Bài viết của một học viên Đại Pháp ở Trung Quốc Đại lục
[MINH HUỆ 1-8-2017] Tôi năm nay 65 tuổi và là một học viên mới. Tôi bắt đầu tu luyện Đại Pháp vào tháng 3 năm 2014 sau khi xem chương trình biểu diễn Shen Yun ở Canada.
Sư phụ đã giảng:
“Được thân người nào có dễ chi! Nếu mà thật sự được Đại Pháp, cá nhân ấy quả là quá may mắn. ‘Nhân thân nan đắc’; đó chính là đạo lý.” (Chuyển Pháp Luân)
Tôi cảm thấy vô cùng may mắn khi có cơ duyên quý giá được trở thành một học viên Đại Pháp, có thể trợ Sư Chính Pháp và cứu độ chúng sinh.
Tôi muốn chia sẻ một số kinh nghiệm tu luyện của mình trong ba năm vừa qua
Tinh tấn kiên tu Đại Pháp
Tôi sống cùng các con ở Canada khi bắt đầu tu luyện vào năm 2014. Tôi tự học Pháp, đọc các bài chia sẻ trên website Minh Huệ và học các bài công pháp qua việc xem băng hình hướng dẫn luyện công của Sư phụ.
Tháng 8 năm 2014, tôi trở về Trung Quốc và tiếp tục học Pháp, luyện công ở nhà. Tôi nhớ một học viên ở Nhà sách Thiên Thê đã bảo tôi hãy đọc các bài viết trên website Minh Huệ hàng ngày để có thể bắt kịp tiến trình Chính Pháp.
Vì là một học viên mới và không hiểu biết nhiều về tu luyện, nên tôi rất nôn nóng mong tìm được các học viên khác. Sư phụ hẳn đã hiểu cảm giác ấy của tôi, vì sau đó một vài tháng tôi đã tình cờ gặp được một số học viên khi họ đang phát các DVD giảng chân tướng tại một khu chợ. Tôi đã vô cùng hạnh phúc!
Rất nhanh chóng, họ giúp tôi có một cuốn Chuyển Pháp Luân (vì cuốn sách lúc trước tôi đã để lại ở Canada) và hầu hết các kinh văn mới của Sư phụ. Họ cũng khích lệ tôi chú tâm học Pháp – ít nhất một bài giảng mỗi ngày. Con vô cùng cảm tạ Sư phụ đã an bài điều này cho con và thực sự cảm ơn lòng tốt của các học viên.
Sư phụ giảng:
“Mọi người nếu không học bộ Đại Pháp này thật tốt, thì sự viên mãn của bản thân chư vị không được đảm bảo. Ngoài ra tất cả những việc chính của Đại Pháp mà chư vị làm đều giống như người thường làm, dùng cách nghĩ của người thường, đứng trên xuất phát điểm của người thường mà làm, đó chính là người thường; tối đa cũng chỉ là người thường làm điều tốt cho Đại Pháp mà thôi. Bởi vì chư vị là đệ tử Đại Pháp, do đó chư vị không thể ly khai Pháp mà hành xử. Chư vị còn [phải] cải biến không ngừng bộ phận bề mặt nhất vốn chưa được cải biến [của mình]; vậy chư vị không nên ly khai học Pháp. Nhất định học Pháp thật tốt. Trong quá trình học Pháp, chư vị [mới] có thể không ngừng thanh trừ những nhân tố bất hảo của mình, cải biến những điểm cuối cùng mà chưa cải biến. Vì sao trước đây tôi rất nhấn mạnh rằng mọi người học Pháp, học Pháp, học Pháp thật tốt? Nó vô cùng quan trọng.“ (Giảng Pháp tại Pháp hội vùng Đô thị New York [2003])
Do đó, mỗi ngày tôi đều học Pháp vào buổi sáng, ra ngoài giảng chân tướng cho mọi người vào buổi trưa và khi trở về nhà, tôi sẽ đọc các kinh văn mới của Sư phụ. Vào buổi tối, tôi đọc các bài chia sẻ trên website Minh Huệ.
Tôi đã nghỉ hưu nhiều năm và hoàn cảnh trong gia đình chính là môi trường tu luyện của tôi. Sư phụ giảng:
“[Tôi] nói rõ cho chư vị một chân lý: toàn bộ quá trình tu luyện của người ta chính là quá trình liên tục tống khứ tâm chấp trước của con người.” (Chuyển Pháp Luân)
Mặc dù minh bạch các Pháp lý, nhưng mỗi lần chuyển biến những quan niệm người thường thực sự là một khảo nghiệm đối với tôi. Trước khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi không bao giờ quan tâm đến cảm nhận của chồng. Tôi là người có tính cách mạnh mẽ và thường quyết định mọi việc trong gia đình. Bây giờ tôi hiểu ra rằng mình nên đạt được các tiêu chuẩn mà Pháp yêu cầu cả ở trong gia đình và ngoài xã hội, những gì tôi làm nên lấy nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn làm thước đo.
Lúc đầu, việc đó khá khó khăn, vì tôi thường không kiểm soát được bản thân và vì vậy đã bỏ lỡ nhiều cơ hội tu tâm tính. Sau đó tôi nhận ra rằng là một học viên, chúng ta cần thiện và từ bi, và nếu tôi tranh cãi về những vấn đề của người thường, tôi sẽ rớt xuống tầng thứ đó.
Một lần, chồng tôi nói với tôi: “Nếu bà nói chuyện một cách thân thiện, mọi người sẽ cảm thấy thoải mái và vui vẻ đón nhận những điều bà nói. Tại sao bà luôn nói chuyện bằng thái độ hùng hổ như vậy? Bà có thể cảm thấy thoải mái khi làm theo cách này, nhưng bà có biết mình sẽ làm tổn thương người khác như thế nào không?”
Tôi nhớ lại điều Sư phụ đã giảng:
“Nữ nhân cương tiêm sính hào cường
Phù táo ngôn khắc bả gia đương”
(Âm Dương phản bối, Hồng Ngâm III)
Diễn nghĩa:
“Nữ nhân sắc sảo thích khoe mạnh bạo
Ngôn từ xốc nổi làm chủ gia đình”
Tôi cảm thấy như Sư phụ đang nói về mình. Hiện tượng âm dương đảo chiều xuất hiện vì đạo đức xã hội đang trượt dốc và đi ngược lại với Thiên lý.
Thông qua học Pháp, tôi minh bạch rằng là người tu luyện, tôi nên thay đổi thái độ đối với chồng và không giữ tâm oán giận trong lòng nữa. Tôi nhớ lại rằng kết hôn với tôi là một việc không hề dễ dàng đối với ông ấy. Thu nhập của tôi cao hơn của ông ấy, và địa vị trong công việc của tôi cũng cao hơn. Chính vì điều ấy mà căn hộ chúng tôi được cấp cũng là dựa vào vị trí của tôi. Có lần, một người đã nói với chồng tôi ngay trước mặt tôi rằng: “Ông thực sự chẳng là gì trong gia đình này. Thậm chí nhà của ông cũng không đứng tên ông.”
Tôi đề cao tâm tính thông qua học Pháp và bây giờ, khi mâu thuẫn xảy đến, tôi có thể giữ bình tĩnh và nhẩm bài thơ của Sư phụ:
“Tu luyện nhân
Tự trảo quá
Các chủng nhân tâm khứ đích đa
Đại quan tiểu quan biệt tưởng lạc
Đối đích thị tha
Thác đích thị ngã
Tranh thậm ma”
(Thùy thị thùy phi, Hồng Ngâm III)
Diễn nghĩa:
“Người tu luyện
Tự tìm lỗi
Các loại nhân tâm phải bỏ nhiều
Quan ải lớn nhỏ chớ rớt lại
Cái đúng là họ
Cái sai là mình
Còn tranh gì nữa”
Tôi nhận ra rằng hướng nội là Pháp bảo, và là người tu luyện, tôi phải nhảy thoát khỏi quan niệm người thường. Dần dần, không khí trong gia đình tôi đã chuyển biến rất nhiều và chồng tôi cũng thay đổi. Trên thực tế, chồng tôi có rất nhiều điểm tốt. Ông ấy tốt bụng, không để tâm đến tiền bạc và vật chất. Tôi quyết tâm tuân theo các Pháp lý để chính lại bản thân, tôn trọng chồng mình từ tận đáy lòng và làm tốt các công việc nhà mà tôi nên làm.
Bây giờ gia đình tôi càng ngày càng hòa thuận và lúc nào cũng ấm áp.
Khảo nghiệm trong khi luyện công
Đối với tôi, luyện công là một khảo nghiệm thực sự. Trong gần một năm rưỡi tôi chỉ có thể ngồi đơn bàn. Sư phụ giảng:
“Hiện nay [nếu] chư vị chưa song bàn được, thì có thể dùng hình thức đơn bàn, dần dần chư vị cũng phải đặt nốt chân kia lên.” (Đại Viên Mãn Pháp)
Sau đó, tôi bắt đầu ngồi đơn bàn nửa giờ và ngồi song bàn nửa giờ đồng hồ, nhưng một học viên đã khích lệ tôi ngồi song bàn trong một giờ đồng hồ luyện công.
Trong lần đầu tiên, tôi cố gắng ngồi song bàn một giờ đồng hồ, mồ hôi chảy xuống mặt và chân tôi đau đến nỗi tôi bắt đầu run lên không kiểm soát. Tôi kiên trì và trong tâm xuất một niệm: Hãy vứt bỏ cái tôi vốn có của mình và khoác lên mình cái tôi mới. Tôi cảm thấy Sư phụ đang khích lệ mình kiên trì. Tôi tiếp tục ngồi song bàn trong một giờ đồng hồ. Kể từ đó, tôi có thể ngồi song bàn mỗi khi luyện bài công pháp số năm.
Gần đây, tôi đọc một bài chia sẻ, mà đã nhắc nhở tôi phải giữ lưng thẳng khi ngồi song bàn. Tôi đã cố gắng giữ thẳng lưng khi bắt đầu ngồi, nhưng khi giữ thẳng lưng thì chân của tôi cũng vênh lên và đau vô cùng. Tôi phải cúi người về phía trước để chịu cơn đau.
Mặc dù sau đó tôi có thể ngồi thẳng hơn một chút, nhưng tư thế của tôi vẫn không thực sự tốt. Tôi nhớ lại lời hướng dẫn của Sư phụ:
“Lưng ngay cổ thẳng” (Đại Viên Mãn Pháp)
Do đó tôi đã cố gắng làm theo những gì Sư phụ dạy và có một cảm giác hoàn toàn khác. Chân tôi vô cùng nhẹ nhàng sau khi luyện bài công pháp số năm.
Qua trải nghiệm này, tôi nhận ra rằng tu luyện là vấn đề nghiêm túc và tôi phải tuyệt đối tuân theo chỉ dạy của Sư phụ, điều đó mới có nghĩa là thực sự tín Sư tín Pháp.
Tu luyện bản thân trong khi giảng chân tướng
Vì là một học viên mới, việc tu luyện cá nhân của tôi gắn liền với việc chứng thực Pháp. Nhờ giúp đỡ của các học viên khác, tôi nhanh chóng thực hiện sứ mệnh trợ Sư Chính Pháp và cứu độ chúng sinh.
Một lần, tôi gặp một người phụ nữ bằng tuổi tôi. Tôi nói với bà ấy về sự băng hoại đạo đức và những khó khăn trong cuộc sống mà thế hệ chúng tôi gặp phải, sự tham những của các quan chức Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và ĐCSTQ sẽ bị Trời trừng phạt vì những tội ác đã gây ra. Sau đó tôi hỏi xem trước đó bà ấy có tham gia vào tổ chức nào của ĐCSTQ hay không và liệu bà ấy đã nghe về làn sóng “Tam thoái” hay chưa.
Bà trả lời là có, và tôi là học viên Pháp Luân Công thứ ba nói với bà về điều đó. Tôi bảo bà ấy rằng bà thực sự may mắn khi có được những cơ hội như thế và khuyến khích bà thoái ĐCSTQ. Bà vui vẻ đồng ý và nói sẽ nhẩm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo” như tôi đã gợi ý. Từ sâu thẳm trong tâm, tôi biết Sư phụ đã làm mọi thứ và tôi chỉ đang làm một chút trong quá trình này.
Tu luyện trong môi trường mới
Cuối năm 2016, tôi quay trở lại Canada. Mặc dù môi trường tu luyện thay đổi, nhưng tôi vẫn thức dậy từ 3 giờ rưỡi sáng để luyện công, sau đó phát chính niệm. Sau đó tôi sẽ học Pháp. Ban ngày, tôi đọc các bài chia sẻ trên website Minh Huệ và làm một số việc nhà.
Sau đó tôi đến nhà sách Thiên Thê. Các học viên ở đây rất tốt bụng và giúp tôi tìm đến nhà hai vợ chồng một học viên sống không xa chỗ con tôi. Hai vợ chồng học viên này rất thân thiện và đã dẫn tôi tới một nhóm học Pháp lớn.
Đó là lần đầu tiên tôi tham gia nhóm học Pháp. Tôi cảm thấy thực sự vui mừng và có cảm giác thật tuyệt vời! Hàng trăm học viên học Pháp cùng nhau, cả học viên phương Tây và học viên người Trung Quốc. Tôi đọc từng từ cẩn thận với sự tập trung tuyệt đối. Chúng tôi học một bài giảng, sau đó học một bài kinh văn mới của Sư phụ và sau cùng là các học viên chia sẻ. Không khí vô cùng an bình và tôi có thể cảm nhận được trường năng lượng vô cùng mạnh mẽ.
Trên đường về, một học viên hỏi xem tôi có muốn tham gia quảng bá Shen Yun vào cuối tuần không, cụ thể là treo các tờ rơi lên cửa nhà của người dân. Đó là một cơ hội tuyệt vời. Tôi vô cùng cảm ơn các học viên đã lái xe vượt đoạn đường dài để đón tôi rồi đưa tôi về nhà, kiên nhẫn chia sẻ với tôi nên hành xử như thế nào khi quảng cáo Shen Yun và giao tiếp với người thường như thế nào.
Mỗi lần đến trước cửa một gia đình, tôi sẽ đặt tờ rơi ở vị trí hợp lý, với sự tôn trọng của mình và nói: “Hãy mang những người có duyên phận tới xem chương trình Shen Yun. Xin hãy ghi nhớ: Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân-Thiện-Nhẫn hảo!”
Nhớ lại những năm tu luyện vừa qua, tôi vô cùng cảm tạ Sư phụ đã cho tôi cơ duyên quý giá được trở thành một học viên Đại Pháp. Pháp Luân Đại Pháp thực sự là một môn tu luyện kỳ diệu dạy mọi người hướng thiện để đạt tới những tiêu chuẩn đạo đức cao. Tôi hy vọng người dân Trung Quốc của tôi sẽ không tin theo những lời dối trá của ĐCSTQ và ghi nhớ Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo, từ đó họ có thể lựa chọn một tương lai tương sáng cho chính mình.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/8/1/-351920.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/8/31/165234.html
Đăng ngày 26-9-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.