Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc

[MINH HUỆ 06-07-2019] Sau khi đọc một số bài chia sẻ trên website Minh Huệ liên quan đến những ảnh hưởng của Internet đối với con người, đặc biệt là đối với các học viên, tôi cũng muốn chia sẻ thể ngộ của mình trên khía cạnh mạng Internet đã kiểm soát con người từ việc mua sắm online như thế nào.

cựu thế lực đã dùng mạng Internet để kiểm soát con người

Người Trung Quốc không thể nhận thức được rằng mạng Internet do cựu thế lực cưỡng ép lên họ đã kiểm soát họ chặt chẽ như thế nào. Một số người nhìn nhận đó là “sự tiến bộ” và là sự tiện lợi mà khoa học hiện đại mang lại. Nhưng đó chính là cựu thế lực đã lợi dụng sự lười biếng và chấp trước vào sự thoải mái để kiểm soát tư tưởng và hành vi của con người. Nó khiến con người phải phụ thuộc vào Internet ngày càng nhiều, và dẫn họ tới con đường đi đến hủy diệt.

Những thay đổi trong thói quen sử dụng Internet ở Trung Quốc đặc biệt nổi cộm trong hai năm vừa qua. Mọi người dùng ứng dụng WeChat và Alipay trên Internet để chi trả cho mọi thứ, từ bữa ăn sáng, mua sắm ở cửa hàng tạp hóa, nội thất, quần áo cho đến đồ gia dụng, v.v..

Ban đầu mọi người tò mò về tính mới lạ và sự tiện lợi của thanh toán qua mạng. Dần dần họ trở thành nghiện và cảm thấy bất tiện nếu không có nó. Nếu ai đó vẫn còn sử dụng tiền mặt, anh ấy sẽ bị người bán hàng phân biệt đối xử. Người Trung Quốc đã thay thế cách chi trả truyền thống là sử dụng tiền mặt bằng điện thoại di động và các phương pháp thanh toán online.

Để hấp dẫn và kiểm soát con người hơn nữa, mua sắm online đã xuất hiện. Mọi người không cần đi đến trung tâm mua sắm hay đi chợ nữa. Họ nghĩ rằng mua sắm online thật tiện lợi, nhanh chóng mà lại rẻ. Thêm vào đó, mua sắm online cung cấp rất nhiều lựa chọn, bất cứ điều gì bạn có thể nghĩ đến. Nó trở thành một thứ gây nghiện.

Tôi đã không chú ý tới những nguy hại của việc sử dụng Internet theo phương diện này và thường mua sắm các thứ từ Taobao (một website mua sắm trực tuyến). Lý do chính khiến tôi muốn mua sắm qua mạng là vì mọi thứ đều rẻ hơn. Để mua những thứ tốt như vậy với một giá rẻ hơn, tôi dành rất nhiều thời gian để so sánh giữa các sự lựa chọn trên website, và đã lãng phí nhiều thời gian, thay vì dành thời gian đó để học Pháp. Hơn nữa, tâm trí tôi ngày càng trở nên không còn thuần tịnh.

Thi thoảng khi tìm hiểu về mua sắm online, tôi có thể cảm nhận được nó thực sự có ảnh hưởng tiêu cực đến tôi. Tuy nhiên, cái tâm truy cầu lợi ích cá nhân đã thống trị tâm trí và kiểm soát tôi. Tôi biết rằng tư tưởng tận dụng giá rẻ là chấp trước vào lợi ích cá nhân, nhưng chủ ý thức của tôi không thể mạnh lên được. Có khi tôi cố gắng kiềm chế chấp trước của mình, có khi tôi vứt bỏ nó và có khi tôi tự mãn vì mua được giá tốt. Cựu thế lực đã nhìn thấy chấp trước vào mua hàng hóa giá rẻ hơn của tôi và phóng đại nó để lợi dụng tôi.

Chấp trước vào truy cầu lợi ích cá nhân

Đầu tháng ba năm nay, hai vợ chồng tôi lái xe ra ngoài thành phố để đón con. Chồng tôi không có thời gian phản ứng khi gặp phải những mảnh vỡ trên đường cao tốc và đã chạy qua nó. Tiếng ồn khiến tôi tỉnh giấc. Sau khi chồng giải thích việc gì đã xảy ra, tôi tự nhủ với bản thân rằng việc này không hề ngẫu nhiên và tôi cần phải hướng nội. Tôi nhận ra rằng tôi thường xuyên ghé vào rất nhiều các loại trang web mua sắm online và tìm sản phẩm giá tốt. Đó là chấp trước vào lợi ích cá nhân. Tôi nói với Sư phụ rằng con đã biết mình sai và xin Sư phụ giúp chúng tôi được về nhà an toàn.

Chồng tôi dừng xe ở một trung tâm bảo dưỡng để kiểm tra lốp xe. Nó hoàn toàn không có vấn đề gì. Chúng tôi đi ra khỏi đường cao tốc và chồng tôi nói với tôi rằng có một trạm xăng gần đó đang có chương trình khuyến mãi. Vì thế chúng tôi đã đi tới đó vì xăng rẻ hơn rất nhiều. Chấp trước vào mua hàng với giá hời của tôi lại nổi lên mà tôi không hề nhận ra. Sau khi chúng tôi đổ xăng đầy bình và lái xe quay lại đường cao tốc, chúng tôi lái xe qua một cái ổ gà nhỏ, chiếc xe rung lắc và phát ra âm thanh chói tai. Chúng tôi ra khỏi xe và nhận ra trên bánh xe có một vết rách dài khoảng một bàn chân, điều này thật kỳ quặc.

Ngay lập tức tôi nhận ra rằng cựu thế lực đã lợi dụng chấp trước của tôi và muốn hãm hại tôi. Sư phụ đã bảo hộ tôi khi ở trên đường cao tốc, nếu không đã rất nguy hiểm.

Tôi tự nhủ: “Dù có chấp trước gì, ta sẽ chính lại nó. Cựu thế lực không xứng bức hại ta. Sư phụ của ta không thừa nhận các ngươi. Ta cũng không thừa nhận. Ta phải vứt bỏ chấp trước vào lợi ích cá nhân của mình. Xin Sư phụ hãy gia cường cho con.”

Sau đó chồng tôi thay lốp xe dự phòng và chúng tôi đã về nhà an toàn.

Sau đó tôi không thể truy cập vào website Minh Huệ. Được một học viên khác hỗ trợ, tôi đã nhận ra đó là do chấp trước vào truy cầu lợi ích cá nhân của mình. Sau khi quy chính, tôi đã có thể vào website Minh Huệ ngay lập tức. Tôi biết tôi phải hướng nội một cách nghiêm túc.

Sư phụ giảng:

“Có lẽ nguồn gốc chư vị (Sư phụ mỉm cười) đều rất có căn cơ, rất có tính đại biểu, có lẽ bản sự tiên thiên của chư vị cũng rất lớn; nhưng trong xã hội người thường, thì cũng đồng dạng dưới loại mê hoặc dẫn dụ muôn màu muôn vẻ của xã hội này, thậm chí dưới can nhiễu của các loại các dạng nhân tâm, thì rất khó tránh bị sa lầy vào, và tiêm nhiễm những thứ đó. May mà các đệ tử Đại Pháp trong lịch sử đều được tôi không ngừng gột rửa, không ngừng tiêu nghiệp, đi cho đến hôm nay, [thì] vẫn là khác với người thường. Thần mà nhìn, thì trong dòng chảy cuồn cuộn ấy, ai có thể không góp sóng theo dòng, ai có thể đứng vững bất động, thì người ấy đã là rất giỏi rồi! Không bị dẫn động, người ấy quá xuất sắc rồi! Nhưng đệ tử Đại Pháp ấy, không chỉ không bị dẫn động theo, mà còn ngược dòng mà lên!” (Giảng Pháp tại Washington DC năm 2018)

Tại sao tôi vẫn không thể làm theo những điều Sư phụ đã dạy? Tôi tự nhủ: “Người thường còn có thể sống mà không cần điện thoại di động hay WeChat. Là một học viên Đại Pháp, mình không chỉ không góp sóng theo dòng mà còn phải ngược dòng mà lên. Mình cần phải sống theo phương thức truyền thống trong tương lai. Tôi nên cố gắng tránh sử dụng chức năng nhắn tin để giao tiếp với mọi người và thay vào đó là gặp mặt trực tiếp. Tôi nên đi mua sắm ở chợ và cửa hàng, sử dụng tiền mặt thông thường.”

Tôi cũng nhận ra rằng khi các học viên sử dụng phần mềm mua sắm online, chúng ta đang tiếp thêm năng lượng cho nó. Nếu chúng ta không nhìn nó và không sử dụng nó, nó sẽ chết. Đó là lý do tại sao cựu thế lực đã lợi dụng chấp trước và sự nghiện ngập mua sắm online của con người để củng cố nó.

Internet đang kiểm soát hành vi của con người. Giáo viên liên hệ với phụ huynh bằng WeChat. Cha mẹ trả tiền học phí cho con cái qua WeChat. Học sinh cần đăng ký và trả tiền học qua mạng, thậm chí là với cả những bài kiểm tra quan trọng. Các nhà lãnh đạo và quản lý sử dụng WeChat để gửi hướng dẫn và yêu cầu cho nhân viên. Phương tiện giao thông công cộng yêu cầu mọi người trả tiền vé thông qua điện thoại di động. Trong xã hội này, bất cứ ai không tham gia đều bị cho ra rìa. Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đã bắt đầu một cuộc phân tích dữ liệu vô cùng lớn, bao gồm cả thói quen mua sắm online, các hoạt động trên WeChat và QQ của mọi người. Vì nó có thể phân tích chính xác thói quen và sở thích cá nhân của một người, từ đó nó có thể kiểm soát những người dùng, tuy nhiên hầu hết mọi người lại không hề nhận thức ra việc này.

Ngày 30 tháng 6 năm 2018, website Minh Huệ đã có thông báo dành cho tất cả các học viên, với hy vọng mọi người có thể giảm bớt việc sử dụng các ứng dụng Internet:

“Đề nghị tất cả các học viên Đại Pháp và đệ tử Đại Pháp không nên tiếp tục dùng các phần mềm như WeChat, QQ (Tencent QQ) và iCloud, Skype, cho dù bạn ở Trung Quốc Đại Lục hay ở quốc gia, khu vực khác tại hải ngoại.” (Tất cả đệ tử Đại Pháp cần biết)

Tôi cho rằng mặc dù các ứng dụng mua sắm online như Taobao, Alipay và Jingdong không được nhắc đến, chúng ta vẫn nên loại bỏ chúng. Những phần mềm này có thể có hại tương đối lớn đối với chúng ta. Chúng mê hoặc tâm trí mọi người, khiến tư tưởng của mọi người bại hoại, phóng túng hành vi.

Một trong những người thân của tôi bị nghiện mua sắm online và đã sử dụng thẻ tín dụng để chi trả. Cô ấy kiếm được khoảng 2.000 nhân dân tệ một tháng nhưng đã chi tiêu hơn 5.000 nhân dân tệ cho mua sắm. Cuối cùng cô ấy không thể chi trả những khoản nợ và phải nhờ mẹ cô ấy bảo lãnh. Do sự thuận tiện của mua sắm online mà một số người trẻ đã mua bất kể thứ gì họ thích, điều ấy đã gây ra rất nhiều vấn đề xã hội. Tôi kiến nghị chúng ta nên tránh xa khỏi mạng Internet.

Trên đây là chút thể ngộ của tôi trong quá trình tu luyện, nếu có điểm nào không đúng, xin các đồng tu từ bi chỉ rõ.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/7/6/389634.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/8/21/178991.html

Đăng ngày 04-09-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share