Bài viết của Liên Hương, một học viên Pháp Luân Công ở tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc
[MINH HUỆ 22-8-2017] Tôi là một bà nội trợ 63 tuổi sống ở vùng nông thôn. Trước khi gặp được Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã phải khổ sở vì những chứng bệnh như đau tim, chứng đau nửa đầu, viêm phế quản, viêm bàng quang và các vấn đề phụ khoa. Mỗi ngày với tôi là một trận vật lộn, mỗi năm tôi đều phải nhập viện vài lần.
Sau khi học Pháp Luân Đại Pháp vào tháng 2 năm 2000, tất cả mọi bệnh tật của tôi đều khỏi. Tôi trở thành một người hoàn toàn mới và tràn đầy sức sống. Tôi hiểu được mục đích của cuộc sống và tâm tính của tôi không ngừng đề cao.
Khổ nạn khảo nghiệm tín tâm
Vào một ngày cuối tháng 11 năm 2014, tôi phát hiện thấy một khối u nhỏ ở ngực bên trái. Ngày hôm sau tôi kể cho một học viên khác biết. Bà ấy bảo tôi rằng: “Đại Pháp là toàn năng. Đừng nghĩ gì đến nó nữa. Chỉ cần học Pháp. Tín Sư tín Pháp.“
Nhưng tâm tôi không tĩnh lại được. Vài ngày sau, ngực của tôi bắt đầu đau, sau đó là đến lưng. Chồng tôi và con dâu giục tôi nên đi bệnh viện. Chị dâu của tôi và mấy người hàng xóm nghe tin và cũng giục tôi mau đi bệnh viện. Họ cảnh báo tôi về những điều khủng khiếp có thể xảy ra nếu tôi không điều trị y tế. Tuy nhiên, sau khi nghe lời khuyên của họ, tôi trở nên tỉnh táo hơn. Tôi xuất một niệm mạnh mẽ – thành tâm tín Sư tín Pháp.
Con trai tôi đã gọi cho chúng tôi một chiếc taxi để đến bệnh viện. Cháu tuyên bố rằng cháu sẽ trói tôi lại và đưa tôi đến đó nếu tôi không chịu đi. Tôi không có cách nào khác nên phải đi cùng họ. Nhưng tâm tôi không dao động. Sau khi thực hiện vài lượt kiểm tra, bác sĩ bảo chúng tôi về nhà chờ kết quả. Hai ngày sau, con trai tôi bảo rằng kết quả cho thấy tôi bị ung thư vú và sẽ phải phẫu thuật.
Tôi bình tĩnh nói chuyện với gia đình mình. Tôi bảo họ: Trước đây, tôi không thể làm tròn nhiệm vụ làm mẹ và làm vợ của mình vì lý do sức khỏe; nhưng Đại Pháp đã ban cho tôi một thân thể khỏe mạnh. Kể từ đó, tôi đã có thể làm công việc đồng áng và việc nhà, chăm sóc cho cháu nội; gia đình cũng trở nên vui vẻ hơn. Tôi bảo họ rằng Đại Pháp ban cho gia đình chúng tôi rất nhiều và mọi người cũng đã thấy được điều này.
Vài ngày sau đó, trời mưa rất nhiều, do đó họ không nghĩ đến việc đi bệnh viện. Tôi vẫn tiếp tục học Pháp và luyện công. Đồng thời, tôi vẫn giữ một niệm mạnh mẽ – tín Sư tín Pháp.
Ngày 17 tháng 10 năm 2015, ngực của tôi đau đến nỗi ngay cả quần áo chạm vào cũng làm tôi đau đớn vô cùng. Cơn đau cũng nặng dần lên. Chồng tôi đã hỏi xem tôi có cần vài viên thuốc giảm đau không. Tôi trả lời không. Thay vào đó tôi bảo ông ấy đưa cho tôi cuốn Chuyển Pháp Luân.
Tôi cầm cuốn Chuyển Pháp Luân bằng cả hai tay và nói với Sư phụ rằng: “Con sẽ kiên định tín Sư tín Pháp. Tôi sẽ không bao giờ dao động cho đến phút cuối cùng của đời mình.” Tôi không sợ hãi và tâm tôi cực kỳ bình yên mặc dù tôi đang rất đau.
Tối hôm đó, tôi cảm thấy rằng mình đang chiến đấu với tử thần suốt đêm. Tôi không cảm thấy buồn ngủ và tâm trí rất thanh tỉnh. Chồng tôi ngồi trông chừng tôi, nhưng không thể biết được chuyện gì đang diễn ra. Thời gian dường như ngưng lại.
Sáng hôm sau, tôi tiếp tục học Pháp. Đến chiều, cơn đau giảm đi. Kể từ đó mỗi ngày tình trạng của tôi ngày càng tiến triển tốt hơn, mãi cho đến khi tôi khỏi hẳn.
Chồng tôi đã chứng kiến toàn bộ quá trình. Ông ấy rất vui mừng khi nhắc đến chuyện đó: “Sư phụ thật vĩ đại! Đại Pháp thật kỳ diệu và phi thường!” Con trai, con dâu và chị dâu của tôi đều ngạc nhiên trước sự hồi phục của tôi.
Câu chuyện của tôi đã lan rộng khắp thôn làng cũng như các làng lân cận. Hiện con trai tôi và những người dân làng khác đã bắt đầu tu luyện. Nhiều người nói rằng họ cũng muốn học Pháp Luân Đại Pháp.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/8/22/352846.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/9/8/165338.html
Đăng ngày 23-9-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.