Bài viết của Anh Tử, phóng viên Minh Huệ

[MINH HUỆ 17-12-2022] Ngày 4 tháng 12 năm 2022, Quốc hội Canada đã bỏ phiếu thông qua Luật S-223 để chống lại nạn thu hoạch nội tạng và buôn bán người phi pháp nhằm mổ lấy nội tạng. Các học viên Pháp Luân Công đã tập trung trên Đồi Nghị viện và trước Đại sứ quán Trung Quốc để kháng nghị một cách ôn hòa trước tội ác thu hoạch nội tạng sống của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ)

0671a589e9d4f90345aab45b688ef55c.jpg

315de2294d9295d698817ab8a9269ba1.jpg

946dce3fd5168e202ab670dc7764dfa5.jpg

878686664b7943c488c3b79164045ab9.jpg

Các học viên phản đối nạn thu hoạch nội tạng sống của ĐCSTQ một cách ôn hòa trước Đồi Nghị viện hôm 4 tháng 12 năm 2022

f89528d40642da6a5f95847bbe5673e6.jpg

Các Nghị sỹ Garnett Genuis và Arnold Viersen (hàng sau) chụp ảnh cùng các học viên khi họ kháng nghị trước Đại sứ quán Trung Quốc

Ông David Matas: Giang Trạch Dân là kẻ khởi xướng và lãnh đạo cuộc tàn sát các học viên Pháp Luân Công

Hạ viện Canada nhất trí thông qua Luật S-223 chống nạn thu hoạch và buôn bán nội tạng người phi pháp với 324 phiếu thuận.

Luật sư nhân quyền quốc tế David Matas, người đã nghiên cứu về nạn thu hoạch nội tạng của chính quyền Trung Quốc từ các học viên Pháp Luân Công, cho biết việc thông qua luật này là rất quan trọng.

“Chấm dứt thu hoạch nội tạng có nghĩa là những người vô tội sẽ không còn bị giết để lấy nội tạng nữa. Có rất nhiều nạn nhân của tội ác này.”

Mới đây, ông Matas đã nói với giới truyền thông rằng Giang Trạch Dân là người khởi xướng và lãnh đạo cuộc tàn sát các học viên Pháp Luân Công. “Cái chết của cựu lãnh đạo ĐCSTQ Giang Trạch Dân nhắc nhở chúng ta về vai trò quan trọng của ông ta trong việc giết hại hàng loạt tù nhân lương tâm để lấy nội tạng của họ.”

Ông Matas cho biết: “Với việc giam giữ hàng loạt, tùy tiện và vô thời hạn đối với các học viên Pháp Luân Công bị chụp mũ là tà giáo, các bệnh viện đã tìm ra một nguồn cung cấp nội tạng – nội tạng của các học viên Pháp Luân Công”. Hệ thống y tế nhanh chóng nhận ra có rất nhiều học viên Pháp Luân Công bị giam giữ tùy tiện, vô thời hạn, do vậy việc bán nội tạng của họ có thể trở thành một ngành kinh doanh toàn cầu béo bở.

Ông còn cho biết đối với hệ thống y tế, việc công nghiệp hóa buôn bán nội tạng đã biến thành nhu cầu không thể từ bỏ. Nội tạng mới phải liên tục được cung cấp thêm để duy trì hệ thống. Quy mô thu hoạch nội tạng từ các học viên Pháp Luân Công còn sống đã trở nên rất lớn. Khi người Duy Ngô Nhĩ ở Tân Cương bị giam giữ trên quy mô lớn, nội tạng của họ cũng trở thành nguồn cho cấy ghép.

Ông nói các bệnh viện và những người môi giới đã quảng cáo trên khắp thế giới bằng nhiều thứ tiếng rằng nội tạng luôn sẵn có theo yêu cầu.

Tại cuộc họp của Hiệp hội Bác sỹ Chống Cưỡng bức Thu hoạch Nội tạng (DAFOH) vào ngày 9 tháng 6, nhà thần kinh học người Mỹ Alejandro Centurion phát biểu: “Từ đầu năm 2000, hoạt động cấy ghép nội tạng (của Trung Quốc) bắt đầu phát triển theo cấp số nhân.”

Theo dữ liệu từ DAFOH, từ năm 1999 đến năm 2004, số ca ghép tạng ở Trung Quốc đã tăng khoảng 300%, trong khi mức tăng toàn cầu trong cùng thời kỳ chỉ là 10% đến 15%. Số ca ghép tạng ở Trung Quốc tăng nhanh gấp 20 lần so với phần còn lại của thế giới.

Ông Matas nói rằng mặc dù Giang đã chết và đã quá muộn để đưa ông ta ra trước công lý, nhưng sẽ không bao giờ là quá muộn để nhắc lại những tội ác mà ông ta đã gây ra.

Lời chứng của các nạn nhân
Cùng ngày hôm đó, các học viên đã tập trung tại Đồi Nghị viện và trước Đại sứ quán Trung Quốc để phản đối nạn thu hoạch nội tạng. Ba học viên đã thuật lại sự bức hại mà họ và người thân đã phải chịu đựng vì tu luyện Pháp Luân Công.

Cô Vương Kim Cúc, một vận động viên bóng rổ kỳ cựu, và ba chị em gái của cô đã bị bắt và bỏ tù. Cô Vương cho biết em gái cô là Vương Kim Lương đã bị tra tấn vì không từ bỏ niềm tin của mình khi cô bị giam ở Nhà tù Nữ Sơn Đông. Cô ấy bị đưa đi khám sức khỏe và xét nghiệm máu. Cô Vương nghi ngờ nhà tù đã chuẩn bị cho việc thu hoạch nội tạng của em gái cô.

Cô Lưu Minh Viên, một sinh viên đang theo học tại Canada, đã phát biểu tại cuộc mít-tinh và miêu tả những gì mẹ của cô, bà Lưu Diễm, đang phải chịu đựng khi bà bị ĐCSTQ cầm tù vì tu luyện Pháp Luân Công.

Cô Lưu cho biết mẹ cô đã bị kết án ba năm tù vào năm 2015. Ngày 30 tháng 9 năm 2021, mẹ cô lại bị Đội An ninh Quốc gia của Sở Công an Côn Minh bắt cóc và nhà của bà bị lục soát. Ngày 1 tháng 4 năm 2022, bà bị kết án ba năm rưỡi tù.

Cô Lưu nói rằng trong thời gian bị giam cầm, mẹ cô đã nhiều lần bị kiểm tra y tế và xét nghiệm máu.

Bà Tiffany Ding bị cảnh sát bắt cóc vào mùa xuân năm 2003 và bị giam trong trại lao động cưỡng bức một năm. “Trong trại lao động, tôi phải chịu mọi hình thức tra tấn về tinh thần và thể xác. Điều tàn nhẫn nhất là bị cấm ngủ, bị bắt đứng hàng giờ và lao động khổ sai để làm ra sản phẩm trong một môi trường khắc nghiệt.”

Bà đã chứng kiến nhiều học viên chết vì lao động chân tay quá sức trong nhiều giờ hoặc bị tra tấn.

Bà Ding cho biết Tòa án Luận tội Trung Quốc đã khẳng định về những hành động tàn bạo này, và chúng vẫn đang xảy ra ở Trung Quốc cho đến hiện nay. Việc thông qua thành công Dự luật S-223 ở Canada là một sự kiện lớn, và nó sẽ ngăn người dân Canada trở thành đồng phạm của tội ác thu hoạch nội tạng của ĐCSTQ. Điều đó có ý nghĩa sâu sắc đối với Canada và toàn thế giới.

15 năm theo đuổi con đường pháp lý
Trước đây, một số Nghị sỹ đã đề xuất những dự luật tương tự để chống lại nạn thu hoạch nội tạng sống, bao gồm ông Borys Wrzesnewskyj, cựu Nghị sỹ Đảng Tự do, năm 2008; ông Irwin Cotler, cựu Bộ trưởng Tư pháp và Nghị sỹ Đảng Tự do, năm 2013; và Thượng Nghị sỹ Đảng Bảo thủ Atau Rajan và Nghị sỹ Đảng Bảo thủ Garnett Genuis năm 2017. Ngay cả khi nhận được sự ủng hộ từ tất cả các đảng chính trị vào thời điểm đó, không có dự luật nào được thông qua quá trình phê duyệt đầy đủ trước khi các phiên họp quốc hội kết thúc.

Ông Matas xác nhận rằng, đến nay, một số quốc gia đã ban hành các luật liên quan, bao gồm Albania, Bỉ, Croatia, Cộng hòa Séc, Latvia, Malta, Moldova, Montenegro, Na Uy, Bồ Đào Nha, Slovenia, Tây Ban Nha, Thụy Sĩ, Costa Rica, Israel, Ý, Hàn Quốc, Đài Loan và Vương quốc Anh.

Bối cảnh: Pháp Luân Đại Pháp là gì và tại sao ĐCSTQ bức hại môn này?

Pháp Luân Đại Pháp (còn được gọi là Pháp Luân Công) lần đầu tiên được Đại sư Lý Hồng Chí truyền xuất ra công chúng ở Trường Xuân, Trung Quốc, vào năm 1992. Môn tu luyện này hiện được thực hành tại hơn 100 quốc gia và khu vực trên toàn thế giới. Hàng triệu người đã học các bài giảng dựa trên nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn và năm bài công pháp của Pháp Luân Đại Pháp, đã có những chuyển biến tích cực về sức khỏe cả về thể chất lẫn tinh thần.

Giang Trạch Dân, cựu lãnh đạo Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), nhìn nhận sự phổ biến ngày càng lớn của Pháp Luân Đại Pháp là mối đe dọa đối với hệ tư tưởng vô thần của Đảng nên đã ra lệnh cấm môn tu luyện này vào ngày 20 tháng 7 năm 1999.

Dưới sự chỉ đạo trực tiếp của Giang, ĐCSTQ đã thành lập Phòng 610, một tổ chức an ninh ngoài vòng pháp luật, được trao quyền lực vượt trên ngành an ninh và tư pháp, có chức năng duy nhất là tiến hành cuộc bức hại đối với Pháp Luân Đại Pháp.

Trang Minghui.org đã xác nhận cái chết của hàng nghìn học viên bị bức hại trong 23 năm qua. Con số tử vong thực tế chắc chắn cao hơn nhiều. Số người bị cầm tù và tra tấn vì đức tin còn cao hơn nữa.

Có bằng chứng xác thực cho thấy ĐCSTQ hậu thuẫn cho việc giết hại và thu hoạch nội tạng từ các học viên bị giam cầm làm nguồn cung cho ngành công nghiệp cấy ghép nội tạng.

Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/12/17/453228.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/12/19/205249.html

Đăng ngày 22-12-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share