Bài viết của Tịnh Tâm, một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 23-02-2019 ] Ở ngôi làng nơi cha mẹ tôi sinh sống, có một người phụ nữ rất cần cù và siêng năng. Vợ chồng cô ấy sống với nhau rất hạnh phúc cho đến năm 2007, tai họa đã giáng xuống, cô ấy đột nhiên mắc căn bệnh khó thở kỳ quái.

Cô ấy đến bệnh viện địa phương thăm khám, họ chẩn đoán cô ấy bị cảm lạnh và viêm họng. Nhưng dù các bác sỹ có cố gắng điều trị đến đâu, cô ấy cũng không khỏe hơn. Sau đó cô ấy đến bệnh viện thành phố khám chữa, nhưng sức khỏe của cô lại càng tệ hơn. Cuối cùng, cô ấy đến bệnh viện liên kết với trường đại học y của tỉnh và họ chẩn đoán cô bị viêm phổi và bệnh lao.

Mặc dù các bác sỹ tận tình chữa trị cho cô ấy nhưng sức khỏe của cô ấy không cải biến. Phổi của cô ấy cứng lại, chỉ còn lại một phần nhỏ là đang hoạt động, vì thế cô ấy phải thở bằng bình oxy. Các chuyên gia của trường y không thể chẩn đoán chính xác được nó là bệnh gì.

Cô ấy đang hấp hối. Một bác sỹ bảo chồng cô ấy: “Anh chị từ nông thôn đến đây và cũng không dư dả gì. Chỉ vài ngày nằm viện đã tốn của anh chị hơn 40.000 tệ. Hãy đưa chị ấy về nhà và để chị ấy ăn những gì chị ấy thích.”

Không có cách nào khác, đành trở về nhà. Lúc này thì ngay cả có tiền cũng không thể đem lại hy vọng cho họ. Mệt mỏi và tuyệt vọng, người chồng chuẩn bị hậu sự cho vợ mình.

Tin tức nhanh chóng lan truyền khắp cả làng xã. Ai cũng biết ngay cả những bệnh viện lớn cũng không thể chữa trị bệnh cho cô ấy. Các học viên Pháp Luân Đại Pháp ở trong thôn cũng biết chuyện. Thật ra, trước khi người phụ nữ này rời thị trấn để đến bệnh viện, một vài học viên đã bảo vợ chồng cô ấy hãy tin Pháp Luân Đại Pháp có thể đem đến cho họ hy vọng. Nhưng người chồng đã không tin. Anh ấy nói: “Nếu chỉ đọc vài từ này mà bệnh có thể khỏi được, vậy thì cần bệnh viện để làm gì? Hãy quên việc này đi. Chúng tôi không tin đâu.”

Sau khi cặp vợ chồng này trở về nhà, một vài học viên bảo em trai của người chồng rằng: “Hãy khuyên anh trai cậu bảo chị dâu cậu niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân-Thiện-Nhẫn hảo.’ Thậm chí nếu cô ấy không bình phục, thì sức khỏe của cô ấy cũng không xấu đi. Hãy thử xem.”

Lần này, vì đã đến bước đường cùng, nên anh ấy đồng ý và bảo vợ: “Vậy em hãy niệm những chữ ấy đi.”

Vợ anh ấy bắt đầu niệm chín chữ “Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân-Thiện-Nhẫn hảo.”

Người chồng ngủ thiếp đi trong khi vợ anh ấy đang thở bằng bình oxy và truyền dịch tĩnh mạch, đồng thời liên tục niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân-Thiện-Nhẫn hảo.”

Người nhà và bạn bè đã chuẩn bị xong hậu sự cho cô ấy. Một vài người bắt đầu khóc lóc.

Khi người chồng tỉnh lại, thấy vợ không có ở bên cạnh. Anh ấy nhanh chóng bật dậy và phát hiện cô ấy đang lau dọn phòng khách. Anh ấy hỏi: “Em đang làm gì vậy?” Cô ấy nói: “Em khỏe rồi. Em có thể thở được như người bình thường. Em khỏe thật rồi.“

Anh ấy tròn mắt kinh ngạc, không thể tin nổi những gì đang diễn ra trước mắt. Có thể như vậy sao? Là mơ hay sao? Anh ấy véo vợ mình và hiểu ra đó không phải là mơ. Cô ấy thực sự khỏe mạnh. Từ tận đáy lòng mình, họ hô to “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân-Thiện-Nhẫn hảo! Sư phụ Lý hảo!” bày tỏ lòng thành kính tới Sư phụ Lý Hồng Chí, Nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp.

Vợ anh ấy lại đi chợ buôn bán như trước khi cô ấy bị bệnh. Hai tuần sau, có người hỏi cô ấy: “Có thật là bệnh của chị đã được chữa khỏi không? Chị nên đi đến bệnh viện lớn mà kiểm tra lại xem thế nào.”

Đem theo phim chụp X-quang từ bệnh viện cũ, hai vợ chồng quay lại trường y tìm các chuyên gia đã điều trị cho cô ấy. Chuyên gia lấy những tấm phim chụp X-quang mới và so sánh với những tấm phim cũ. Ông ấy kiểm tra lại nhiều lần và hỏi cô ấy: “Chị chính là người bệnh này sao?”

Khi cô ấy nói phải, vị chuyên gia hỏi: “Làm sao chị có thể hồi phục được? Chị trông không giống người đó. Trước đây khi bệnh nhân này ra viện, cô ấy rất ốm yếu. Tôi đã nghĩ cô ấy có thể chết trước khi về tới nhà. Làm sao chị có thể hoàn toàn hồi phục như vậy? Về cơ bản là bây giờ chị đã có lá phổi mới. Chuyện gì đã xảy ra?”

Cặp vợ chồng không dám kể cho bác sỹ nghe sự thật vì Pháp Luân Đại Pháp đang bị chính quyền cộng sản bức hại nghiêm trọng. Họ đã không nói với ông ấy rằng Pháp Luân Đại Pháp đã cứu mạng cô ấy.

Bây giờ, hàng ngày người phụ nữ này luôn đeo bùa hộ mệnh Đại Pháp và niệm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân-Thiện-Nhẫn hảo.”

Cuộc sống của hai vợ chồng bây giờ đã quay trở lại bình thường. Ngoài làm nông, thỉnh thoảng họ còn đi làm thuê ở xa nhà. Hạt giống “Pháp Luân Đại Pháp hảo” đã ươm mầm trong tâm của người vợ.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/2/23/383101.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/3/5/176046.html

Đăng ngày 16-03-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share