Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 04-01-2020] Tôi là một bà lão ở nông thôn năm nay đã 72 tuổi. Tôi đã từng tin vào những tuyên truyền sai lệch của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) về Pháp Luân Đại Pháp nên thậm chí đã từng oán trách pháp môn cho những bức hại mà vợ chồng con gái tôi phải chịu. May mắn thay, tôi đã minh bạch chân tướng về Đại Pháp và đã bước vào tu luyện.

Một đời khổ nạn

Sau khi kết hôn, tôi phải gánh vác tất cả công việc trong gia đình. Ngay cả khi đã mang thai chín tháng, tôi vẫn phải khiêng đá, đào mương, và trồng trọt trên đồng. Sau nhiều năm lao động vất vả và cuộc sống khó khăn, sức khỏe của tôi ngày càng suy sụp với bệnh tim, trầm cảm, đau nửa đầu và suy tĩnh mạch.

Gia đình sáu người của chúng tôi sống đạm bạc, chỉ sử dụng khoảng ba lít dầu để nấu ăn mỗi năm. Tôi để gia đình anh rể nhận nuôi hai cô con gái thứ tư và thứ năm của mình vì họ không có con.

Tuy nhiên chồng tôi và tôi vẫn phải hỗ trợ gia đình họ, trả tiền học phí cho bọn trẻ vì anh rể tôi không chịu đi làm. Vợ chồng tôi thường tranh cãi nhau về số tiền để gửi cho họ, vì chúng tôi cũng cần phải có đủ tiền để trả tiền phân bón.

Ở độ tuổi 30, dưới áp lực khủng khiếp nên tôi trở nên trầm cảm. Tôi bị mất ngủ, sợ mọi người xung quanh, sợ ánh sáng, và đã từng cố tự tử nhưng không thành.

Oán hận Đại Pháp

Vào tháng 7 năm 2000, vợ chồng con gái thứ hai của tôi đã bị bắt khi đi đến Bắc Kinh thỉnh nguyện cho quyền tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Con rể tôi bị giam ở trại lao động cưỡng bức, trong khi con gái tôi thì bị giam trong một tòa nhà ở một nhà máy bỏ hoang. Sau đó cháu bị ép phải nghỉ việc.

Cả ngày tôi chuẩn bị cơm cho cháu, nhân đó cố thuyết phục cháu ngừng tu luyện Đại Pháp vào buổi tối. Tôi đứng bên ngoài tòa nhà khóc lóc trong khi bế đứa cháu nhỏ trên tay.

Chứng kiến tình cảnh của các con và xem các chương trình truyền hình và tin tức nói xấu Pháp Luân Đại Pháp của chính quyền nên tôi đã tin vào những lời dối trá của ĐCSTQ và bắt đầu oán hận pháp môn. Thậm chí tôi còn tin rằng một ngày nào đó con rể tôi sẽ giết chúng tôi. Tôi còn phàn nàn những điều đó với bất cứ ai tôi gặp.

Sau khi về nhà, vợ chồng con gái tôi không dám nói về Đại Pháp trước mặt tôi vì tôi sẽ mắng các cháu ngay.

Vì mất việc nên con gái tôi đành mở một quán ăn nhỏ để kiếm sống. Tôi giúp cháu nấu ăn, giặt giũ, và đi chợ. Nhưng sau đó vì sức khỏe của tôi trở nên kém hơn nên tôi không còn có thể giúp cháu được nữa.

Chứng kiến sự trân quý của Đại Pháp

Một lần nọ tôi bị ngã xe đạp ngay lập tức sau khi nói xấu Đại Pháp. Con gái tôi nói rằng tôi bị trừng phạt nhưng tôi đã không tin cháu.

Láng giềng của tôi, một cụ bà lớn tuổi không tu luyện Pháp Luân Đại Pháp đã nói rằng môn tu luyện này bị đối xử bất công. Bà cũng chia sẻ rằng tất cả bệnh tật của bà đã biến mất sau khi bà thành tâm niệm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân-Thiện-Nhẫn hảo.”

Hầu như ngày nào bà cũng đến nhà trò chuyện với tôi. Tôi có thể thấy rằng bà đã thay đổi khi bà không còn than phiền về chứng đau khớp do dư thừa chất nhờn khớp gối. Từ đó nhận thức của tôi về Đại Pháp đã bắt đầu thay đổi.

Một ngày nọ tôi bị đau đầu, đơ cổ không thể cử động. Con gái tôi khuyên tôi niệm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo.”

Tôi bắt đầu niệm từ sáng cho đến tối và nhờ con gái và cháu niệm tiếp khi tôi thấm mệt. Chúng tôi cũng nghe bài giảng của Sư phụ Lý (Nhà sáng lập Đại Pháp).

Không có gì xảy ra cho đến ngày thứ 12, đột nhiên tôi cảm thấy có một vật thể như quả bóng xuất ra khỏi trán và cơn đau đầu của tôi biến mất ngay lập tức. Tôi đã hồi phục và không còn thấy trầm cảm nữa.

Thời điểm đó quả thật không thể nào diễn tả hết bằng lời sự biết ơn của tôi đối với Sư phụ và chỉ đến khi đó tôi mới nhận ra mọi thứ nói trên tivi đều là dối trá.

Sau đó tôi muốn học Đại Pháp nhưng vẫn không chắc là tôi có thể học được không vì tôi đọc không được tốt và đã từng nói những điều không hay về pháp môn. Sau khi do dự một tháng, cuối cùng tôi quyết định bắt đầu tu luyện Đại Pháp.

Hàng ngày, tôi đều dậy từ 3 giờ 40 phút sáng để luyện công. Tôi không cảm thấy lạnh hay cần phải mặc áo khoác dày vào mùa đông như vẫn hay làm trước đây.

Càng học Pháp Luân Đại Pháp, tôi càng cảm thấy tốt hơn và tâm mình trở nên tĩnh tại hơn. Tôi đã có thể dần dần buông bỏ sự oán giận đối với anh rể và chấp trước vào tiền bạc bằng cách chiểu theo Pháp lý Chân-Thiện-Nhẫn để trở thành một người tốt hơn.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/1/4/398549.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/5/7/184374.html

Đăng ngày 08-06-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share