[MINH HUỆ 26-10-2011]
Sư phụ giảng:
“Người ta trong quá trình tu luyện cần phải tống khứ các loại dục vọng, tâm chấp trước của con người. Nói thẳng ra, nếu cái tâm ăn thịt mà không vứt bỏ đi, thì đó chẳng phải là tâm chấp trước chưa bỏ được là gì? Liệu có thể tu viên mãn không? Do vậy miễn là tâm chấp trước, thì cần phải tống khứ đi.” (“Bài giảng thứ bảy”, Chuyển Pháp Luân)
Vì các đệ tử Đại Pháp tu luyện chính Pháp, chúng ta bước đi trên con đường quay lại bản nguyên của mình. Chỉ có điều này là biểu hiện của Phật tính. Đây không phải là chấp trước, mà tất cả những thứ của con người mà chúng ta không thể từ bỏ mới là chấp trước.
Nhiều đồng tu ở địa phương của chúng tôi hiển thị nhiều tâm chấp trước trong cuộc sống hàng ngày, nhưng không nhận ra chúng là chấp trước. Một vài người thích ăn các món ăn nào đó và không thích các món nào đó, một vài người chú trọng vào việc đồ ăn nào đó có giàu dinh dưỡng hay không, và một người còn ham mê xem TV và đọc báo. Họ thậm chí không nghĩ tới việc bước ra ngoài để cứu độ chúng sinh. Cũng như họ không chú trọng đề cao tâm tính, trong đó một vài người chỉ tới thăm các đồng tu mà họ quý mến để không cảm thấy cô đơn. Một vài người đi mua sắm ngay cả khi họ không cần thứ gì, và một vài người không thật sự coi bản thân mình như những người tu luyện khi không mạnh mẽ vươn lên ngay cả khi họ có những chấp trước đã kéo dài lâu ngày.
Sư phụ giảng:
“Do đó các cao tăng trong quá khứ cũng thấy rằng vấn đề người ta ăn thịt không phải là vấn đề then chốt nào hết; vấn đề then chốt là có thể vứt bỏ cái tâm kia hay không; [nếu] không có tâm chấp trước thì ăn gì cho đầy bao tử cũng được.” (“Bài giảng thứ bảy”, Chuyển Pháp Luân)
Từ việc học Pháp này, tôi đã hiểu ra rằng những gì người tu luyện làm trong cuộc sống hàng ngày không phải là vấn đề chủ yếu. Then chốt là loại bỏ tâm chấp trước. Nếu bạn cảm thấy buộc phải làm điều gì đó, thì nó trở thành một chấp trước. Để phù hợp với xã hội hàng ngày và phương thức sinh hoạt, các đồng tu cần giữ bản thân mình sạch sẽ và nhà cửa gọn gàng, và các đồng tu nữ nên ăn mặc và trang điểm tử tế. Tôi không tin đây là những chấp trước, bởi hành động này là vô tư. Nhưng nếu làm quá mắc, nó có thể trở thành một chấp trước. Tôi biết có một vài đồng tu lâu năm ngâm rau để rửa sạch thuốc trừ sâu vì sợ bị ngộ độc. Đó là một chấp trước hiển nhiên, và một người đang thực sự cầu nó. Nếu chúng ta cho rằng điều đó có thể làm hại chúng ta thì chúng có thể thật sự gây phiền phức cho chúng ta. Nếu chúng ta phủ định những điều này trong tâm mình, chúng sẽ không thể ảnh hưởng tới chúng ta được.
Tôi để ý là hầu hết các đồng tu, bao gồm cả bản thân tôi, có một vài những chấp trước rất con người này. Hôm nay tôi đề cập tới chúng bởi vì một vài học viên không nhận ra chúng như vậy. Mặc dù vậy, chúng ta đang ở giai đoạn cuối của chính Pháp, và chỉ khi chúng ta bỏ đi mọi chấp trước, chúng ta mới có thể viên mãn. Tôi hy vọng rằng tất cả các đồng tu sẽ chân chính tu bỏ đi những chấp trước lâu năm cũng như những chấp trước mới mà họ có trong cuộc sống hàng ngày.
Chúng ta là những người tu luyện đang bước đi trên con đường thần thánh, và chúng ta không nên ôm giữ những quan niệm của con người liên quan tới chấp trước của mình.
Sư phụ giảng:
“Hà vi nhân? Tình dục mãn thân.
Hà vi thần? Nhân tâm vô tồn.
Hà vi Phật? Thiện đức cự tại
Hà vi Đạo? Thanh tĩnh chân nhân.”
(“Nhân Giác chi phân”, Hồng Ngâm I)
Hãy luôn tự nhắc bản thân chúng ta là ai và chân chính, vững bước trên con đường tu bỏ mọi chấp trước người thường của chúng ta.
Bản tiếng Trung: https://www.minghui.org/mh/articles/2011/10/26/交流–修去生活中表现出来的所有执著心-248330.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2011/11/3/129186.html
Đăng ngày: 24-11-2011. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai cho sát hơn với nguyên bản.