Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 16-09-2019] Tôi là một học viên trẻ tuổi và tôi được sinh ra vào những năm 1980. Mẹ tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1996. Khi còn nhỏ, tôi đã chứng kiến mẹ tôi được nhiều lợi ích cả về thể chất lẫn tinh thần kể từ ngày tu luyện Đại Pháp. Trong năm vừa qua, tôi đã bắt đầu học Pháp với một tâm trí thuần tịnh, và bước đi kiên định trên con đường tu luyện.

Buông bỏ danh tiếng và lợi ích trong công việc

Trong quá khứ, tôi đã nỗ lực rất nhiều để có được danh tiếng và lợi ích cá nhân. Tôi đã làm việc rất chăm chỉ ở cơ quan. Tôi muốn được lãnh đạo và các đồng nghiệp của tôi thừa nhận và khen ngợi. Vì vậy, tôi có tính cạnh tranh cao, và quyết đoán trong công việc. Tôi thích được khen ngợi và muốn kiếm nhiều tiền hơn. Trong khi tu luyện, tôi nhận ra rằng đây là những chấp trước mà tôi cần phải buông bỏ.

Tôi bắt đầu làm việc cho một công ty mới vào năm 2017. Công việc của tôi là tìm kiếm khách hàng nước ngoài cho các sản phẩm của chúng tôi. Tôi đã rất cố gắng để liên lạc với các khách hàng quốc tế. Sau 7 tháng, tôi không ký được hợp đồng nào. Tôi đã rất lo lắng và nghĩ: “Tết Nguyên đán sắp đến. Công ty đã trả lương cho mình được 7 tháng, nhưng mình lại không đóng góp được gì cho công ty. Người quản lý hoặc đồng nghiệp sẽ nghĩ gì về mình đây? Không phải là họ sẽ cười nhạo mình sao?”

Sư phụ giảng:

“Nói thí dụ, chúng ta ở trong xã hội người thường, sau khi họ sinh ra, họ sẽ thuộc về gia đình ấy, thuộc về trường học ấy, lớn lên sẽ thuộc về đơn vị [công tác] ấy, thông qua công tác của mình và xã hội sẽ có được những liên hệ về rất nhiều phương diện; tức là bố cục của chỉnh thể xã hội đều được bố trí như thế cả”. (Bài giảng thứ bảy, Chuyển Pháp Luân)

Tôi nhận ra rằng việc người ngoại quốc sẽ thỏa thuận mua bán với tôi chính là việc đã được an bài. Vì vậy, tôi nên buông bỏ truy cầu này và đi theo những gì Sư phụ Lý (người sáng lập Pháp Luân Đại Pháp) đã an bài. Tôi đã thoải mái hơn và không còn quá lo lắng nữa.

Một người ngoại quốc mua hàng đã chủ động liên lạc với tôi vài ngày sau đó. Người này yêu cầu bảng giá của các sản phẩm của chúng tôi. Sau vài lần liên lạc, anh ta hỏi xin một số mẫu sản phẩm. Sau đó, bạn của anh ấy đã đến công ty chúng tôi để kiểm tra. Ngay sau khi anh ấy đặt hàng, anh đã gửi cho chúng tôi tiền đặt cọc mua một số lô hàng. Quản lý của tôi rất hài lòng với tôi. Tôi nhận ra đây là một khảo nghiệm để tôi buông bỏ những chấp trước của mình vào danh tiếng và lợi ích.

Nghĩ cho người khác trước

Tôi từng phụ trách việc mua vật tư thiết bị cho công ty. Trước đây, tôi thường tìm cách trả chậm các khoản thanh toán cho một công ty khác dưới danh nghĩa vì lợi ích của công ty tôi. Sau khi tu luyện, tôi đã nhận ra điều này thật ích kỷ. Tôi chỉ muốn thu được nhiều lợi cho công ty mà không nghĩ đến thiệt hại của bên cung cấp. Việc kinh doanh đối với họ cũng không dễ dàng gì. Tôi cảm thấy có lỗi với họ. Tôi biết tâm tính của tôi đã được đề cao thông qua tu luyện. Giờ đây, tôi đã biết cân nhắc và suy xét cho người khác trước.

Sư phụ giảng:

“Người tu luyện chúng ta chẳng phải cần có tâm từ bi? Khi tâm từ bi của chúng ta xuất hiện, có thể thấy rằng chúng sinh đều khổ, thấy ai cũng khổ; sẽ xuất hiện vấn đề này”. (Bài giảng thứ bảy, Chuyển Pháp Luân)

Ngày nay, giao dịch cửa sau là vô cùng phổ biến trong xã hội người thường. Do tính chất công việc của tôi, đôi khi tôi nhận được quà tặng từ các công ty đối tác. Sau khi bắt đầu tu luyện, tôi không còn nhận những món quà đó nữa.

Sư phụ giảng:

“Có một học viên ở Bắc Kinh, buổi tối sau khi ăn xong dắt con trai đi dạo ở Tiền Môn, và thấy có xe quảng cáo đang bán vé số; đứa trẻ đến xem, [và] muốn mua vé số. Chơi thì chơi, [anh ấy] bèn cho cậu con một đồng để chơi; mua một cái được ngay giải nhì, được một chiếc xe đạp cao cấp dành cho trẻ em; đứa trẻ vô cùng vui thích. Trong đầu anh ta lúc đó máy động một cái: ‘Mình là người luyện công, cớ sao lại cầu những thứ này? Mình đã nhận của cải phi nghĩa mất rồi; mình đã mất cho họ bao nhiêu đức không biết?” (Bài giảng thứ tư, Chuyển Pháp Luân)

Năm ngoái, một khách hàng đã gọi cho tôi và muốn tặng quà cho tôi; và tôi đã từ chối nhận món quà đó. Một lần, một công ty nhờ người thân của tôi mang cho tôi một món quà. Tôi buộc phải nhận nó, nhưng tôi cảm thấy rất khó chịu. Sau đó, tôi mua một bộ quần áo làm quà cho con của người này. Điều này đã khiến anh ấy rất cảm động.

Buông bỏ lợi ích cá nhân

Tôi từng rất thích mua hàng giảm giá. Tin tức về các chương trình khuyến mãi đặc biệt hoặc giảm giá thành viên trên WeChat đều thu hút tôi. Tôi cảm thấy hài lòng nếu tôi tận dụng được những chính sách này. Khi tôi nhìn lại, tôi thường chi nhiều tiền hơn cho những giao dịch như vậy so với những gì tôi có được. Có một câu châm ngôn rằng: Mua đồ rẻ tiền mà hữu ích còn khôn ngoan hơn việc mua đồ đắt tiền mà vô dụng.

Trang web Minh Huệ đã chỉ ra sự nguy hiểm của WeChat và đề nghị các học viên gỡ bỏ WeChat. Tôi đã do dự trong vài ngày và cuối cùng cũng quyết định gỡ bỏ phần mềm này. Hiện giờ tâm trí tôi bình hòa và thanh tỉnh hơn, cũng không còn bị cám dỗ như thế nữa. Nghĩ lại trạng thái tâm lý trước đây, bản thân tôi thấy thật đúng như Sư phụ giảng: “…vui buồn chỉ vì chút lợi nhỏ nhoi“. (Ngộ, Tinh tấn yếu chỉ)

“… Có người ngồi đây nghe Sư phụ giảng thấy rất có đạo lý, [nhưng] quay về xã hội người thường, lại [thấy] lợi ích hiện thực mới là thực tại. Đúng là thực tại ghê lắm, không chỉ chư vị, có rất nhiều triệu phú và những người giàu có bên Tây phương, đến khi trăm tuổi [lâm chung] họ liền thấy họ chẳng còn gì; những của cải vật chất khi sinh không mang theo đến, khi tử không mang theo đi, rất [trống rỗng] hư không”. (Bài giảng thứ chín, Chuyển Pháp Luân)

Bây giờ tôi đã hiểu được ý nghĩa của đoạn giảng Pháp này.

Thức tỉnh

Đại Pháp thật tuyệt vời. Tôi cảm thấy tiếc nuối vì đã lãng phí quá nhiều thời gian và bị mê lạc giữa cuộc sống người thường. May thay, Sư phụ từ bi đã không từ bỏ tôi. Trong nhiều năm qua, tôi đã có thể cảm nhận được Sư phụ luôn ở bên tôi. Bất cứ khi nào phải đối mặt với nguy hiểm, Sư phụ đều che chở và bảo hộ cho tôi. Tôi vô cùng biết ơn ân đức cứu độ và sự từ bi vô hạn của Sư phụ. Tôi nhất định sẽ tu luyện thật tốt và trở thành một người tu luyện chân chính.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/9/16/393369.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/10/11/180270.html

Đăng ngày 14-01-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share