Viết bởi đệ tử Đại Pháp ở thành phố Weifang, tỉnh Shandong, Trung Quốc
[MINH HUỆ 09-01-2008] Tôi là học viên đã tu luyện trong Đại Pháp được 9 năm. Trước tu luyện, tôi là người có tính tranh đấu rất mạnh. Tôi đã không đồng ý với bất kỳ ai. Chu dù tôi đúng hay sai, tôi không bao giờ cho phép người khác phê bình chỉ trích tôi. Ở nhà, tôi không cho phép bất kỳ ai hơn tôi. Sau khi tôi bắt đầu tu luyện, tính tranh đấu và hung hăng này của tôi đã thường xuyên gây ra những vấn đề cho tôi, không chỉ ở nhà, mà còn ở nơi tôi làm việc. Sư Phụ đã cảnh báo chúng ta, “Khi các đệ tử Đại Pháp mắc lỗi, họ không thích bị phê bình. Không ai có thể phê bình họ, và khi ai đó phê bình, họ sẽ không chịu. Khi họ đúng, họ không thích người khác nêu ra những điều mà họ có thể thăng tiến; khi họ sai, họ không muốn bị phê bình. Họ trở nên lo lắng khi người khác phê bình họ. Vấn đề đã trở nên khá nghiêm trọng“. (“Giảng Pháp ở thành phố Los Angeles“, 25/2/2006).
Tôi chính là loại người mà Sư Phụ nêu ở trên, người không muốn nghe lời phê bình của người khác. Đặc biệt khi ở nhà, tôi thường sử dụng một giọng mệnh lệnh khi nói với các thành viên trong gia đình tôi. Tôi đã không quan tâm xem người khác có thể chấp nhận nó hay không, hoặc họ có cảm nhận như thế nào. Tôi luôn hành động như vậy. Tôi đã đối xử với chồng rất tệ. Tôi luôn tìm những lỗi lầm của anh ấy. Khi xung đột xảy ra, tôi luôn cố gắng tìm ra lỗi lầm ở người khác, và luôn cho rằng mình đúng. Tôi đã không hương nội mà tìm bên trong mình và tôi luôn nhìn vào thiểu sót của người khác. Tôi thật cách xa với yêu cầu tiêu chuẩn của Sư Phụ nhiều quá. Sau khi nhận ra thiếu sót của mình, bây giờ khi nhìn lại các thành viên trong gia đình, tôi mới thấy rằng họ thực sự có nhiều phẩm chất, thành tích và tốt hơn tôi trong nhiều phương diện. Qua việc hướng nội tìm bên trong mình và so sánh này, tôi đã tìm thấy nguyên nhân gốc rễ của những vấn đề của tôi. Đó chính là “tính ích kỷ” của tôi. Nếu tôi không có tâm ích kỷ và nếu tôi luôn có tâm từ bi và thanh tịnh, tôi chắc chắn rằng tôi đã không có những vấn đề trên.
Sau khi tìm thấy nguyên nhân gốc rễ, tôi bắt đầu xem nó rất nghiêm trọng. Mới đầu, tôi cảm thấy hơi lúng túng. Nhưng sau đó tôi đã làm chủ được mình và hạ thấp giọng khi nói chuyện, và tôi tự nhắc nhở mình rằng tôi nên để người khác kết thúc cuộc nói chuyện trước. Khi làm như vậy, tôi có thể nói chuyện vơi chồng tôi bằng chất giọng thuyết phục. Kết quả là, những xung đột thường xuyên trong gia đình tôi giảm xuống. Tôi cũng đã giải quyết những mâu thuẫn khác cùng cách như vậy. Bây giờ, về cơ bản tôi đã có thể nghe những lời phê bình của người khác trong bất kể tình huống nào. Những thành viên trong gia đình tôi cũng nói rằng tôi đã thay đổi. Tuy nhiên, tôi vẫn còn cần tiếp tục cố gắng hơn nữa để hoàn thiện, nâng cao tâm tính của mình và làm tốt hơn nữa.
Đây là hiểu biết của cá nhân tôi; làm ơn chỉ ra những điều không đúng.
08/01/2008
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2008/1/9/169904.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2008/1/17/93355.html
Đăng ngày 3-5-2008; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.