[MINH HUỆ 25-3-2016] Sẽ có một cuộc bầu cử tổng thống ở Mỹ diễn ra trong năm nay. Tôi để ý thấy một số học viên đã đưa ra đủ loại bình luận về các ứng cử viên khác nhau. Tôi cũng có những quan điểm của riêng mình về việc bầu cử này. Tuy nhiên, tôi không nghĩ rằng điều này là đúng.

Nghe các học viên đưa ra các quan điểm chính trị mà tôi không đồng tình đã giúp tôi nhận ra chấp trước của bản thân và chính lại tư tưởng của mình về những vấn đề này.

Theo thể ngộ của tôi, Sư phụ đã dạy chúng ta rằng những vấn đề chính trị của con người là do thiên thượng đã an bài và không liên quan gì đến người tu luyện.

“Tôi nhấn mạnh nhiều lần khi giảng bài rằng, hình thức của xã hội người thường, dẫu đó là xã hội và chính trị như thế nào, đều có định số, là Trời định. Người tu luyện không quản việc của nhân gian, càng không được tham dự vào đấu tranh chính trị. Xã hội đối với chúng ta như thế nào, đó chẳng phải đang khảo nghiệm cái tâm người tu luyện sao? Không thể nói rằng chúng ta bị dẫn lôi vào làm chính trị.” (Tu luyện không phải là chính trịTinh Tấn Yếu Chỉ)

Thích hay không thích một chính trị gia hay đảng phái nào đó rõ ràng là một chấp trước, ngoài ra trong giai đoạn đặc biệt này khi các đệ tử Đại Pháp đang giảng chân tướng cho xã hội trên diện rộng, chấp trước này có thể gây ra can nhiễu nghiêm trọng.

Tôi cảm thấy rằng kinh văn gần đây của Sư phụ rất nghiêm túc. Một trong những cảnh báo mà Sư phụ đưa ra trong bài giảng có đề cập đến việc các học viên bộc lộ những quan điểm của họ về những vấn đề của người thường.

Chẳng lẽ đó là một sự trùng hợp, sau bài kinh văn gần đây lại có một cuộc bầu cử ở Mỹ mà tất cả mọi người dường như có nhiều quan điểm mạnh mẽ về nó? Tôi tin rằng việc này có thể đang khảo nghiệm một vài người trong chúng ta.

“Dù sao đi nữa, đôi lúc tôi đọc thấy những bài viết, mà quả thực không sao đọc nổi, cứ là như nói thay cho tà đảng Trung Cộng. Có những người, mà về những sự việc nơi người thường, chư vị cũng vào bình luận, thậm chí lăng-xê lên. Chư vị có biết là chư vị đang cứu người không? Chư vị không được tạo ra kẻ thù. Làm kênh thông tin, người khác đưa tin thế nào thì chư vị đưa tin như thế, đối với các sự việc nơi người thường thì tại sao chư vị muốn bình luận?! Lại còn muốn nói điều này tệ lắm, thậm chí căm phẫn bất bình. Chư vị là người tu luyện nào đây, chư vị không biết chư vị đang làm gì sao? Nếu kênh thông tin ấy, vì chư vị, mà họ cho rằng chư vị nhìn nhận họ theo cách như vậy, khơi ra phản cảm của họ, khơi ra phản cảm đối với Pháp Luân Công, thì cứu họ sao đây? Vậy chư vị là đang có tác dụng gì? Thậm chí, một số việc xuất hiện ở Đại Lục, [chư vị] cũng căm phẫn bất bình. [Rằng] bắt ai đó, căm phẫn bất bình ra bình luận, nói nào là [những ai] bị bắt đều không có năng lực, thế này thế kia. Chư vị đã không biết mình là ai rồi, chư vị là một phần tử của tà đảng cộng sản à?” (Giảng Pháp tại Pháp hội Miền Tây Mỹ quốc 2015)

Mặc dù Sư phụ đã nói thẳng về kênh truyền thông trong trích dẫn bên trên, nhưng có lẽ chúng ta cũng cần xem lại ngữ khí của chúng ta – đặc biệt là những học viên đang hoạt động trong kênh truyền thông xã hội – cũng là một hình thức của truyền thông, và chúng ta cũng nên chịu trách nhiệm cho những việc liên quan đến vấn đề này.

Các học viên cần phải phù hợp với xã hội người thường, nhưng không có nghĩa là chúng ta phải hoàn toàn giống như họ, đặc biệt là khi làm như vậy sẽ can nhiễu đến việc giảng chân tướng của chúng ta.

Tôi cũng phải đề cập rằng, khi nhìn các học viên nói về những vấn đề này, họ tỏ ra rộng lượng hơn người thường, nhưng nhiều người trong số họ lại có thể trở nên khá hung hăng khi thảo luận về chính trị.

Ngoài ra, theo thể ngộ của tôi, Pháp mà Sư phụ giảng cho chúng ta là Pháp ở cao tầng và Sư phụ chưa giảng Pháp cho xã hội người thường. Sư phụ đã đề cập nhiều lần rằng xã hội người thường rất phức tạp, tốt và xấu khó mà phân biệt được. Vì thế, chúng ta nên cẩn thận đừng trộn lẫn những nhận thức về Đại Pháp của bản thân với những vấn đề của người thường.

“Này các đệ tử Đại Pháp, chư vị biết chăng? Về bề mặt của Pháp thì tôi đối với quy phạm hay yêu cầu của chư vị, cũng như các hình thức bề mặt nhất, tôi đều không có yêu cầu quá nhiều, nhưng trong các tôn giáo khác là rất nghiêm khắc, trong các hình thức tu luyện khác cũng rất nghiêm khắc. Tại sao? Tôi chỉ là bảo chư vị chú ý nội hàm Đại Pháp, là vì đó là những gì chư vị làm đệ tử Đại Pháp hôm nay nên tu [theo]; mà những thứ bề mặt, tôi không bảo chư vị quá chú trọng, là vì đó là thời Pháp Chính Nhân Gian cần làm, quá thấp rồi, đối với chư vị mà giảng, chính là ý tứ đó. Khi Pháp Chính Nhân Gian, không dùng Trung Văn để đọc thì đều không được, không hiểu nguyên ý thì đều không được, và yêu cầu là cao rồi.” (Giảng Pháp tại Pháp hội Miền Tây Mỹ quốc 2015)

“Trong đơn vị [công tác], hoặc ngoài xã hội, có người có thể nói chư vị xấu, [nhưng] chư vị không nhất định đúng là xấu; có người nói chư vị tốt, chư vị lại cũng không nhất định đúng là tốt.” (Chuyển Pháp Luân)

Nếu chúng ta có những quan điểm chính trị mạnh mẽ, có lẽ chúng ta nên tự hỏi bản thân: những quan niệm này có phải là thứ mà một người tu luyện nên buông bỏ không?

Nếu chúng ta công khai đưa ra những ý kiến để ủng hộ cho một ứng cử viên nào đó đã giúp cho Đảng Cộng sản Trung Quốc đàn áp Đại Pháp thì sao? Nếu chúng ta dùng những ý kiến công khai để phản đối một ứng cử viên nào đó đã từng ủng hộ Đại Pháp trong một thời gian dài và sau đó đẩy người đó cùng những người ủng hộ người ứng cử viên kia sang phía phản diện thì sao? Và chúng ta làm tất cả những việc này vì những quan niệm sai lầm mà chúng ta không nên có ngay từ đầu.

Thức tỉnh người thường thoát khỏi những quan niệm khoa học vô thần là điều mà tôi nghĩ các học viên nên làm nếu họ có thể. Chúng ta cũng cần giảng chân tướng cho mọi người. Lan truyền những quan điểm chính trị thì có liên quan gì đến những việc này?

Trên đây chỉ là thể ngộ của cá nhân tôi tại một tầng thứ giới hạn. Xin từ bi chỉ ra bất cứ điều gì không phù hợp.


Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/3/25/156041.html

Đăng ngày 20-4-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share