuật lẫn hóa trị đều không khả thi, bởi vì khối u nằm quá gần một động mạch lớn. Cắt bỏ khối u sẽ dẫn đến khả năng cao bị xuất huyết.

Hơn 10 ngày sau đó, chồng tôi bắt đầu nôn ra máu thường xuyên và bị đau đầu dữ dội. Cơn đau quá kinh khủng đến nỗi ông ấy thậm chí đã cố gắng tự sát. Thuốc giảm đau chỉ giúp giải tỏa một chút khó chịu trên thân thể, tuy nhiên bệnh tình của ông ấy trở nên tệ hơn và bệnh viện đã gửi giấy chẩn đoán bệnh hiểm nghèo đến gia đình chúng tôi. Bác sỹ đã từ bỏ khả năng tìm ra phương thức điều trị và chỉ kê một số liều thuốc để ức chế khối u. Chúng tôi xuất viện với một hóa đơn y tế khiến chúng tôi mắc nợ hơn 50.000 Nhân dân tệ.

Chồng tôi bị căn bệnh hành hạ và chỉ biết nằm trên giường chờ ngày ra đi. Cả đời ông ấy đã vất vả khó nhọc, nên tôi cảm thấy sẽ rất đáng tiếc nếu ông ấy ra đi như thế. Tôi nói với ông rằng chỉ có Sư phụ mới có thể cứu được ông, bởi vì tất cả những cách thức thông thường khác đều đã thử qua và vô tác dụng rồi. Tôi khuyên ông ấy học Pháp cùng tôi. Lần này, ông ấy gật đầu đầy cương quyết. Tôi đeo tai nghe lên đầu ông ấy. Tôi có thể nhìn thấy ông ấy đang nhẫn chịu cơn đau và lắng nghe băng thâu âm các bài giảng của Sư phụ một cách chăm chú.

Chồng tôi bắt đầu học Pháp mỗi ngày. Sau một vài ngày, ông ấy đột nhiên ho dữ dội và nôn ra máu. Những cục máu đen đến nỗi các con của chúng tôi đều thất kinh. Tôi biết Sư phụ đang tịnh hóa thân thể ông ấy. Tôi vui mừng và gần như bật khóc. Tôi nói với các con hãy cùng tôi niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo”.

Ông ấy nôn dữ dội đến mức gối, giường và sàn nhà đều vấy bẩy, khắp người mồ hôi đầm đìa. Vào lúc xe cứu thương đến, ông ấy vẫn ho nhưng không còn ra máu nữa. Khi đến bệnh viện, chồng tôi hầu như thở không ra hơi. Những người điều dưỡng không ôm giữ hy vọng gì vào ông ấy. Tuy nhiên, trước khi các trang thiết bị cấp cứu được chuẩn bị xong, chồng tôi đã bắt đầu thở chậm rãi. Sắc mặt ông ấy sáng lên và ông ấy có thể nói chuyện. Hai ngày sau, ông ấy có thể tự mình đứng dậy.

Dần dần, chồng tôi hồi phục một cách thần kỳ. Tất cả các chỉ số y tế đều bình thường, trừ một số ít là yếu. Dù đã mất rất nhiều máu, ông ấy cũng không cần phải truyền máu thêm. Vào ngày thứ năm tại bệnh viện, y tá đã cố gắng tiêm thuốc cho ông ấy nhưng mũi kim lại không đâm xuyên qua da ông ấy được. Chồng tôi nói rằng ông ấy ổn và sẽ không tiêm thuốc nữa. Ông ấy nhất quyết muốn trở về nhà. Bác sỹ điều trị đã khám một lượt trước khi ông ấy được xuất viện. Dựa vào phim chụp, bác sỹ thốt lên rằng điều này thật khó tin! Hai lá phổi và động mạch chủ đều khỏe mạnh, còn khối u trong não đã xẹp mất. Tôi biết rằng chính là Sư phụ Lý Hồng Chí vĩ đại và từ bi đã cứu mạng chồng tôi!

Trong vòng chỉ một tháng, chồng tôi đã trở thành một người mạnh khỏe. Tới nay đã hơn 18 năm rồi và ông ấy chưa bao giờ mắc phải bất kỳ bệnh gì hay uống một viên thuốc nào. Ông ấy đã chứng kiến uy lực siêu thường của Đại Pháp. Chồng tôi thật sự nhận ra rằng ma nạn của ông ấy chính là quả báo cho việc đốt sách Đại Pháp, ấy vậy mà Sư phụ từ bi vẫn tịnh hóa thân thể cho ông.

Chồng tôi vẫn luôn nói với mọi người rằng Sư phụ Lý đã ban tặng cho ông ấy hai lá phổi khỏe mạnh. Ông ấy khuyên người ta không tin vào lời phỉ báng chống lại Pháp Luân Đại Pháp trên TV và đã giúp nhiều người minh bạch chân tướng về Đại Pháp.

Hiện nay, ông ấy đã ngoài 80 tuổi rồi, vẫn mạnh khỏe và xởi lởi. Ông ấy có thể làm được bất kỳ loại công việc nào. Cả gia đình tôi không thể diễn tả thành lời lòng biết ơn của mình đến Đại Pháp và Sư phụ Lý vì những ân điển của Ngài.

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/2/17/472210.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/3/12/216178.html

Đăng ngày 29-03-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share