Bài viết của Lý Chân Bạch

[MINH HUỆ 28-11-2020] Tên tôi là Lý Chân Bạch và tôi là một học viên Pháp Luân Công.

Tôi muốn chia sẻ ngắn gọn với quý vị về cuộc bức hại mà cha mẹ tôi đã phải gánh chịu vì đức tin của họ vào Pháp Luân Công.

Cả cha tôi Lý Trường Canh và mẹ tôi Trương Diệu Li đều bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công vào năm 1998. Trước khi bước vào tu luyện, họ đã gặp phải nhiều vấn đề sức khỏe khác nhau, nhưng tất cả đã hồi phục hoàn toàn sau khi họ bắt đầu tu luyện. Họ cũng trở nên vui vẻ và hạnh phúc hơn, cả ở nhà và ở nơi làm việc sau khi tuân theo các nguyên lý Chân, Thiện, Nhẫn của Pháp Luân Công.

Tuy nhiên, họ đã bị bức hại nghiêm trọng sau khi cuộc bức hại bắt đầu vào tháng 7 năm 1999. Trong vòng hai năm, nhà của chúng tôi đã bị đột nhập bất hợp pháp ba lần, và cha mẹ tôi bị bắt, giam giữ và thẩm vấn bất hợp pháp năm lần. Hệ quả là họ buộc phải di chuyển liên tục để có thể được an toàn và yên bình. Khi đó tôi mới là một học sinh 13 tuổi và thường ở cùng các bạn cùng lớp nên cảnh sát mật không thể tìm ra nơi cha mẹ tôi sống.

Cảnh sát địa phương và các nhân viên an ninh lại đột nhập vào nhà chúng tôi vào tháng 7 năm 2009. Mẹ tôi bị bắt cóc và đưa đến Trại lao động cưỡng bức nữ Thượng Hải trong một năm rưỡi. Cha tôi bị bắt cóc vào năm sau đó và bị giam tại Trung tâm cải tạo Xili Thâm Quyến, nơi thực sự là một trung tâm tẩy não. Ông bị tham dự vào một chương trình tẩy não trong ba tháng, từ tháng 6 đến tháng 9 năm 2010.

Tẩy não

Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) sử dụng một phương pháp đặc biệt tàn khốc để tẩy não các học viên Pháp Luân Công. Đầu tiên, các học viên bị tuyên truyền những lời phỉ báng về Pháp Luân Công và sau đó được định hướng sang một tín ngưỡng được nhà nước công nhận, chẳng hạn như Phật giáo hiện đại. Điều này là để ngăn họ quay trở lại tu luyện Pháp Luân Công trong tương lai. Các phương pháp tẩy não khác cũng được sử dụng, phần lớn trong đó được sử dụng để “chuyển hóa” cha mẹ tôi.

Một vài ví dụ:

Bị giám sát suốt ngày đêm bởi các tù nhân, trong khi thường xuyên bị chửi bới và gây hấn.

Bị buộc phải xem các video phỉ báng, kể cả trong giờ ăn và đến tận nửa đêm.

Buộc đọc kinh sách từ các tín ngưỡng khác được nhà nước cho phép.

Cấm ngủ được thực hiện bởi các tù nhân làm việc theo ca.

Bị ép buộc phải ký vào một bản tuyên bố từ bỏ Pháp Luân Công.

Cha tôi nhớ lại một thành viên khác của trung tâm tẩy não đã đưa ông đến một ngôi chùa Phật giáo hiện đại ở địa phương để tham gia “Lễ quy y” (tương tự như lễ rửa tội theo tín ngưỡng Cơ đốc) trong khóa học ba tháng của ông.

Một lần tôi nhận được cuộc gọi từ Trần Thu Hổ, Phó chủ tịch của trung tâm tẩy não, người phụ trách việc “tẩy não” cha tôi. Ông ta nói: “Chỉ bằng cách dẫn dắt các học viên Pháp Luân Công đến với một tôn giáo khác, họ sẽ không dễ dàng quay lại Pháp Luân Công sau khi được thả.” Chủ tịch của trung tâm thực sự là một “chuyên gia” trong các tôn giáo hiện đại, người đã tập hợp một nhóm các học giả tương tự và đưa ra phương pháp này để cố gắng tẩy não các học viên Pháp Luân Công.

Mẹ tôi cũng vậy. Bà bị theo dõi liên tục bởi hai tù nhân, một người nghiện ma túy và người kia là gái mại dâm. Cả hai đều được hứa giảm án nếu mẹ tôi chịu từ bỏ đức tin. Trong thời gian bị giam giữ, bà đã được tặng sách về Phật giáo, Cơ đốc giáo và các tôn giáo khác.

Đây là cái cách mà cha mẹ tôi đã bị “chuyển hóa”. Câu chuyện của họ là phổ biến, và thể hiện sự tẩy não điển hình mà nhiều học viên Pháp Luân Công đã phải chịu đựng trong cuộc bức hại do chế độ Cộng sản Trung Quốc tiến hành.

Kêu gọi hành động

Việc tẩy não đóng một vai trò quan trọng trong các chiến dịch chống lại Pháp Luân Công. Cuối cùng, nó được thiết kế để đánh lừa và cưỡng bức thay thế đức tin của các học viên Pháp Luân Công bằng cách lợi dụng sự pha trộn lý thuyết của các tôn giáo khác.

Dưới sự cai trị của chính quyền Trung Quốc, người dân không có quyền tự do lựa chọn những gì họ muốn tin. Thay vào đó, họ được cho biết những gì cần phải tin. Nếu họ không làm như những gì họ được bảo, hậu quả là bị trừng phạt, bỏ tù, tẩy não, v.v., cho đến khi họ suy sụp và làm theo những gì ĐCSTQ bảo họ phải tin. Tôi chân thành nguyện ước rằng nhiều người hơn có thể nhìn thấu các thủ đoạn thâm độc của cuộc bức hại.

Bằng cách nâng cao nhận thức về vấn đề này, tôi đã nhận được một số hỗ trợ thực sự từ trường đại học của tôi: Trường nghệ thuật Glasgow, Đại học Glasgow; Keir Starmer lãnh đạo Công đảng đối lập Anh; và các cá nhân tốt bụng khác. Tôi rất biết ơn và cảm thấy được khích lệ, đồng thời quyết tâm cố gắng hết sức cho đến khi cuộc bức hại này kết thúc. Tôi chân thành hy vọng Vương quốc Anh và cộng đồng quốc tế có thể có những hành động mạnh mẽ để giúp chấm dứt cuộc bức hại Pháp Luân Công để không có thêm cá nhân nào, như cha mẹ tôi, phải chịu bức hại vì đức tin của họ.

Cảm ơn sự quan tâm của quý vị.


Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/11/28/188466.html

Đăng ngày 09-12-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share