[MINH HUỆ 14-05-2019] Trong suốt một thời gian dài trạng thái tu luyện của tôi đã không ổn định bởi vì tôi an dật và đối đãi với các vấn đề như một người thường chứ không phải là người tu luyện. Trạng thái của tôi đã cải thiện sau khi tôi bắt đầu đọc các bài viết trên trang Minh Huệ mỗi tối. Sau đó, tôi xem xét lại các sự kiện trong ngày. Bằng cách đối chiếu hành vi của mình với những học viên trong các bài chia sẻ, tôi nghĩ xem mình cần đề cao chỗ nào. Tuy nhiên, kể cả khi đã đề cao, tôi vẫn cảm thấy chưa đủ.

Tôi bắt đầu học thuộc Pháp bằng cách học thuộc Chuyển Pháp Luân vào mỗi sáng, và học thuộc cả Hồng Ngâm và kinh văn của Sư phụ. Mỗi lần tôi học thuộc một đoạn trong Chuyển Pháp Luân. Ngay khi học xong một đoạn, tôi sẽ chuyển sang đoạn tiếp theo mà không xem lại những gì tôi đã học thuộc trước đó.

Khi mới học thuộc Pháp tôi rất lơ đễnh và chỉ ghi nhớ các chữ. Sau đó, tôi tự nhủ rằng chủ ý thức của mình phải học các bài giảng. Tôi không quan tâm về số lượng. Tôi chỉ tập trung vào việc ghi nhớ mỗi từ từng lần và tôi học thuộc thật chậm. Khi tôi đọc lại, từng chữ một triển hiện trước mắt tôi. Tôi có thể cảm thấy rằng mỗi tế bào trong thân thể mình đều đang đồng hóa với Pháp. Lúc này tôi không còn lơ đễnh nữa.

Học thuộc Pháp giúp phơi bày những tâm chấp trước của tôi

Sư phụ đã phơi bày tâm tật đố của tôi khi tôi học phần giảng Pháp về tâm tật đố. Tôi đã hiểu rằng tâm tật đố là nguy hiểm như thế nào. Nó có thể làm cho con người ta trở nên mất lý trí, có những niệm đầu bất hảo và mất đi thiện tính. Tôi đã có được thể hội mới về Pháp của Sư phụ.

Sư phụ giảng:

“Vấn đề tâm tật đố rất nghiêm trọng, bởi vì nó liên quan trực tiếp đến vấn đề chúng ta có thể tu viên mãn được hay không. Nếu tâm tật đố không dứt bỏ, thì hết thảy các tâm người ta tu luyện được đều biến thành yếu nhược.” (Bài giảng thứ bảy, Chuyển Pháp Luân)

“Hôm nay tôi giảng [điều này] với những người luyện công, chư vị chớ có chấp mê bất ngộ như thế; nếu chư vị muốn đạt mục đích tu luyện lên cao tầng, thì tâm tật đố nhất định phải vứt bỏ. Do vậy chúng tôi giảng riêng về phần này như vậy.” (Bài giảng thứ bảy, Chuyển Pháp Luân)

Mỗi khi tôi gặp mâu thuẫn, tôi nghĩ lại lời của Sư phụ:

“Pháp môn này của chúng tôi cho phép chư vị đắc công trong mâu thuẫn;…” (Bài giảng thứ tám, Chuyển Pháp Luân)

Tôi không còn muốn giống như bản thân mình trước đây, cảm thấy buồn bã khi những người khác đối xử tệ bạc với mình. Tôi không còn cảm thấy bị đối xử bất công nữa. Tôi luôn nhớ bản thân mình là một người tu luyện. Khi mâu thuẫn xảy đến, tôi có thể phát hiện ra những tâm chấp trước của mình và loại bỏ chúng. Tôi liên tục nhận được những điểm hóa của Sư phụ trong quá trình đó.

Tôi đã từng có một thói quen xấu là thường suy nghĩ về mọi chuyện mỗi khi tôi tâm trí tôi rảnh rỗi. Mình nên làm việc này hoặc việc kia như thế nào? Tôi nghĩ về đủ mọi chuyện. Tôi đã bị ngã hai lần vì suy nghĩ lung tung.

Kể từ khi bắt đầu học thuộc Pháp, tâm trí tôi đã trở nên thanh tịnh và thuần khiết hơn. Tôi nhẩm Pháp mỗi khi tôi đi bộ. Giờ tôi đã hoàn thành việc học thuộc Hồng Ngâm III.

Để ngăn tâm trí tôi lơ đễnh mỗi khi học thuộc, tôi tập trung trí lực vào mỗi từ. Việc này rất hữu ích, nó giúp tôi giữ vững chủ ý thức của mình.

Khi tôi học thuộc thơ của Sư phụ “Đời người vì sao luôn luôn khổ” (“Vì nghĩa không lùi,” Hồng Ngâm III), Tôi không còn đối đãi với “những phiền phức” bằng quan niệm người thường và trốn tránh chúng như cách tôi đã làm khi xưa. Tôi chiểu theo các Pháp lý để đối đãi với những khổ nạn của mình.

Trong quá trình học thuộc Pháp, tôi tìm ra được những vấn đề tồn tại trong việc học Pháp của bản thân suốt những năm qua. Tôi đã luôn tập trung vào số lượng và tốc độ mà không tiếp thu Pháp, vì vậy mà tôi đã không thể hiểu được nội hàm sâu hơn ẩn đằng sau chữ nghĩa bề mặt.

Sư phụ đã giảng:

“Vậy luyện công chẳng tăng công có hai nguyên nhân [nói] trên: không biết Pháp tại cao tầng thì chẳng có cách nào tu; không hướng nội mà tu, không tu tâm tính [thì] chẳng thể tăng công. Đó chính là hai nguyên nhân.” (Bài giảng thứ nhất, Chuyển Pháp Luân)

Một người khi đang học Pháp của Sư phụ mà không tập trung vào đó, người này sẽ là bất kính đối với Sư phụ và Đại Pháp. Nội hàm của Pháp tại các tầng thứ khác nhau sẽ không triển hiện ra. Chỉ khi một người thật sự học Pháp thì người này mới có thể minh bạch Pháp, và Pháp sẽ chỉ đạo tu luyện đối với người đó.

Học thuộc Pháp đã thay đổi trạng thái tu luyện của tôi. Tôi từng không biết cách hướng nội, nhưng giờ tôi đã biết. Tôi từng không biết tu luyện ra sao, nhưng giờ tôi đã biết. Giờ đây tôi đã biết cách nói với người khác về cuộc bức hại. Học Pháp tốt thật sự đã giúp tôi nâng cao hiệu quả khi làm các việc. Chỉ khi học Pháp tốt mới có thể phá trừ quan niệm người thường và tiến đến Thần.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/5/14/387285.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/8/3/178716.html

Đăng ngày 05-09-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share