Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 13-10-2019] Cuốn sách “Mục đích cuối cùng của Chủ nghĩa cộng sản” đã chỉ ra rõ ràng rằng thù hận chính là bản chất căn bản của chế độ cộng sản. Nhiều người dân Trung Quốc bị nhiễm trong văn hóa đảng đã dưỡng thành tâm lý méo mó đặc trưng tạo ra từ cái sự thù hận đó.

Tâm oán hận có quan hệ mật thiết với những chấp trước tật đố và tranh đấu. Nó bị chi phối bởi cái tình và bắt nguồn từ tâm tự tư, vốn là đặc tính của cựu vũ trụ. Đây là chấp trước phải trừ bỏ. Mặc dù tôi luôn nhắm vào chấp trước này để thanh trừ khi phát chính niệm, nhưng vẫn rất khó khăn để loại bỏ nó.

Tôi muốn chia sẻ với các đồng tu hai câu chuyện về việc tôi đã tu khứ tâm oán hận.

Trừ bỏ oán hận với anh trai và chị dâu

Một thời gian trước, khi biết anh trai tôi bị mù, tôi không cảm thấy quá thương tâm. Khi tới thăm anh, tôi cũng không khóc như những chị em khác.

Tôi nghĩ rằng phản ứng đó là do tôi đã buông bỏ cái tình. Một ngày, chồng tôi hỏi: “Sao em lại đối xử với anh trai như vậy?” Tôi trả lời: “Như thế nào?” “Được thôi. Dù sao thì đó là anh trai em, không phải anh trai anh.” Thấy tôi không vui, chồng tôi quay người đi ra nhưng tôi cũng bị giật mình về thái độ của bản thân.

Tôi hướng nội và tìm thấy tâm oán hận ẩn sâu. Tôi oán hận anh trai chị dâu đã không phụng dưỡng bố mẹ, sau khi họ qua đời cũng không đến mộ cúng tế.

Khi bố mẹ tôi còn sống, một lần tôi và chị gái nhận được điện thoại của người anh họ bảo chúng tôi về nhà để bàn chuyện liên quan tới bố mẹ tôi. Chúng tôi vội vã trở về trong mưa tuyết. Khi về tới nhà, tôi thấy căn nhà đã đóng băng.

Bố mẹ già của tôi đang được bọc trong chăn để ủ ấm. Từ đó tôi thấy hận anh trai, người được cho là đang chăm sóc bố mẹ.

Chúng tôi được biết rằng chị dâu đã cãi cọ với mẹ tôi, bố tôi trong lúc tức giận vì thái độ của chị đã nói: “Con đi đi, ta không cần vợ chồng con phụng dưỡng chúng ta.”

Anh trai và chị dâu của tôi đã bỏ lại bố mẹ và không chăm sóc họ nữa. Người anh họ đã gọi chúng tôi về để bàn xem ai có thể chăm sóc bố mẹ.

Bố mẹ tôi đã gần 80 tuổi và đang chịu nhiều bệnh tật. Tôi là đứa con duy nhất có thể sống với họ. Vì vậy tôi đã mượn tiền mua một ngôi nhà gần bệnh viện, sau đó đón bố mẹ đến ở cùng.

Tôi đi làm bận rộn về lại phải chăm sóc bố mẹ, cả thể xác lẫn tinh thần đều trở nên mệt mỏi; anh trai tôi không bao giờ ngó ngàng và hỏi thăm bố mẹ một câu. Một lần mẹ tôi bị ngã và không thể đi lại trong nhiều ngày; anh trai tôi cũng không tới thăm bà.

Mẹ tôi luôn muốn gặp con trai, tuy nhiên anh hiếm khi tới thăm bà. Một ngày, khi anh tới thăm, mẹ tôi nói rằng bà muốn sống cùng anh một thời gian. Anh chỉ cười bất đắc dĩ rồi bỏ đi.

Tôi còn ghét anh trai là bởi tôi nghĩ anh ấy không hoàn thành trách nhiệm của một người cha. Chị dâu hiện tại là vợ thứ hai của anh, khi kết hôn chị đã có một đứa con trai riêng. Anh tôi đã dành hết tiền tiết kiệm để chi trả khoản thế chấp cho con riêng của vợ mà không cho con ruột một đồng nào.

Khi anh tôi bị mù, con trai đã chăm sóc anh. Tôi cảm thấy bất công cho cháu trai, và ghét anh trai vì đã đối xử bất công với con ruột của mình.

Tôi cũng oán người chị dâu hiện tại quá ích kỷ. Tôi thậm chí còn nghĩ rằng chị ấy sẽ bị báo ứng vì những gì đã làm. Không lâu sau đó chị ấy bị gãy xương cổ tay khi đưa con trai ra ngoài phơi nắng, bấy giờ tôi mới nhận thức ra tôi đã sai khi xuất ra niệm đầu đó.

Sư phụ đã giảng:

Phật tính của con người là Thiện, biểu hiện từ bi, làm các việc thì trước tiên nghĩ cho người khác, có thể nhẫn chịu thống khổ. (Phật tính và ma tính – Tinh tấn yếu chỉ)

Tôi hướng nội tìm và thấy những chấp trước oán hận và tật đố mạnh mẽ. Sau đó tôi bắt đầu cố gắng nhìn sự việc từ góc độ của chị dâu.

Chồng cũ của chị dâu thường hay đánh hai mẹ con chị. Thỉnh thoảng đứa con trai lại phải ngủ đêm trong đống củi để tránh bị cha đánh. Do không được giáo dưỡng nên cậu ta trở nên bướng bỉnh và không biết kiềm chế. Một lần anh trai nói với tôi rằng anh ấy sẽ đảm nhận trách nhiệm làm cha đối với cậu ta.

Anh tôi muốn giúp con riêng của vợ trả khoản thế chấp vì anh ấy muốn cậu ta có thể thành gia lập thất và bắt đầu cuộc sống mới. Mặc dù anh đã làm rất nhiều cho con riêng của vợ nhưng cậu ta vẫn cư xử không tốt với anh. Tuy nhiên anh tôi chưa bao giờ oán thán.

Tôi nhận ra anh tôi là một người thiện lương và cảm thấy xấu hổ. Sau khi tìm thấy chấp trước của bản thân, tôi đã cư xử tốt với anh trai và chị dâu. Tôi thường mang quà khi tới thăm họ và mời họ tới nhà tôi. Chị dâu tôi đã thay đổi rất nhiều và bắt đầu cư xử tốt với chúng tôi.

Sư phụ đã giảng:

… tướng do tâm sinh (Giảng Pháp tại hội nghị Đại Kỷ Nguyên [2009])

Sự chuyển biến của chị dâu khiến tôi có lý giải sâu hơn về Pháp lý này.

Buông bỏ cái tâm “chỉ tiếc rèn sắt không thành thép”, yêu cầu cao với con gái

Con gái tôi học chuyên ngành kế toán. Tôi luôn đốc thúc cháu thi lấy chứng chỉ để dễ xin việc hơn sau khi ra trường, tuy nhiên cháu đã thi ba lần nhưng đều trượt. Tôi bảo cháu hãy tham gia kỳ thi viên chức, nhưng cháu cũng không đỗ.

Con gái tôi còn tham gia thi phỏng vấn nhưng chỉ được 20/100 điểm. Tôi thật sự tức giận và la mắng cháu. Con gái tôi nói cháu sẽ thi thêm một lần nữa để lấy chứng chỉ. Thế nhưng sách mua về rồi, lại không thấy con ôn bài, tôi bắt đầu cằn nhằn. Con bé cãi lại tôi và nói hãy để cho nó yên. Con gái nói tôi cư xử không giống một người tu luyện. Tôi bắt đầu hướng nội tìm và thấy chấp trước của bản thân.

Tôi nhận ra trên bề mặt là tôi suy nghĩ cho tương lai của con gái. Tuy nhiên, tôi thật sự chỉ muốn thể hiện với bạn bè, muốn họ nhìn thấy con tôi có thể tìm được một công việc tốt.

Tôi quên mất cuộc đời của một người đều đã có an bài, và tôi không thể thay đổi được số phận của con gái. Tôi hướng nội sâu hơn và tìm thấy tôi cũng có chấp trước oán hận và tranh đấu tại nơi làm việc. Những thứ này đều là vật chất bại hoại của cựu vũ trụ và nên bị trừ bỏ.

Khi tôi nhận thức được thiếu sót của bản thân, con gái tôi đã tự tìm được một công việc và dọn ra ngoài ở riêng. Cháu thường xuyên gọi điện nói chuyện với tôi.

Đại Pháp đã chuyển biến tôi từ một người đầy oán hận thành con người nhân ái. Tôi sẽ tuân theo những gì Sư phụ dạy và làm một người tốt hơn nữa. Tôi hy vọng thông qua câu chuyện tôi, những người xung quanh có thể nhìn thấy sự thiện lương, chân thành, khoan dung, phá bỏ những dối trá của tà đảng, chứng thực được Pháp Luân Đại Pháp là tốt, cứu độ thêm nhiều chúng sinh.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/10/13/394518.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/11/8/180643.html

Đăng ngày 10-01-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share