Bài viết của một học viên Pháp Luân Công ở Philadelphia
[MINH HUỆ 19-9-2018] Ngày 15 tháng 9 năm 2018, các học viên Pháp Luân Công ở Philadelphia đã tổ chức các hoạt động tại Khu phố Tàu, để giới thiệu môn tu luyện cổ truyền này và phơi bày cuộc bức hại của Đảng Cộng sản Trung Quốc. Người đi bộ tìm hiểu về Pháp Luân Công qua các tấm biểu ngữ, tờ rơi giới thiệu, và lắng nghe các bài phát biểu của học viên. Một số học viên đã chia sẻ những trải nghiệm cá nhân của họ khi có được sức khỏe tốt nhờ tu luyện Pháp Luân Công, và những câu chuyện khi họ bị bức hại ở Trung Quốc.
Khách du lịch tìm hiểu về Pháp Luân Công tại Khu phố Tàu
Một người qua đường ký tên vào đơn thỉnh nguyện kêu gọi chấm dứt nạn thu hoạch nội tạng sống tàn bạo từ các học viên Pháp Luân Công còn sống của Đảng Cộng sản Trung Quốc.
Người Trung Quốc: Việc giảng thanh chân tướng mang lại hy vọng cho Trung Quốc
Ông Trương là một cư dân ở Philadelphia nhưng lớn lên ở Hồng Kông. Ông lắng nghe bài phát biểu của các học viên Pháp Luân Công và nán lại trao đổi với họ. Ông nói với một học viên: “Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) chưa bao giờ tôn trọng nhân quyền. Chính quyền Hồng Kông đã đàn áp Pháp Luân Công dưới sự chỉ đạo của Đảng này. Khi tôi thăm lại Hồng Kông, tôi đã thấy quá trình các học viên Pháp Luân Công duy trì các hoạt động giảng thanh chân tướng, và cách mà một số cơ quan của ĐCSTQ đã ngầm phá hoại và đánh đập các học viên. Cảnh sát chứng kiến điều đó nhưng họ đã không hề ngăn chặn. Uy tín của chính quyền Hồng Kông đã giảm xuống mức vô cùng thấp!“
Ông Trương cho biết thêm: “Tôi tin việc ĐCSTQ đã giết hại những người tập Pháp Luân Công để lấy nội tạng của họ là sự thật. Vì nhu cầu về nội tạng rất lớn, và việc này còn sinh lời nữa. ĐCSTQ đã kiếm được nguồn lợi lớn từ nguồn tạng của người tập Pháp Luân Công. Hoạt động của các bạn rất có ý nghĩa. Nó cho chúng tôi có dịp biết đến những sự thật này. Việc giảng chân tướng của các bạn mang lại hy vọng cho Trung Quốc!”
“Chúng ta cần đấu tranh cho họ”
Ông John Parsons và vợ là bà Susan đã ký tên vào đơn thỉnh nguyện kêu gọi chấm dứt nạn thu hoạch nội tạng. Ông Parsons nói: “Chúng tôi là tín đồ Công giáo. Tôi cho rằng đức tin là điều quan trọng nhất trong cuộc sống này, nhưng ĐCSTQ đã đoạt mất đức tin và niềm vui của họ. Nạn thu hoạch nội tạng thật đáng sợ! Đó là một tội ác giống Đức quốc xã! Điều đó hoàn toàn xấu xa!” Ông cảm ơn các học viên Pháp Luân Công vì đã cho ông biết về cuộc bức hại. “Cuộc bức hại khiến tôi thấy buồn. Mọi người dân Mỹ nên biết về cuộc bức hại này.”
Bà Susan cho biết thêm: “Con người ai cũng đều có quyền theo đuổi ước mơ và đức tin của mình, chính quyền không có quyền can thiệp. Thu hoạch nội tạng là vô cùng xấu xa. Chúng ta cần phải đấu tranh cho những người không thể đấu tranh cho quyền lợi của chính mình.”
Ông John Parsons (bên trái) và vợ là bà Susan (bên phải) trò chuyện với một học viên Pháp Luân Công (ở giữa)
Trải nghiệm cá nhân của các học viên Pháp Luân Công về cuộc bức hại
Bà Lý Liên, một học viên Pháp Luân Công, kể lại những trải nghiệm của bà khi bị bức hại. Bà đã bị bắt vào tháng 1 năm 2007 chỉ vì phát các tờ rơi giảng thanh chân tướng. Trong suốt thời gian bị giam giữ, cảnh sát đã nhét giẻ vào miệng bà và dùng dây xích buộc chặt bà xuống nền nhà trong năm ngày liền. Bà không thể đứng thẳng hay nằm xuống để ngủ. Bàn tay và cổ tay bà sưng hết cả lên. Sau đó, bà bị đưa đến Trại Lao động Cưỡng bức Mã Tam Gia và ở đó trong 18 tháng. Ở đó, bà bị ép lao động khổ sai hơn 10 tiếng mỗi ngày. Tay bà rất đau và kiệt sức đến nỗi bà không thể cầm nổi cái bát hoặc ngủ vào ban đêm. Trong thời gian bà bị ép tham gia một khóa tẩy não, bà bị còng tay vào ống nước nóng suốt ngày hôm đó, còn ban đêm bà bị còng tay vào giường. Bà còn không được phép sử dụng nhà vệ sinh. Bà đã bị tiêm những loại thuốc lạ khiến bà gần như mất trí nhớ.
Nữ học viên Trương Xuân Anh nói trong bài phát biểu của mình rằng bà đã bị các cảnh sát của ĐCSTQ bắt, sách nhiễu, và tống tiền nhiều lần khi bà còn ở Trung Quốc. Cảnh sát không chỉ sách nhiễu tại nhà, mà còn yêu cầu lãnh đạo nơi bà làm việc phải giám sát bà, và trả tiền cho một người hàng xóm giám sát bà. Vào một ngày tháng 11 năm 2007, bà cùng các đồng tu đang trên đường tới một công ty luật, thì hai xe cảnh sát chặn lại và bắt họ đi cùng về đồn. Cảnh sát lục soát nhà bà khi không có ai ở nhà. Bà Xuân Anh còn bị bắt lao động khổ sai trong trại giam và gia đình bà bị tống tiền.
Bà Thôi Hồng, một học viên Pháp Luân Công, cũng đã bị bắt giữ vài lần, bị đưa tới trại lao động và bị kết án ba năm rưỡi tù giam chỉ vì đã phát tờ rơi giới thiệu Pháp Luân Công. Khi bị giam giữ, bà không được phép ngủ hay sử dụng nhà vệ sinh, và bà thường xuyên bị đánh và bị sỉ nhục. Phần lớn răng của bà đã bị lung lay, một số đã rụng do bị đánh đập.
Các hoạt động của học viên Pháp Luân Công nhằm phơi bày [sự thật] về cuộc bức hại đã nhận được sự ủng hộ của đông đảo công chúng. Nhiều người đã ký tên vào đơn thỉnh nguyện kêu gọi chấm dứt nạn thu hoạch nội tạng tàn bạo của ĐCSTQ. 20 người Trung Quốc đã thoái xuất khỏi các tổ chức cộng sản ngay tại đó.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/9/19/374056.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/9/24/172275.html
Đăng ngày 29-09-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.