Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc
[MINH HUỆ 31-7-2016] Năm ngoái, tôi công tác tại một thành phố khác và thường xuyên giảng chân tướng về Pháp Luân Công cho mọi người trên quan điểm của một bên thứ ba.
Cá biệt có 1 người giữ thái độ phản ứng kịch liệt khi nghe sự thật về Pháp Luân Công. Anh bảo tôi rằng một người họ hàng của anh là một học viên Pháp Luân Công đã bị mất tích sau khi cuộc bức hại bắt đầu vào tháng 7 năm 1999.
Anh ấy tin rằng người họ hàng này rời xa gia đình vì không muốn quan tâm đến gia đình của mình sau khi học Pháp Luân Công.
Tôi cũng có biết hai trường hợp học viên bị mất tích được bốn tháng. Gia đình họ cũng tin rằng những học viên này ra đi để theo đuổi những thứ của riêng mình hoặc từ bỏ gia đình họ.
Tôi đã nói với các gia đình có các học viên bị mất tích về mức độ tàn bạo của cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp và Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đã giết hại một số lượng lớn các học viên Pháp Luân Công rồi thu hoạch nội tạng của họ để kiếm những món lợi khổng lồ. Cuối cùng họ cũng đã hiểu những gì đang diễn ra và hỏi liệu những thân nhân của mình có bị giết hại để lấy nội tạng hay không.
Cập nhật tội ác thu hoạch nội tạng
Có một bản báo cáo cập nhật về tội ác cưỡng bức thu hoạch nội tạng dựa trên các bằng chứng mà ba nhà điều tra đã thu thập được từ Trung Quốc. Bản báo cáo này cho biết về một con số ước tính rất cẩn trọng thì đã có đến 200.000 học viên bị mổ lấy nội tạng trước khi chết.
Ở Trung Quốc, có đến 2.860 quận với hơn 40.000 thị trấn. Chỉ một phép tính sơ bộ thôi thì cũng có thể thấy khoảng 70 học viên trên một quận hoặc 4 học viên trên một thị trấn có lẽ đã bị mổ lấy nội tạng trong lúc vẫn còn đang khỏe mạnh để cung ứng cho ngành công nghiệp cấy ghép nội tạng ghê rợn của Trung Quốc
Sự mất tích của các học viên
Trước khi cuộc bức hại [Pháp Luân Công] bắt đầu vào năm 1999, hàng triệu người ở Trung Quốc khi ấy đang cùng học và luyện các bài công pháp. Không cần đăng ký ghi danh. Mọi người cũng không cần phải biết lẫn nhau.
Sau khi cuộc bức hại bắt đầu, rất nhiều học viên đến Bắc Kinh thỉnh nguyện cho quyền được tu luyện Pháp Luân Đại Pháp đã bị bắt khi họ tới nơi. Không thể đếm hết số học viên mất liên lạc với gia đình và biến mất trong hệ thống nhà tù và các trại lao động cưỡng bức của Trung Quốc.
Việc quan tâm đến những học viên mất tích là điều rất quan trọng. Nếu chúng ta biết họ là những ai và có thể nói chuyện với gia đình của họ để giúp họ hiểu được sự thật về những gì mà các thành viên [là học viên Pháp Luân Công] trong gia đình mình có thể đã gặp phải. Điều này sẽ rất có lợi cho họ và các học viên bị mất tích. Nó cũng có thể cung cấp những thông tin hữu ích cho việc điều tra về nạn cưỡng bức thu hoạch nội tạng đang được các chuyên gia tiến hành.
Tôi đề xuất tất cả các học viên ở Trung Quốc hãy thu thập bất kỳ thông tin nào có thể về các trường hợp học viên bị mất tích. Nếu không nguy hại đến cuộc sống của học viên, xin hãy gửi thông tin đến các website Minh Huệ.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/7/31/332173.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/8/30/158478.html
Đăng ngày 12-9-2016. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.