Bài viết của một học viên ở Trung Quốc

[Minh Huệ 19-3-2016] Một vài mâu thuẫn đã phát sinh giữa tôi và các học viên khác khi họ không thuận theo đề nghị của tôi. Trên bề mặt, có vẻ như là tôi đang làm điều tốt nào đó cho người khác, nhưng ý kiến của tôi đã bị từ chối. Tôi cảm thấy khá khó chịu về điều đó, nhưng không thể xác định được lý do khiến tôi không thoải mái là gì.

Một buổi sáng, sau khi đọc Chuyển Pháp Luân, tôi đã hiểu ra rằng dù cho lời đề nghị của mình là tốt đi nữa, nhưng tôi lại quá xem trọng bản thân, dần dần cảm thấy những gì mình nói là đúng và người khác nên làm theo.

Sư phụ giảng:

“…Họ phát hiện một số [Pháp] lý, phát hiện một số điều ở nơi người thường là sai; họ cũng [khuyên] bảo người ta làm điều tốt như thế nào; ban đầu họ cũng không phản đối các tôn giáo khác. Cuối cùng người ta tín phụng họ, cho rằng họ giảng có đạo lý; sau đó ngày càng tin tưởng họ; kết quả một số người sùng bái họ, không sùng bái tôn giáo.” (Chuyển Pháp Luân)

Tôi đã nghĩ về điều này. Nếu tôi cứ khăng khăng rằng thể ngộ cá nhân của mình là đúng và những người khác phải tin rằng [nhận thức đó] tốt hơn để rồi làm theo cách đó, vô tình tôi đã tự đẩy bản thân mình lên và tạo ra một điều gì đó mới mẻ để người khác noi theo. Điều này có thể phá hoại Pháp và dẫn dắt những người khác đi theo hướng ngược lại với Pháp.

Sư phụ đã sớm giảng cho chúng ta:

“…chư vị làm gì nói gì đều phải vì người khác, và nghĩ đến cả vì người đời sau nữa! Hãy nghĩ cho Đại Pháp vĩnh thế bất biến!” (Phật tính vô lậu, Tinh Tấn Yếu Chỉ)

Sau khi nhận ra sự nguy hiểm của tâm chứng thực bản thân này, tôi đã nhớ lại các giao dịch của mình với những người thường. Rất nhiều doanh nhân muốn trở thành đối tác của tôi vì họ cảm thấy rằng tôi trung thực và đáng tin cậy.

Mới đây, một người họ hàng của tôi đã tỏ ý muốn cùng tôi kinh doanh, nhưng người này lại không thừa nhận Đại Pháp. Ông cho rằng tôi có tiêu chuẩn đạo đức cao, nhưng lại coi việc tu luyện Đại Pháp của tôi chẳng là gì cả.

Giờ đây, tôi nhận ra rằng điều này là bởi tôi đã chứng thực bản thân chứ không phải là chứng thực Pháp. Tôi luôn luôn làm các việc cho người khác để mọi người nghĩ tôi là một người tốt. Tôi nghĩ rằng khi họ thừa nhận tôi là một người tốt, điều đó có nghĩa là họ sẽ thừa nhận Đại Pháp. Thực tế, tôi đã nhầm.

Khi làm các việc cho người khác, tôi vẫn còn có tâm cầu danh, muốn là người có uy tín. Với một học viên Đại Pháp, những suy nghĩ như vậy thật là nguy hiểm.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/3/19/325550.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/3/31/156106.html

Đăng ngày 19-4-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share