Bài viết của Lý Bình, một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc
[MINH HUỆ 12-9-2017] Học viên ở xã của chúng tôi và các xã lân cận đã cùng tề tựu lại và chia sẻ những câu chuyện tu luyện của mình. Chúng tôi mở lòng mình ra và nhớ lại rất nhiều những câu chuyện cảm động mà bản thân đã từng trải qua trong tu luyện. Nhân đây tôi muốn chia sẻ vài câu chuyện trong số đó.
Lần đầu tiên đọc sách Chuyển Pháp Luân
Bà Lệ Trân, 54 tuổi, kể về lần đầu tiên mở cuốn sách Chuyển Pháp Luân ra, bà đã nhìn thấy chữ Hỉ (喜) xuất hiện trong mỗi trang sách, từng chữ từng trang đều tỏa sáng rực rỡ. Bà lập tức quyết định bắt đầu nghiêm túc tu luyện.
Không lâu sau, chỗ đau ở thắt lưng và chân của bà đã khỏi. Bà có thể đứng dậy và làm việc. Bà cảm thấy rất vui mừng và tiếp tục luyện các bài công pháp của Pháp Luân Đại Pháp mỗi ngày.
Sau đó, bà Lý Trân bắt đầu bị đau ngực. Cơn đau khủng khiếp đến mức bà cảm thấy khó thở. Bà phải nằm trên giường trong suốt một tuần liền. Khi đến khám bác sĩ, bà được cho biết hoàn toàn khoẻ mạnh. Rồi bà chợt nghĩ ra rằng mình là người tu luyện, không nên có bệnh, cơn đau liền biến mất. Kể từ đó, bà không bao giờ cảm thấy bị bệnh nữa.
“Bình thuốc” khoẻ mạnh trở lại
Bà Ngọc Mai kể cho chúng tôi rằng bà từng rất ốm yếu trước khi bắt đầu tu luyện Đại Pháp. Bà bị viêm phế quản và viêm khớp. Tiếng thở của bà lớn như tiếng ống thổi. Bà không thể tự làm được việc gì. Việc duy nhất bà làm được là uống và tiêm thuốc. Chồng bà phàn nàn rằng tất cả số tiền ông vất vả kiếm được đều dùng để trả cho bệnh viện và quăng vào “bình thuốc” (ám chỉ bà Ngọc Mai).
Không lâu sau khi bà bắt đầu tu luyện, lãnh đạo Đảng Cộng Sản Trung Quốc Giang Trạch Dân đã phát động cuộc bức hại Đại Pháp. Sau khi chồng bà xem những chương trình truyền hình phỉ báng Pháp Luân Đại Pháp, ông đã mạnh mẽ phản đối việc bà tu luyện. Một buổi tối nọ, giữa họ xảy ra một cuộc tranh luận nảy lửa về việc này. Bà Ngọc Mai quyết định rằng bà sẽ vẫn tiếp tục tu luyện, nhưng bà đã khóc tới khi ngủ thiếp đi đêm hôm đó.
Khi đã chìm vào giấc ngủ, bà mơ thấy mình phun ra rất nhiều máu. Sáng hôm sau, bà thấy chất dịch rỉ ra từ mũi mình đầy máu.
Tuy nhiên, kể từ đó bà cảm thấy tràn đầy năng lượng. Bây giờ bà đã có thể làm việc chân tay và không cần dùng bất kỳ thứ thuốc nào.
Bởi vì “bình thuốc” giờ đây đã khoẻ mạnh, chồng bà cũng ngừng phản đối việc bà tu luyện.
Chồng ủng hộ vợ đi thỉnh nguyện
Bà Cát Trân, 72 tuổi, kể lại bà từng khóc mỗi ngày sau khi con trai qua đời trong một tai nạn ô tô. Bà cũng từng chịu những cơn đau khủng khiếp ở chân và khối u tuyến giáp. Bà và chồng bà gần như đã kiệt sức vì đau khổ.
Sau khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, bệnh tật của bà Cát Trân đều biến mất. Bây giờ bà mỉm cười mỗi ngày. Niềm vui đã trở lại với gia đình bà. Chồng bà nói: “Nhờ bà ấy tu luyện mà tôi cũng được lợi ích.”
Khi cuộc đàn áp bắt đầu vào năm 1999, bà Cát Trân muốn lên Bắc Kinh để thỉnh nguyện cho Pháp Luân Đại Pháp. Tuy nhiên, bà không có đủ tiền cho chuyến đi. Chồng bà đã mượn 500 nhân dân tệ từ một người bạn để giúp bà thực hiện chuyến đi đó. Bà Cát Trân đã bị bắt giam bốn lần vì nói chuyện với mọi người về Đại Pháp. Chồng bà luôn cố hết sức để giải cứu bà mỗi lần như vậy.
Phúc lành từ Đại Pháp
Bà Chân Kỳ, năm nay 45 tuổi, bị chẩn đoán mắc chứng cường tuyến giáp vào năm 1997, chỉ một năm sau khi bà kết hôn. Bà đã thử tất cả các loại thuốc đắt tiền và thực phẩm chức năng nhưng vẫn không thể mang thai. Một ngày vào năm 1999, khi bà Chân Kỳ đến thăm bà của mình ở bệnh viện, bà nghe ai đó nhắc tới Pháp Luân Đại Pháp có lợi cho sức khoẻ. Bà hỏi thăm xung quanh xem bà có thể học Pháp Luân Đại Pháp ở đâu và bắt đầu tu luyện Đại Pháp vào tháng 5 năm 1999.
Không lâu sau, bà cảm thấy khoẻ mạnh và tràn đầy năng lượng. Kiểm tra y tế cho thấy tuyến giáp của bà đã trở lại bình thường. Năm 2001, bà sinh được một bé trai khoẻ mạnh. Cả gia đình bà giờ đây tràn đầy niềm vui và rất biết ơn phúc lành nhận được từ Đại Pháp.
Hàng xóm ngăn cản kẻ bức hại
Bà Tú Nga, 73 tuổi, đã trải qua hai lần khó nạn lớn. Cậu con trai của bà qua đời trong một tai nạn khi mới 20 tuổi, chồng bà sau đó cũng ngã bệnh và qua đời. Bà Tú Nga không thể chống đỡ nổi trước những tai hoạ nặng nề đó và cũng ngã bệnh. Bà đã đau buồn đến mức mất ngủ và bị nôn hàng đêm. Vì không có tiền để chữa bệnh nên bà không thể đi khám bác sĩ. Một học viên Pháp Luân Đại Pháp trong xã bèn dạy bà luyện công và khuyên bà đọc sách Chuyển Pháp Luân. Mặc dù chưa từng đi học và không biết đọc nhưng chỉ trong 18 tháng, bà đã có thể đọc được sách Chuyển Pháp Luân.
Sau khi ngộ được các nguyên lý của Pháp Luân Đại Pháp và tại sao nhiều sự việc lại bất ngờ xảy đến, bà đã có thể chấp nhận sự ra đi của con trai mình. Sức khoẻ của bà cũng dần hồi phục.
Chứng kiến bà Tú Nga trở nên thanh thản và mạnh khoẻ, người hàng xóm cạnh nhà bà hoàn toàn tin tưởng sự tốt đẹp của Đại Pháp. Một lần nọ, chính quyền địa phương đến tìm bà Tú Nga. Người hàng xóm đó đã chặn họ lại và nói rằng bà không có nhà. Khi họ cố gắng vào trong nhà bà để tìm sách Đại Pháp, người hàng xóm của bà Tú Nga đã dùng một chiếc xẻng để dọa và ngăn họ lại.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/9/12/349930.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/10/6/165957.html
Đăng ngày 17-10-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.