Bài viết của phóng viên báo Minh Huệ tại tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc

[MINH HUỆ 19-01-2024] Khu giam Số 11 trong Nhà tù Nữ tỉnh Sơn Đông được đặc biệt sử dụng để bức hại học viên Pháp Luân Công. Đây là khu duy nhất bao quanh bằng hàng rào thép gai và lưới điện. Một số tù nhân bị lính canh xúi giục bức hại các học viên.

Các học viên bị giam giữ trong khu này cho đến khi được trả tự do. Ngay cả sau khi được trả tự do, họ vẫn có thể bị chính quyền địa phương và Phòng 610 sách nhiễu và giám sát.

Khu giam giữ có ba tầng, tương tự như ký túc xá đại học, nhưng cấu trúc bên trong phức tạp hơn. Sảnh ở tầng 1 và bên trái là phòng lính canh trực. Mỗi đêm, mọi người bị giam giữ trong khu phải mang ghế đẩu nhỏ của họ và ngồi ngoài sảnh xem tin tức tuyên truyền của chính quyền cộng sản.

Có những căn phòng tối nhỏ ở phía tây của tầng một. Nhiều học viên lần đầu tới nhà tù sẽ hô lớn “Pháp Luân Đại Pháp hảo” ở trong sảnh. Sau đó, lính canh sẽ chỉ thị tù nhân (được giao tiếp nhận người mới đến) nhét giẻ vào miệng học viên và đưa họ tới các phòng nhỏ. Trong phòng chỉ có tấm kính gần trần nhà. Bên trong, hai tù nhân sẽ cố gắng tẩy não học viên và ép họ viết “cam kết” từ bỏ đức tin của mình.

Họ liên liên tục bị cưỡng ép xem video phỉ báng Pháp Luân Công và viết “báo cáo tư tưởng.” Quá trình này diễn ra từ 10 ngày tới một tháng. Chỉ khi tù nhân cảm thấy học viên đã chuyển hóa thì họ sẽ cho học viên được phép vào phòng thông thường.

Một người phụ nữ trẻ, không tu luyện Pháp Luân Công, bị bắt giữ và kết án vì cho người bạn Pháp Luân Công của cô mượn xe để phân phát tài liệu. Cô nói với tù nhân rằng cô chưa từng đọc sách Pháp Luân Công và do đó không thể viết báo cáo tư tưởng. Tù nhân nói rằng cô phải tự nghĩ ra gì đó để viết bằng không cô sẽ không được phép ngủ.

Người phụ nữ trẻ trả lời rằng cô đã giúp đỡ bạn vì cô cảm thấy học viên Pháp Luân Công là người rất tốt. Tù nhân trả lời: “Chỉ viết theo những gì video nói. Viết rằng hiện cô đã biết Pháp Luân Công là tà ác.” Tuy nhiên, cô gái trẻ hỏi: “Tại sao các học viên đang cố gắng trở thành người tốt? Tại sao học viên mà cô biết khác với những gì mô tả trong video?” Tù nhân trở lên lo lắng và bảo cô chỉ viết những gì được nói trong video.

Nếu học viên từ chối viết các “cam kết”, họ sẽ không được phép uống nước hay sử dụng nhà vệ sinh và sẽ bị cưỡng bức đứng nhiều giờ mỗi ngày. Hai học viên ngoài 60 tuổi bị sưng tấy chân do tra tấn đứng trong thời gian dài.

Nếu các học viên mù chữ hoặc không biết viết, tù nhân sẽ nắm tay họ và viết “cam kết bất luyện” cho họ. Với những học viên từ chối tuân thủ, tù nhân sẽ cố gắng vặn tay, kéo tóc và véo họ.

Những phòng nhỏ được lắp đặt camera giám sát, nhưng tù nhân cố tránh bị camera ghi hình trong khi đang tra tấn học viên. Đôi khi, họ tra tấn học viên dưới điểm mù của camera hoặc nhiều tù nhân vây quanh học viên để chặn camera.

Nếu học viên vẫn từ chối chuyển hóa, họ sẽ bị ép xem một lượng lớn video phỉ báng Pháp Luân Công và không được nhắm mắt. Vào cuối ngày, các học viên cảm thấy buồn ngủ. Nếu học viên vẫn từ chối chuyển hóa sau một tháng, họ sẽ bị đưa tới phòng biệt giam. Lính canh sẽ cho họ rất ít thức ăn để bỏ đói họ. Một vài tù nhân cho thuốc không rõ nguồn gốc vào đồ ăn của học viên. Học viên cũng không được phép bước ra khỏi phòng, mua nhu yếu phẩm hàng ngày hoặc thăm thân.

Cánh cửa vào hai phòng giam tầng hai luôn bị đóng kín. Sau đó, mới có thông tin cho biết rằng học viên vẫn kiên định đức tin bị giam giữ tại đây và các phòng giam này sẽ do tù nhân cao lớn canh giữ. Không ai từng nhìn thấy học viên bước ra ngoài phòng này.

Ngoài học viên bị giam giữ trong hai phòng bí mật, những học viên tuyệt thực thời gian dài bị nhốt trong bệnh viện nhà tù và thế giới bên ngoài không biết tình trạng chính xác của họ.

Học viên đã “chuyển hóa” được chuyển tới các phòng thường và bị tù nhân từng luyện Pháp Luân Công quản lý, những tù nhân này đã đi sai đường. Nhiều người trong số họ rất có bản sự và tàn bạo.

Trong phòng thường, hoạt động hàng ngày của học viên vẫn bị hạn chế và không được phép nói chuyện với người khác. Họ sẽ tiếp tục bị tẩy não vào mỗi buổi chiều, phải xem video phỉ báng Pháp Luân Công và viết báo cáo tư tưởng. Vào buổi tối, họ phải đọc lớn báo cáo của mình. Khi lính canh cảm thấy tâm trí của các học viên trở nên “ổn định,” tần suất viết báo cáo tư tưởng của họ sẽ giảm xuống hai lần một tuần hoặc một tháng một lần.

Khu giam số 11 là khu duy nhất không có lao động, khiến các tù nhân ở khu khác ghen tị với người bị giam tại đây. Tuy nhiên, họ không biết về sự tra tấn diễn ra đối với các học viên trong khu giam giữ này.

Một cụ bà từng bị tàn tật đã không còn cần đến xe lăn sau khi tu luyện Pháp Luân Công một năm. Bà từng bị mù chữ, nhưng nhờ tu luyện Pháp Luân Công bà đã có thể đọc các sách của Pháp Luân Công. Tuy nhiên, bà không biết cách cầm bút hay viết tên của mình, nhưng lính canh vẫn ép bà viết báo cáo tư tưởng. Ban đầu, ai đó sẽ viết cho bà và sau đó bà chép lại từng chữ. Cuối cùng bà đã bị suy sụp tinh thần.

Học viên còn bị cưỡng ép tiết lộ thông tin về học viên khác mà họ biết. Lính canh sẽ cho rằng các học viên chưa hoàn toàn chuyển hóa nếu họ từ chối cung cấp thông tin này. Một số học viên cố gắng tạo những tên và địa chỉ giả; một số không biết bất kỳ ai bị cưỡng ép tố cáo người thân từng luyện Pháp Luân Công ngay cả khi người thân của họ đã qua đời. Cũng có một số muốn giảm án và tố cáo danh tính học viên mà trước đó chính quyền không biết, khiến họ bị bắt giữ và kết án.

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/1/19/471125.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/2/19/215924.html

Đăng ngày 01-03-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share