Bài viết của Tân Tố, một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc

[MINH HUỆ 07-11-2023] Con xin kính chào Sư phụ! Chào các bạn đồng tu!

Tôi đã bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1997 và hiện nay đã 62 tuổi rồi. Chính Pháp sắp kết thúc và tôi cảm thấy một trách nhiệm khẩn cấp là cứu nhiều người nhất có thể.

Sư phụ giảng:

“…quyết không được giải đãi, quyết không được phóng túng, nhất quyết không thờ ơ.” (Giảng Pháp tại Pháp hội thành phố Los Angeles 2006)

Giảng chân tướng trong thời gian đại dịch

Đại dịch COVID đã lên cao trào ở huyện của tôi vào tháng 10 năm 2022 và dẫn đến một sự phong tỏa nghiêm ngặt. Người dân bị cách ly trong nhà và hàng ngày chỉ có thể ra ngoài để kiểm tra DNA. Vì áp lực gia tăng, một số khu vực nhất định đã mở cửa một phần sau một tháng. Tuy nhiên, đến tháng 12, dịch bệnh lại nhanh chóng lan rộng. Những con phố, siêu thị và những nơi công cộng một thời đông đúc đã bị bỏ hoang vì số lượng người có xét nghiệm dương tính gia tăng.

Tôi gọi cho bạn bè và gia đình, dặn dò họ thành tâm niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo”. Họ cam đoan với tôi rằng họ đều niệm mỗi ngày.

Cha mẹ chồng tôi đều đã ngoài độ tuổi 80. Cha chồng tôi khó chịu trong vài ngày nhưng các triệu chứng của ông ấy không nghiêm trọng. Mặt khác, mẹ chồng tôi thì không trải qua bất kỳ sự khó chịu nào. Bà ấy tự tin nói: “Mẹ niệm chín chữ chân ngôn mỗi ngày đấy! Mẹ rất khỏe.”

Một hôm, chồng tôi (không tu luyện) cảm thấy yếu và đau trong người. Ông ấy yêu cầu tôi ăn ở trong một căn phòng khác nhưng tôi không làm vậy. Tôi đảm bảo với ông ấy rằng tôi sẽ không bị nhiễm bệnh. Tôi cũng đọc cho ông ấy nghe Kinh văn “Lý Tính” của Sư phụ.

Sư phụ giảng:

“Nhưng mà ôn dịch “virus Trung Cộng” hiện nay (viêm phổi Vũ Hán) như thế này là có mục đích, là có mục tiêu nhắm vào. Nó đến để đào thải phần tử của tà đảng, và những ai cùng đứng với tà đảng Trung Cộng. ” (Lý Tính)

“Các đệ tử Đại Pháp chân chính đều có năng lượng, bản thân chính là người trừ nghiệp trừ khuẩn, là sứ giả cứu độ [thời] mạt hậu [cuối cùng], trong khi giảng chân tướng cứu người thì đều biết thực thi một cách lý trí.” (Lý Tính)

Chồng tôi cảm thấy nhẹ nhõm khi nghe tôi đọc. Ông nói: “Tôi biết chúng ta sẽ ổn thôi.” Ông ấy đã hồi phục nhanh chóng.

Hàng loạt học viên trong nhóm học Pháp của chúng tôi đã trải qua nhiều mức độ khó chịu khác nhau. Một vài người tin rằng họ nhiễm bệnh và cảm thấy bối rối. Tôi đến thăm từng người và chúng tôi cùng học Pháp, thảo luận về tình hình hiện tại. Họ nhớ đến các nguyên lý của Pháp và gia cường chính niệm của mình. Họ nhanh chóng hồi phục và tiếp tục làm ba việc.

Một sáng hôm nọ, đồng nghiệp của tôi gọi và nói: “Cả gia đình chúng tôi bị dương tính hết rồi. Vợ chồng anh chị thì sao?” Chồng tôi đáp: “Tôi có những triệu chứng nhẹ nhưng bây giờ tôi ổn rồi. Không có gì xảy ra với vợ tôi hết. Bà ấy tiếp xúc với các bệnh nhân mỗi ngày nhưng vẫn hoàn toàn mạnh khỏe. Dường như bà ấy miễn nhiễm với virus ấy!”

Đồng nghiệp của tôi nói: “Tôi không nghĩ chị ấy sẽ bị lây nhiễm. Pháp Luân Đại Pháp quả là phi thường. Bây giờ tôi chịu tin là nó tốt rồi!”

Pháp Luân Đại Pháp dạy chúng tôi trở thành những người tốt hơn và vô tư hơn. Đối mặt với đại dịch đang tiếp diễn, các học viên chúng ta không thể cứ ở nhà được. Chúng ta phải ra ngoài cứu người và mang hy vọng đến cho họ.

Khi khu vực của chúng tôi gỡ bỏ phong tỏa cục bộ, các học viên đã nắm lấy cơ hội này để phát lịch và tài liệu có thông tin về Pháp Luân Đại Pháp. Vì không có học viên nào ở hầu hết những khu vực vùng quê xung quanh, cả ba người chúng tôi quyết định lái xe đến vùng quê. Dọc đường đi, chúng tôi nói với người dân về Pháp Luân Đại Pháp, tặng họ lịch để bàn và bùa hộ mệnh, cũng như khuyến khích họ thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và các tổ chức liên đới của nó.

Chúng tôi đã giảng chân tướng cho những người dân đang tụ tập tại các lối vào thôn xóm. Đôi khi chúng tôi được phép vào bên trong. Hầu hết người dân trong làng đều tiếp nhận khi chúng tôi nói với họ về Pháp Luân Đại Pháp.

Sau khi chúng tôi phát tài liệu chân tướng xong hết một thôn, một cư dân trong đó sẽ chỉ cho chúng tôi cách ra ngoài thông qua một lối giao nhau khác. Khi đến lối ra, chúng tôi để ý thấy khoảng bảy, tám người dân đang ngồi bên ngoài một cửa hàng nhỏ. Họ dường như đang chờ chúng tôi. Họ háo hức tiếp nhận lịch để bàn và tài liệu chân tướng.

Người chủ cửa hàng nói rằng: “Xin hãy đưa cho tôi tất cả những món đồ tốt đẹp mà các chị đã mang theo. Tôi có nhiều khách hàng lắm và tôi sẽ giúp các chị phát cho họ. Các chị đã đi cả một quãng đường dài đến đây để chia sẻ chân tướng vì lợi ích của chúng tôi và không sợ hãi gì cả. Vậy nên, tôi cũng phải làm gì đó.”

Khi hai cư dân trong thôn thấy tôi hơi đắn đo về việc đưa cho bà ấy một ít tài liệu chân tướng còn lại, họ đều nói: “Xin hãy đưa cho bà ấy. Bà ấy là một người rất tốt bụng và sẽ giúp các chị phát chúng.”

Trên đường hướng đến lối ra, chúng tôi nghe những cư dân ấy gọi với theo: “Cảm ơn các chị! Xin hãy đến đây thường xuyên trong tương lai nhé!” Tấm lòng thuần khiết và thiện lương của họ làm chúng tôi cảm động. Qua nhiều năm, chúng tôi lan tỏa chân tướng không ngơi nghỉ đến từng thôn làng, từng hộ gia đình và việc đó chưa bao giờ là vô ích.

Chúng tôi hoàn toàn ý thức được rằng không nhờ sự bảo hộ từ bi của Sư phụ, chúng tôi đã không cách nào tiến xa đến mức này. Chúng tôi thành tâm trân quý ân huệ mà Sư phụ từ bi và Đại Pháp đã ban tặng cho chúng tôi! Chúng tôi cũng cảm thấy một trọng trách vĩ đại hơn nữa trong việc cứu độ hết thảy chúng sinh.

Kinh văn “Vì sao có nhân loại” được công bố

Khi Sư phụ công bố Kinh văn “Vì sao có nhân loại” vào ngày 20 tháng 1 năm 2023, những Thiên cơ của vũ trụ và nhân loại đã được tiết lộ.

Mỗi khi đi giảng chân tướng, chúng tôi mang theo hai Kinh văn của Sư phụ: “Vì sao có nhân loại” và “Tại sao cần phải cứu độ chúng sinh”. Sau khi giảng chân tướng, chúng tôi sẽ đưa cho người dân hai bài Kinh văn này và nói: “Xin hãy đọc nó và chia sẻ nó với bạn bè và gia đình bạn. Thông qua việc làm đó, bạn chính là đang làm việc tốt và tích lũy phúc đức. Hãy trân quý hai bài viết này nhé.” Mọi người đều đảm bảo với chúng tôi rằng họ sẽ làm vậy.

Một vài ngày trước, chúng tôi nói với những người đang làm việc ở gần đường cái và khuyến khích họ thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó. Họ đều thoái, chỉ trừ một người. Người giám sát đã giúp chúng tôi và sau đó tất cả họ đều vui vẻ tiếp nhận bùa hộ mệnh Pháp Luân Đại Pháp.

Khi chúng tôi đưa họ những Kinh văn mới nhất của Sư phụ, họ đều rất đón nhận. Họ nói sẽ đọc chúng trong thời gian nghỉ giải lao. Chúng tôi nhấn mạnh: “Xin hãy trân quý chúng và đừng để lung tung nhé.” Trước khi rời đi, người giám sát nói ông ấy mong muốn xem những chiếc đĩa CD nhưng chúng tôi lại không mang theo cái nào. Chúng tôi hứa sẽ trở lại vào hôm sau và mang theo một vài cái.

Hôm sau, chúng tôi mang theo hàng loạt đĩa CD cho họ. Các công nhân đều vui mừng. Người giám sát nói: “Hôm qua, chúng tôi đều xem hết những gì các chị tặng chúng tôi. Nội dung thật sự rất sâu sắc. Chúng tôi sẽ sớm đi đến một công trường khác và nơi đó rất nguy hiểm. Tôi hướng dẫn mọi người đọc những bài viết mới của Đại sư. Sáng nay họ đều đeo những chiếc bùa hộ mệnh Đại Pháp mà các chị tặng đấy.”

Các công nhân nói với chúng tôi: “Chị thấy không, những vật phẩm mà các chị tặng chúng tôi hôm qua đều được cất gọn gàng trong ba lô rồi. Chúng tôi sẽ không để lung tung đâu.”

Tôi để ý thấy tài liệu chân tướng được đặt bên phía tài xế nên đã đặt chiếc đĩa CD lên đó. Trong khi chúng tôi rời đi, tất cả họ đều cảm ơn chúng tôi và thốt lên: “Cảm ơn, cảm ơn các chị!”

Chúng tôi vui mừng cho họ từ tận đáy lòng, biết rằng họ đã cảm động bởi lòng từ bi vô hạn của Sư phụ!

Một cơn gió cấp bảy không hề làm tôi nản lòng

Một ngày tháng 3 năm nay, trời trở nên lạnh giá và nhiều gió. Các đồng tu mà đáng lẽ ra ngoài cùng với tôi đã không chịu được nó. Tôi kiên quyết không để bất kỳ điều gì ngăn cản tôi cứu người, vì vậy đã bước ra ngoài. Sau này, thân nhân gia đình tôi đã nói với tôi rằng đó là một cơn gió cấp bảy, một hiện tượng bất thường trong khu vực của chúng tôi.

Những cơn gió dữ tạt tới tấp vào những tòa nhà hai bên đường. Mọi thứ dường như có thể ngã xuống bất kỳ lúc nào và đường phố thì gần như vắng tanh. Tôi để ý thấy một người phụ nữ lớn tuổi hơn mình, khoảng 70 tuổi, đang cố gắng băng qua đường. Bà ấy đang chật vật giữ thăng bằng dưới cơn gió dữ. Tôi tiếp cận bà ấy và hỏi: “Sao chị lại ở bên ngoài vào thời tiết này?” Bà giải thích: “Tôi từ dưới quê lên, đến đây thăm con gái tôi vài ngày. Tôi muốn đi bộ sau bữa ăn tối nhưng không ngờ rằng hôm nay trời lại nổi gió như vậy.”

Tôi giúp bà ấy đứng vững và nói: “Hôm nay chúng ta gặp nhau là có duyên rồi. Chị đã từng nghe đến Pháp Luân Đại Pháp chưa?” Bà ấy nói: “Tôi có nghe rồi. Nhiều năm về trước có người trong thôn của tôi đã tu luyện.”

Tôi giải thích: “Pháp Luân Đại Pháp là một pháp môn của Phật gia, dựa trên các nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn. Nó không hề giống như những gì mà ĐCSTQ đã mô tả trên TV đâu. Có hơn 100 triệu người đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và sự phổ biến của pháp môn này đã khiến Giang, cựu lãnh đạo của ĐCSTQ, khởi tâm đố kỵ. Giang đã phát động cuộc bức hại và chỉ đạo vụ tự thiêu giàn dựng trên Quảng trường Thiên An Môn.”

Tôi giải thích lý do vì sao vụ việc ấy được giàn dựng và bà ấy đã minh bạch ra. Bà nói: “Tôi nghĩ chị là một người tốt.” Tôi đáp: “Tôi là một người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.” Tôi tặng bà ấy một bùa hộ mệnh và khuyến khích bà ấy niệm chín chữ chân ngôn.

Tôi cũng đề xuất bà thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó để đảm bảo an toàn cho bản thân. Tôi giải thích: “Gần đây đã có hàng loạt thiên tai nhân họa và đại dịch này rất nguy hiểm. Kể từ khi ĐCSTQ nắm quyền, nó đã phát động rất nhiều cuộc vận động dẫn đến sự thiệt mạng oan uổng của khoảng 80 triệu người dân Trung Quốc. ĐCSTQ đã phạm rất nhiều điều ác và quả báo đang chờ đợi nó. Khi chúng ta trở thành một phần trong tổ chức của nó, chúng ta đã phát một lời thề hiến dâng sinh mệnh của bản thân cho nó. Khi Thần tiêu diệt ĐCSTQ, chúng ta có thể bị liên lụy vì những tội ác của nó, trừ khi chúng ta xóa bỏ lời thề đã phát thệ trước đó.”

Bà ấy đáp: “Tôi đã gia nhập Đội, xin hãy giúp tôi thoái.” Bà ấy cẩn thận cất bùa hộ mệnh vào túi áo khoác và liên tục nói: “Chị thật tử tế và tôi rất biết ơn vì gặp được chị hôm nay.”

Tôi tiếp tục đi bộ hướng đến giao lộ náo nhiệt nhất trong thị trấn. Ngay khi vừa đến đó, một người đàn ông ngoài 40 hoặc 50 tuổi tiếp cận tôi và hỏi: “Bà có biết trạm xe buýt ở đâu không?” Tôi cảm thấy đây là một người hữu duyên được Sư phụ an bài nên đã quyết định dẫn cậu ấy đến trạm xe buýt. Tôi vui vẻ đáp: “Phải đi bộ một chút nữa thì mới đến trạm xe buýt. Để tôi dẫn cậu đến đó.” Cậu ấy nói một cách biết ơn: “Cảm ơn bà rất nhiều.”

Chúng tôi vừa nói chuyện vừa đi. Cậu ấy giải thích rằng từng làm việc ở một thành phố khác trong nhiều năm và đã lên kế hoạch trở về nhà thăm người cha đã cao tuổi của mình. Tuy nhiên, cậu không tìm ra đường đi. Tôi bình luận: “Chúng ta đi chung đường là có duyên đấy! Tôi muốn tặng cho cậu một thứ rất quý giá.” Tôi đưa cậu ấy một bùa hộ mệnh Pháp Luân Đại Pháp và giải thích rằng nó sẽ giúp cậu ấy được an toàn. Cậu ấy vui vẻ tiếp nhận và niệm những chữ chân ngôn trên đó. Sau đó, tôi giải thích về Pháp Luân Đại Pháp và cậu ấy mừng rỡ đồng tình.

Khi gần đến trạm, cậu ấy đột ngột hỏi tôi: “Cha tôi là một Đảng viên. Bà có thể giúp ông ấy thoái Đảng không?” Tôi đáp: “Với điều kiện ông ấy đồng ý.”

Cậu ấy giải thích: “Chúng tôi sống cách đây xa lắm nên có lẽ chúng ta sẽ không gặp lại nhau. Cha tôi chắc chắn sẽ đồng ý. Ông ấy đã vỡ mộng về ĐCSTQ từ lâu rồi và thường nói rằng nó dối trá và nguy hiểm ra sao. Tôi có thể đảm bảo rằng ông ấy sẽ đồng ý.”

Tôi nói: “Khi cậu về nhà, xin hãy nói với ông ấy mọi thứ mà tôi nói với cậu hôm nay để ông ấy có thể đồng ý thoái ĐCSTQ từ nội tâm.” Cậu ấy cho tôi tên thật của cha mình và thành khẩn nhờ tôi giúp cha cậu ấy thoái ĐCSTQ. Tôi đưa cho cậu ấy một số tài liệu chân tướng. Khi bước vào trạm, cậu ấy nói: “Trời lạnh như vậy mà bà lại dẫn tôi ra đến trạm. Bà thật là tử tế. Tôi thật sự biết ơn bà và Sư phụ của Đại Pháp! Bất cứ khi nào có dịp thì hãy ghé nhà tôi nhé! Tôi sẽ chuẩn bị món ngon đãi bà.” Mắt tôi ngấn lệ. Tôi cảm nhận được lòng từ bi hồng đại của Sư phụ!

Tôi đi bộ ngược gió về nhà. Trước khi về đến nhà, tôi đã giảng chân tướng cho thêm hai người nữa và giúp họ thoái ĐCSTQ. Trời đã trưa khi tôi về đến nơi. Dù trời lạnh nhưng tôi lại cảm thấy vui. Nhìn mặt tôi đỏ bừng, chồng tôi hỏi: “Thời tiết này hầu như không có ai trên đường. Bà trông lạnh run thế kia, ngồi trước lò sưởi ấm đi nhé.” Tôi đáp: “Tôi không hề ra ngoài một cách vô ích.” Tôi kể cho ông ấy rằng tôi đã nói chuyện với nhiều người và ông ấy bày tỏ sự vui mừng.

Một trưởng đồn công an đã về hưu thoái xuất khỏi ĐCSTQ

Tháng 6 này, một đồng tu khác và tôi đã ra ngoài giảng chân tướng. Chúng tôi chạy xe đạp điện và bất cứ khi nào gặp người dân, chúng tôi đều dừng lại và nói chuyện với họ. Khi chúng tôi đến một khu dân cư, có hai người đang đứng chờ xe buýt. Đồng tu kia tiếp cận cô gái trẻ còn tôi tiếp cận người đàn ông có dáng vẻ khoảng ngoài 60 tuổi.

Tôi nồng nhiệt chào ông ấy và ông ấy đặt điện thoại sang một bên. Tôi hỏi: “Ông đã có một chiếc bùa hộ mệnh Đại Pháp chưa? Tôi có thể tặng ông một chiếc.” Ông ấy lạnh lùng đáp: “Cái đó có tác dụng gì? Tôi không tin gì hết trừ bản thân mình ra.” Tôi hỏi: “Vậy ông là người vô thần đúng không? Ông không tin vào Thần Phật sao?” Ông ấy đáp: “Không, tôi không tin vào Thần. Bà từng thấy một vị Thần bao giờ chưa?”

Tôi nói: “Ông đã từng thắc mắc tự nhiên được tạo ra như thế nào chưa? Bốn mùa xuân hạ thu đông, nào là sông, hồ, đại dương, toàn bộ hệ sinh thái, ngay cả quỹ đạo quay của chín hành tinh trong hệ Mặt Trời. Ai là người chịu trách nhiệm duy trì sự luân chuyển của vạn vật? Quả thực việc ấy vượt ngoài khả năng của con người, nên ắt phải có một sinh mệnh cao cấp và thông thái hơn nhân loại làm điều đó. Hãy gọi đó là Sáng Thế Chủ hoặc Thượng Đế. Ông thử nghĩ xem, không khí, sóng radio và tín hiệu điện thoại di động – chúng đều tồn tại nhưng chúng ta không thể thấy chúng bằng mắt thịt. Chúng ta có thể nào khẳng định rằng những gì mình không thể thấy là không tồn tại?”

Ông ấy cười khúc khích và nói: “Bà có vẻ biết rất nhiều.” Tôi đáp: “Ông có vẻ là một viên cảnh sát cấp cao.” Ông ấy đáp: “Nếu tôi nói cho bà biết nghề nghiệp trước đây của tôi, bà có lẽ chẳng còn muốn nói chuyện với tôi nữa.” Tôi đảm bảo với ông ấy rằng: “Dù sao đi nữa, hôm nay tôi cũng đã chia sẻ được một chút rồi. Và ông trông có vẻ là một người tử tế.”

Ông ấy nói mình là trưởng đồn công an ở một thị trấn vào những năm mà cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp diễn ra khốc liệt nhất. Tôi hỏi: “Vậy là ông có tham gia vào cuộc bức hại?” Ông giải thích: “Tôi tin rằng các học viên Pháp Luân Đại Pháp không phải người xấu nên chỉ dặn các cảnh sát để mắt đến họ thôi. Sau đó, tôi nhận chức trưởng đồn công an ở một thị trấn khác và đến cuối cùng thì nghỉ hưu khỏi cục công an.” Tôi nói với ông ấy nhiều chân tướng Đại Pháp hơn nữa và khuyến khích ông thoái ĐCSTQ.

Lúc ấy, xe buýt đã đến nên tôi nhanh chóng đề xuất cho ông một hóa danh thoái Đảng. Ông ấy đồng ý, nhận một chiếc bùa hộ mệnh và lên chuyến xe buýt. Ông mỉm cười và thốt lên: “Tạm biệt nhé! Cảm ơn, cảm ơn bà!”

Sáng hôm ấy, chúng tôi đã giảng chân tướng cho hơn 20 người và thuyết phục được 15 đến 16 người thoái ĐCSTQ.

Trong quá trình giảng chân tướng trực diện, trạng thái tu luyện của tôi đã cải thiện. Bất kể tình huống có nguy hiểm đến đâu, tôi kiên định tín Sư tín Pháp và đối mặt với thử thách một cách điềm tĩnh. Có những trường hợp mà tôi bị trình báo với cảnh sát và những người khác cố gắng dùng điện thoại di động chụp ảnh tôi, thế nhưng dưới sự bảo hộ từ bi của Sư phụ, những hiểm nguy đều trôi qua một cách suôn sẻ.

Suy tưởng lại hơn 20 năm tu luyện Pháp Luân Đại Pháp của mình và đối chiếu bản thân theo Pháp, tôi biết rằng có một khoảng cách to lớn giữa trạng thái hiện tại của tôi và những mong đợi của Sư phụ. Tôi sẽ dùng thời gian của mình thật khôn ngoan, học Pháp tốt, hướng nội và cứu nhiều người hơn nữa.

Bản quyền © 2023 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2023/11/7/467808.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/11/9/212838.html

Đăng ngày 23-11-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share