Bài viết của Tuyết Liên, một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc

[MINH HUỆ 10-10-2019] Tôi bước vào tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào tháng 2 năm 1999. Từ khi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) phát động bức hại Pháp Luân Công vào tháng 7 năm 1999, tôi đã không dám tiếp tục tu luyện nữa. Tuy vậy, trong tâm tôi rất khó chịu và tôi không hiểu tại sao một môn tu luyện tốt như vậy lại bị cản trở. Vậy nên, tôi đã không từ bỏ ý nghĩ về tu luyện Đại Pháp.

Trở lại với Đại Pháp

Một học viên giải thích cho tôi tại sao cơ duyên tu luyện Đại Pháp lần này lại vô cùng trân quý trong lịch sử. Tôi rất phấn khởi khi biết có nhiều người vẫn đang tu luyện. Cô ấy mang cho tôi nhiều kinh văn mới của Sư phụ Lý và các bài chia sẻ kinh nghiệm của học viên. Sau đó, tôi quyết định quay về với tín ngưỡng của mình.

Nhưng khi tôi luyện công, tôi không thể vắt chéo hai chân được. Tôi bảo với cô ấy: “Tôi không thể ngồi song bàn; nên tôi không muốn học nữa. Tôi sẽ chỉ đọc sách thôi và trở thành một người tốt.”

Cô ấy nói: “Nếu chị không tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, chị sẽ mất đi cơ hội cứu những người có tiền duyên với chị.”

Tôi tự nhủ: “Nếu chỉ vì không tu luyện Pháp Luân Công mà mình khiến chúng sinh bị huỷ thì thật đáng tiếc! Từ giờ trở đi mình phải tu luyện tinh tấn.” Tôi quyết định sẽ phải ngồi được song bàn.

Nữ học viên này còn cho tôi mượn bài “Giảng Pháp trong chuyến đi quanh Bắc Mỹ [2002]”của Sư phụ. Khi tôi quay lại để trả bản kinh văn, tôi đã gặp một học viên lớn tuổi đang học bài tọa thiền ở nhà cô ấy. Bà lấy một miếng vải từ trong túi ra rồi chằng hai chân ở tư thế song bàn rồi buộc lên hông. Tôi nghĩ: “Nếu ai đó ngoài 70 tuổi còn có thể chịu được những cơn đau từ việc vắt chéo chân, thì tại sao mình không thể?”

Khi về nhà, tôi đã tạo một miếng vải tương tự rồi trói hai chân kéo lên hông. Dù nó rất đau đớn, nhưng bà ấy đã giúp tôi rất nhiều và cho tôi thêm động lực. Cuối cùng, tôi cũng ngồi được song bàn!

Đối diện với sự phản đối của chồng

Trước đây, chồng tôi không muốn tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Sau khi cuộc bức hại xảy ra, ông ấy đã tin vào những lời nói dối của ĐCSTQ trên TV và thậm chí còn tích cực ngăn cản không cho tôi tu luyện. Tôi không dám đọc sách Đại Pháp trước mặt ông ấy. Chỉ sau khi chồng tôi đã ngủ, tôi mới thức dậy và đọc sách Đại Pháp. Tôi cũng tranh thủ thời gian khi ông ấy đi làm.

Một hôm, chồng tôi phát hiện ra tôi đang đọc sách Chuyển Pháp Luân ở nhà. Dù tôi đã dùng toàn bộ sức lực của mình để giữ cuốn sách, nhưng ông ấy đã giật lấy sách của tôi.

Ông ấy xé cuốn sách và nói: “Tôi đã bảo bà không được tu luyện, nhưng bà lại làm trái ý tôi.” Rồi ông ấy ném cuốn sách vào lò sưởi. “Tôi sẽ đốt nó và không cho bà tu luyện Pháp Luân Đại Pháp nữa!” Tôi vội vàng chạy tới và lấy cuốn sách ra. “Nếu ông đốt cuốn sách này, tôi cũng không muốn sống nữa.” Khi ông ấy biết sách Chuyển Pháp Luân còn quan trọng hơn mạng sống của tôi, ông ấy đã sửa lại cuốn sách.

Sau đó, dù tôi có thể đọc sách trước mặt ông ấy, nhưng tôi vẫn thấy sợ hãi và run rẩy. Khi ông ấy tức giận, ông ấy thường nhục mạ tôi. Ông ấy cũng can nhiễu việc tôi tu luyện. Có lần ông ấy còn ném máy nghe nhạc luyện công của tôi xuống sàn. Đối với ông ấy, việc đánh đập và lăng mạ tôi chỉ bởi tôi tu luyện Đại Pháp không còn gì là lạ.

Có lần tôi mơ thấy có nhiều ngọn núi ở hai bên người tôi. Ở giữa là một con đường rộng rãi, một nơi tĩnh lặng. Tôi nghĩ rằng đây là một nơi lý tưởng để học Pháp và luyện công. Sau khi tỉnh dậy, tôi nghĩ “Đây là một điểm hoá của Sư phụ rằng tôi nên có một môi trường tốt để học Pháp và luyện công.”

Tôi đã suy nghĩ cả ngày lẫn đêm về việc đường đường chính chính học Pháp. Ngay khi bình minh ló dạng, tôi thức dậy và cưỡi xe lừa của mình tới nhà một học viên lớn tuổi ở cách đó khoảng 6,4 km. Chúng tôi cùng nhau học Pháp và nghe các bài giảng của Sư phụ ở Tế Nam.

Một ngày, khi tôi đang đọc Tuần báo Minh Huệ thì trên trời xuất hiện sấm sét rồi sau đó mưa như trút nước. Tôi từng rất sợ thời tiết như thế, nhưng hôm đó, thời tiết cũng không là gì với tôi. Hai tay tôi cầm cuốn tạp chí và nhìn thấy từng chữ đều có màu vàng. Tâm trí tôi rất tĩnh lặng và tập trung. Tôi không còn nghĩ về những việc ở nhà hay những thứ làm mất tập trung khác.

Thông qua việc học Pháp, tôi nhận ra mình đến thế giới này không phải để làm người thường, mà là để trợ Sư chính Pháp và cứu chúng sinh. Chồng tôi xung khắc với tôi bởi vì nghiệp lực của tôi tích tụ từ nhiều đời trước, và ông ấy đang giúp tôi loại bỏ nó!

Khuyến khích nhiều cựu học viên quay lại tu luyện

Sau khi đọc bài viết: “Thức tỉnh những cựu học viên” trên Tuần báo Minh Huệ, tôi đã đi tìm một cựu học viên tên Bao ở trong thôn, người đã dừng tu luyện khi cuộc bức hại xảy ra vào năm 1999. Tôi chia sẻ với cô ấy những gì tôi học được từ Pháp và nói cho cô ấy hình thế hiện tại của Chính Pháp. Sau đó, cô Bao đã quyết định quay lại tu luyện Đại Pháp.

Sau đó, tôi đọc một bài viết khác nói về việc trước khi chúng ta tới thế gian này, chúng ta đã hứa sẽ nhắc nhở nhau rằng mọi người đều có trách nhiệm thức tỉnh những người bị lạc mất nơi thế giới con người. Điều này đã khiến tôi thực sự ấn tượng và tôi quyết định nói chuyện với cô Cao, một cựu học viên khác cũng dừng tu luyện vào năm 1999. Tôi đọc bài giảng Pháp mới nhất của Sư phụ cho cô ấy. Lúc đầu cô ấy bỏ mặc tôi, nhưng sau đó cô bảo tôi không được đọc các bài giảng Pháp khi chồng và con cô ấy ở nhà.

Cao nói rằng cô ấy không được đi học và không biết chữ. Nhưng trước khi cuộc bức hại xảy ra, cô ấy có thể đọc Chuyển Pháp Luân. Chồng cô ấy bị đầu độc bởi vụ tự thiêu giả trên Quảng trường Thiên An Môn và không thích gặp tôi. Cuối cùng tôi tìm được một cách. Tôi nói: “Liệu chị có thể đến nhà tôi và giúp sửa quần áo của con tôi không? Chị có thể đến muộn.”

Tôi về nhà và lấy ra các bài kinh văn của Sư phụ và các cuốn Tuần báo Minh Huệ. Khi cô Cao tới nơi, tôi tự tin nói: “Lý do tôi mời chị đến đây là vì tôi có thể đọc các bài giảng của Sư phụ và bài chia sẻ kinh nghiệm của các học viên cho chị.” Cô Cao đã có nhận thức tốt về Pháp và quyết định quay lại tu luyện. Sau đó, tôi cùng hai nữ học viên này thường học Pháp tại nhà tôi.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/10/10/394395.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/1/9/182094.html

Đăng ngày 03-04-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share