Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp

[MINH HUỆ 04-10-2019] Tôi đã đọc kinh Phật khi còn nhỏ. Lớn lên, tôi đọc hàng trăm cuốn sách về các chủ đề khác nhau và nhớ rất nhiều điều trong đó. Mọi người cho rằng tôi “rất có năng lực” và tôi khá hài lòng với lời tán dương đó. Sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã vô cùng kinh ngạc trước sự vĩ đại của Đại Pháp. Những chấp trước mà tôi có dần nhẹ đi nhưng tôi vẫn không vứt bỏ được chúng từ căn bản. Chấp trước vào “năng lực” là một trong những điều mà tôi chưa hoàn toàn vứt bỏ được.

Trước khi cuộc bức hại bắt đầu, tôi từng học thuộc sách Chuyển Pháp Luân. Sau ngày 20 tháng 7 năm 1999, tôi có chính niệm và mọi thứ diễn ra suôn sẻ trong một khoảng thời gian dài nhờ có nền tảng học Pháp vững chắc. Vào lúc đó, mọi người bối rối không biết làm gì. Sư phụ đã giảng trong Hồng Ngâm:

“Chính Pháp truyền
Vạn ma lan
Độ chúng sinh
Quan niệm chuyển
Bại vật diệt
Quang minh hiển”
(Tân Sinh, Hồng Ngâm)

Diễn nghĩa
“Pháp chân chính lưu truyền
Vạn ma cản phá
Cứu độ chúng sinh
Quan niệm thay đổi
Vật bại hoại bị diệt trừ
Hiển lộ [ánh sáng] quang minh”

Tôi ngay lập tức minh bạch. Không phải hiện tại chúng ta đang bị hàng vạn ma ngăn cản hay sao? Để giải quyết điều này, chúng ta phải thay đổi quan niệm của chúng sinh và khiến tâm của họ biến thành tốt. Nếu những tư tưởng bất hảo trong đầu não của họ không còn, bại vật cũng mất, chẳng phải quang minh hiển sao? Đó chính là các giác giả đang cứu độ chúng sinh. Từ sâu thẳm trái tim mình, tôi nhận ra rằng mình phải giảng chân tướng cho mọi người để cứu họ.

Lúc đầu, vì xuất phát điểm của tôi là thuần tịnh và cũng vì áp lực trong môi trường tu luyện khá lớn, nên tôi không dám lơ là bất kỳ điều gì và làm mọi việc chiểu theo Pháp. Khi gặp mâu thuẫn, tôi hướng nội. Vì thế có một giai đoạn khi tâm của tôi rộng mở, mọi thứ dường như sáng tỏ và đều có thể giải quyết được. Lúc nào mọi việc cũng diễn ra suôn sẻ, bất kỳ điều kiện nào tôi cần đều sẽ xuất hiện, và tôi cũng dễ dàng khai mở cục diện.

Khi mọi thứ trở nên bận rộn, tôi bắt đầu học Pháp ít hơn và dần nảy sinh ngày càng nhiều quan niệm người thường. Tôi luôn tìm lý do để bao biện cho bản thân, ví dụ như: “Việc này không có tôi sẽ không làm được; tôi phải hoàn thành những việc này trước; tôi là một học viên lâu năm, ngay cả khi học Pháp ít, tôi vẫn có thể làm việc ấy bằng khả năng của mình” v.v.. Vào lúc đó, các bạn đồng tu phụ thuộc rất nhiều vào các điểm tư liệu và các điểm tư liệu lại phụ thuộc rất nhiều vào người điều phối. Những người có năng lực tốt hơn gánh vác nhiều công việc hơn và trở nên càng ngày càng bận.

Đầu tiên, tôi lo lắng về việc học Pháp ít. Khi việc này kéo dài trong thời gian dài, tôi tự nhủ với bản thân rằng vấn đề này rất cấp bách, nhưng tôi vẫn không thực sự giải quyết nó. Khi học Pháp ít, tôi trở thành một người thường đang làm các việc. Tất cả các loại quan niệm cùng tất cả các loại can nhiễu vô hình và hữu hình đều xuất hiện. Nguồn cảm hứng của tôi dường như bị khóa lại, đôi khi tâm trí tôi rất chậm chạp và bị xao nhãng rất nhiều. Tâm tôi không thể ổn định như thuở ban đầu. Khi sử dụng nhiều kỹ năng của người thường để giải quyết vấn đề thì dường như kể cả khi tôi đã giải quyết hết vấn đề này đến vấn đề khác, vẫn có nhiều vấn đề liên tục xuất hiện. Tôi đơn giản là rơi vào tình trạng làm các việc, đồng thời tâm chấp trước vào khả năng của bản thân, chấp trước vào làm các việc lại khiến tôi xao nhãng điểm này. Tôi coi những khó khăn mình gặp phải như những chướng ngại để vượt qua. Tôi hiếm khi nhận ra điểm hóa ở trong đó và tôi ở mãi trong tầng thứ đó một thời gian dài.

Càng chấp trước vào làm các việc, cựu thế lực càng khiến tôi bị quá tải trong công việc và càng nhiều người nhờ tôi giúp đỡ. Càng có nhiều thứ để làm hơn. Mọi việc dường như tiến triển tốt, nhưng trạng thái tu luyện của tôi càng ngày càng thụt hậu và tình trạng của tôi càng lúc càng trở nên nguy hiểm. Nó giống như đang đẩy một chiếc xe hơi rất nặng. Tôi bắt đầu đẩy chiếc xe về phía trước, nhưng sau đó, tôi phải kéo nó và cuối cùng tôi trở nên vô cùng kiệt quệ khi di chuyển nó. Trên thực tế, đó là khi một điều gì đó tồi tệ đang xảy đến. Sự thông minh của người thường không phải là chướng ngại đối với các sinh mệnh ở các không gian khác. Thậm chí ngay cả khi mọi việc có vẻ bình yên vô sự, tôi vẫn gặp phải những vấn đề lớn.

Hơn nữa sau khi gặp phải những vấn đề này, tôi vẫn chưa thể vứt bỏ thói quen “làm các việc” và vẫn không biết làm các việc thế nào cho tốt. Dưới áp lực vô cùng lớn như thế, tôi trở nên kiệt quệ. Do đó làm sao tôi có thể đảm bảo việc học Pháp tốt được?

Sau này, khi bận rộn với các công việc của người thường, tôi nghĩ rằng mình đang tốn quá nhiều thời gian cho loại công việc đó, tôi muốn học Pháp và chứng thực Pháp trước tiên. Kết quả là mọi thứ đột nhiên thay đổi và được giải quyết, như thể một bức tường trước mặt tôi đột nhiên biến mất.

Sau khi trải qua hiện tượng này (khi niệm đầu thay đổi dẫn đến hoàn cảnh cũng thay đổi) một vài lần, tôi nhận ra rằng những công việc của người thường là những an bài giả tướng. Học Pháp tốt có thể giải quyết tất cả mọi vấn đề. Chỉ cần tôi toàn tâm toàn ý học Pháp và quy chính bản thân theo Pháp, môi trường sẽ thay đổi thuận theo sự tu luyện của tôi.

Tôi bắt đầu ngộ ra rằng những bạn đồng tu học Pháp tốt thực sự vô cùng tuyệt vời. Họ không bị can nhiễu bởi những giả tướng và hoàn toàn tín Sư tín Pháp. Ngược lại, khi nghĩ về những vấn đề của bản thân mình, tôi không thể làm khác đi ngoài việc bị ám ảnh bởi những khả năng người thường mà mình có. Tôi học Pháp một cách hời hợt nông cạn và đã bị can nhiễu bởi những giả tướng trong xã hội người thường, điều đó cho thấy tôi đã không hoàn toàn tín Pháp.

Những năng lực và tính cách của chúng ta được mang đến từ cựu vũ trụ. Chỉ sau khi được quy chính và đồng hóa với Đại Pháp trong Chính Pháp, chúng mới có thể được thiết lập trong vũ trụ mới. Những năng lực chưa được quy chính là vô nghĩa trong tương lai và chỉ có thể bị giải thể cùng với cựu thế lực. Nếu chúng ta đến thế gian này chỉ để trình diễn những khả năng của bản thân mình, chúng ta sẽ không đạt được gì cả. Nó cũng giống như chúng ta chưa làm gì.

Không phải đây chính là cách mà cựu thế lực can nhiễu Chính Pháp hay sao? Vì vậy, nếu không học Pháp và chính lại mọi thứ theo Pháp, việc hiển thị năng lực của bản thân có thể dẫn chúng ta đi theo con đường do cựu thế lực an bài. Chấp trước vào năng lực trở thành nút thắt để cựu thế lực thao túng chúng ta. Nếu không vứt bỏ, chúng ta không thể hoàn toàn thoát khỏi những can nhiễu của cựu thế lực.

Tôi dần nhận ra rằng những năng lực của người thường giống như con dao hai lưỡi. Nếu chúng ta dùng chúng chiểu theo Pháp, chúng ta có thể làm tốt mọi việc mà những người khác không thể làm. Nếu chúng ta dùng chúng không chiểu theo Pháp, chúng ta có thể gây ra thiệt hại mà những người khác không thể gây ra.

Trong chứng thực Đại Pháp, chúng ta nên tận dụng khả năng của mình, đồng thời chúng ta phải tu cho tâm mình thuần tịnh và vô lậu, như thế thì năng lực của chúng ta mới có thể được kiến lập trong vũ trụ mới.

Trên đây là trải nghiệm và thể ngộ cá nhân của tôi về năng lực. Có điểm nào không đúng, xin các đồng tu từ bi chỉ rõ.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/10/4/394157.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/12/8/181005.html

Đăng ngày 08-01-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share