Bài viết của đệ tử Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Hắc Long Giang, Trung Quốc

[MINH HUỆ 15-8-2018] Tôi bị điếc bên tai trái và chỉ có thể thốt ra âm thanh chứ không nói được rõ ràng khi tôi 10 tuổi.

Vào đầu năm 1999, một người hàng xóm đã giới thiệu Pháp Luân Đại Pháp cho tôi. Vài ngày sau khi bắt đầu tu luyện Đại Pháp, cơ thể tôi có cảm giác nhẹ nhàng, chức năng nghe và nói của tôi đã cải thiện. Vì thế, gia đình tôi rất ủng hộ tôi tu luyện Đại Pháp, bởi bây giờ tôi có thể nghe và nói được như một người bình thường.

nghiêm chính thanh minh sau khi bị “chuyển hóa”

Sau khi tôi tu luyện được khoảng 6 tháng, Giang Trạch Dân, cựu lãnh đạo Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), đã phát động cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp. Tôi bị bắt giữ phi pháp và bị kết án một năm lao động cưỡng bức. Bởi không thể chịu đựng nổi sự tra tấn, nên tôi đã bị “chuyển hóa” trong trại lao động.

Tuy nhiên, khi đầu não của tôi thanh tỉnh trở lại, tôi nhớ lại các bài giảng Pháp và những ích lợi mà bản thân đã đắc được thông qua tu luyện Đại Pháp. Tôi hối hận vì đã phản bội Đại Pháp. Tôi viết Nghiêm chính thanh minh để phủ nhận và vô hiệu hóa những điều tôi đã lăng mạ Đại Pháp, dưới sự giám sát của các lính canh.

Khi đưa bản Nghiêm chính thanh minh cho lính canh, thông qua thiên mục tôi thấy mình rớt xuống một cái hang sâu. Thế nhưng, trong góc hang có một ông lão đang ngồi với thế tay liên hoa thủ ấn. Sau đó ông lão sắp xếp một người đưa tôi ra khỏi hang. Trên không trung, nhiều đóa hoa đang nở rộ – một cảnh tượng thù thắng mà không một ngôn từ nào có thể diễn đạt được. Tôi biết rằng Sư phụ Lý, nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp đã cứu tôi. Sư phụ cho tôi thấy cảnh tượng tráng lệ để động viên tôi tiếp tục tu luyện.

Vượt qua khổ nạn

Tôi trở về nhà sau một năm rưỡi. Vợ chồng em trai khuyên tôi nên tu luyện Cơ đốc giáo để không bị bức hại nữa. Chồng tôi, người không phải là học viên Đại Pháp, tiếp tục ủng hộ tôi tu luyện Đại Pháp khiến tôi cảm động sâu sắc và giữ vững tín tâm tu luyện tinh tấn.

Sư phụ đã giảng rằng các học viên nên làm ba việc, nhưng quan trọng nhất vẫn là học Pháp cho tốt. Tôi tham gia nhóm học Pháp, nhưng nhận thấy mình không được chào đón bởi tôi gặp vấn đề trong việc phát âm các từ rõ ràng.

Tôi vật lộn với suy nghĩ: Làm sao mình có thể học Pháp cùng các đồng tu nếu không ai muốn mình có mặt ở đó? Đọc to rõ là điều rất dễ đối với họ, nhưng với tôi lại là nhiệm vụ khó khăn.

Tại sao tôi không thể nói được một cách rành mạch như những người khác? Tôi tự chất vấn mình. Có Pháp và Sư phụ trong tâm, tôi tin mình có thể vượt qua mọi khổ nạn. Tôi quỳ gối và khóc trước Pháp tượng của Sư phụ và cầu xin Sư phụ giúp đỡ. Tôi nói rằng tôi sẽ học Pháp tinh tấn hơn nữa và sẽ phát âm tất cả các từ một cách rõ ràng.

Sau đó, tôi dần dần có thể đọc một cách rõ ràng và các đồng tu bắt đầu chấp nhận tôi. Gia đình và bạn bè của tôi đều kinh ngạc bởi uy lực của Pháp Luân Đại Pháp.

Cả gia đình thụ ích từ Pháp Luân Đại Pháp

Bây giờ tôi đã 61 tuổi, nhưng trông trẻ hơn tuổi thật và đi lại rất nhanh nhẹn. Hằng ngày tôi đến chợ, trạm xe buýt, khu mua sắm, và công viên để giảng chân tướng Pháp Luân Đại Pháp cho mọi người. Không ai có thể ngờ rằng trước đây tôi từng bị điếc và không thể nói năng một cách rõ ràng.

Khi đến lúc thay mới giấy chứng nhận khuyết tật, tôi nói với mọi người trong văn phòng rằng tôi không cần đến nó nữa bởi Pháp Luân Đại Pháp đã chữa lành cho tôi – bây giờ tôi đã có thính lực và có thể nói được rất rõ ràng. Tất cả họ đều ngạc nhiên khi thấy những sự cải biến của tôi.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/8/15/372477.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/9/7/171805.html

Đăng ngày 23-09-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share