Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc
[MINH HUỆ 26-2-2019] Ngày 1 tháng 12 năm 2018, khi bố tôi nói: “Bố cũng muốn tu luyện Pháp Luân Đại Pháp”, từ sâu trong tâm tôi vô cùng cảm tạ Sư phụ! Sư phụ thật từ bi!
Bố tôi từng gặp nhiều vấn đề về sức khỏe: Ông bị hẹp ống sống thắt lưng và tụ máu ở chân. Ông đã đến bệnh viện Trung y, thử các phương pháp điều trị khác nhau như châm cứu, xoa bóp, truyền máu và ngâm chân bằng thuốc Đông y, nhưng cũng không hiệu quả. Đôi khi các phương pháp này được thực hiện đồng thời. Lịch trình hàng ngày của ông được sắp xếp để thử tất cả các phương pháp điều trị, nhưng cũng không thay đổi được gì.
Bố tôi cảm thấy sợ việc ông sẽ không thể di chuyển vì ông phải làm việc nhà, nấu ăn và chăm sóc mẹ tôi đang gặp khó khăn trong việc đi lại. Nếu không thể di chuyển được, ông biết sống ra sao đây? Bố tôi cảm thấy bất lực và bối rối. Ông bị mất bình tĩnh, nói rằng: “Ở nơi rộng lớn thế này mà sao tôi không tìm được một bác sĩ giỏi để chữa khỏi bệnh của mình? Tại sao ở đây không có bác sĩ giỏi?”
Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1997. Trong những năm qua, tôi đã nói chuyện với bố tôi vô số lần rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt.
Có lẽ chính vì cuộc bức hại và việc tôi bị bức hại nhiều lần mà bố tôi đã không hiểu được Đại Pháp. Mỗi lần nói chuyện với ông về cuộc bức hại, chúng tôi sẽ lại không vui.
Khi tôi rời đi, cha tôi ra tiễn tôi. Ngay lúc tôi lên ngồi lên xe, một ý tưởng nảy lên trong đầu tôi: “Hãy khuyên ông ấy niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo’.” Tôi quay lại và thấy bố đang đóng cổng, và tôi đã không dừng lại và tiếp tục trở về nhà mình. Trong khi đi, tôi nghĩ: “Sao mình không muốn bảo bố mình niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo’. Sao câu này cứ vang vọng trong đầu mình? Đây có phải là điểm hóa của Sư phụ? Chính Sư phụ muốn mình khuyên ông niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo’.”
Ngay lập tức, tôi cảm nhận được sự từ bi vĩ đại của Sư phụ. Tôi đã buông bỏ bố mình, nhưng Sư phụ thì không. Lúc đó, tôi cảm tạ Sư phụ từ tận đáy lòng. Con xin cảm tạ Sư phụ! Tôi quyết định đến nhà bố mẹ một lần nữa vào ngày hôm sau và khuyên bố tôi niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo.”
Ngày hôm sau, tại nhà bố mẹ tôi, tôi đã kể cho bố tôi nghe về trải nghiệm ngắn của mình ngày hôm qua. Thật bất ngờ, bố tôi nói: “Bố cũng muốn tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.” Những lời của ông ấy bất ngờ đến mức khiến tôi chấn động, ngạc nhiên và vô cùng biết ơn Sư phụ.
Bây giờ, bố tôi đang rất chăm chỉ học Pháp và luyện công.
Qua sự việc này, tôi cảm nhận được sâu sắc sự từ bi của Sư phụ. Trải nghiệm này đã truyền cảm hứng để tôi không bao giờ từ bỏ những chúng sinh từ chối lắng nghe tôi giảng chân tướng cho họ.
Tôi từng nghĩ rằng tôi sẽ buông bỏ những người gồm cả người quen đã nghe chân tướng nhiều lần. Bây giờ tôi không nghĩ như vậy và tôi sẽ tiếp tục giảng chân tướng cho họ. Có lẽ họ sẽ được cứu khi tôi giảng chân tướng cho họ trong tương lai.
Con xin cảm tạ Sư phụ! Hợp thập!
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/2/26/382648.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/4/26/176631.html
Đăng ngày 13-05-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.