Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 24-04-2025] Hồi tưởng lại quá trình tu luyện của mình, tôi vô cùng xúc động. Từ một cảnh sát bức hại các học viên Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã trở thành một học viên. Tôi muốn chia sẻ câu chuyện của mình.

Khi cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) lên đến đỉnh điểm nhất, tôi làm cai ngục trong một trại lao động cưỡng bức và giúp bức hại các học viên. Dần dần tôi minh bạch Pháp Luân Đại Pháp là gì. Tôi đọc sách Chuyển Pháp Luân và may mắn bước vào tu luyện. Toàn thân và tâm của tôi đã trải qua những sự thay đổi lớn, một số căn bệnh biến mất, tâm tính của tôi trở nên tốt hơn—Tôi không còn đánh, chửi người khác và cai hẳn rượu và bài bạc.

Trại lao động cưỡng bức ở Trung Quốc thực hiện theo mệnh lệnh của ĐCSTQ và nhiều học viên bị giam giữ phi pháp tại nơi đây. Họ thuộc mọi giai tầng xã hội khác nhau, từ lãnh đạo và kỹ thuật viên cấp trung và cấp cao, đến cảnh sát, quân nhân, giáo viên, các bà nội trợ và nông dân không biết chữ. Những người lớn tuổi ở độ tuổi 60, 70 và những người trẻ tuổi nhất chỉ mới 15, 16 tuổi.

Giám đốc và đội trưởng trại lao động yêu cầu chúng tôi buộc các học viên từ bỏ Pháp Luân Đại Pháp, và chúng tôi phải buộc 90% trong số họ chuyển hóa, khiến môi trường ngày càng tệ. Vì nghe theo những lời dối trá của ĐCSTQ, nên ban đầu khi tiếp xúc với các học viên, tôi đã rất hung hăng và nghĩ: “Tôi không tin tôi không thể đối phó với các người!”

Trong ca trực của mình, tôi đã đánh những học viên không tuân thủ quy định của trại lao động–niệm Pháp và luyện công. Do đội trưởng đốc thúc, tôi đã tát những học viên nào từ chối bị chuyển hóa. Tuy nhiên, tôi thấy họ không hề ôm giữ oán hận, mà thiện ý nói với cai ngục rằng hành ác sẽ chịu quả báo. Tôi thường tự hỏi: điều gì khiến họ kiên định như vậy?

Tôi dần dần minh bạch những sự thay đổi họ đã trải qua sau khi học Pháp và luyện công, hiệu quả thần kỳ của Đại Pháp trong việc chữa bệnh khỏe người. Một số học viên trước đây mắc bệnh nan y nhưng đã hồi phục sức khỏe sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Những cặp vợ chồng sắp sửa ly hôn đã trở nên hòa thuận sau khi tu luyện, và một số quan chức cấp cao không còn tham nhũng nhận hối lộ nữa.

Vì phương thức trại lao động dùng để buộc các học viên từ bỏ Pháp Luân Đại Pháp thông qua bạo lực, tôi chịu áp lực ngày càng nhiều nên bị mất ngủ và mắc các căn bệnh khác. Cuối cùng, giám đốc trại lao động nói: “Hãy đọc sách của họ và xem chúng ta có thể làm gì để thuyết phục họ từ bỏ đức tin.”

Tôi phát hiện rằng những gì được viết trong sách của Đại Pháp hoàn toàn khác với tuyên truyền của ĐCSTQ trên TV. Sau khi đọc sách, chứng mất ngủ của tôi đã khỏi. Một ngày nọ, trong lúc trực, tôi đột nhiên sốt cao, một học viên đã nói với tôi: “Đây là điều tốt, Sư phụ của chúng tôi đang giúp anh tịnh hóa thân thể”. Lúc đó, tôi đã có chút hoài nghi: cô ấy không biết tôi đọc sách Chuyển Pháp Luân, vậy sao lại nghĩ Sư phụ đang giúp tôi chứ?

Không lâu sau khi tôi đọc sách, trang giấy trắng chuyển sang đỏ. Một lần khác, tôi trải nghiệm một dòng năng lượng ấm áp chảy từ đầu xuống chân, giống như quán đỉnh mà Sư phụ đã mô tả trong sách. Một ngày nọ khi ngước nhìn bầu trời, tôi thấy một đám mây giống hình bông sen.

Chỉ trong sáu tháng mà nhiều căn bệnh của tôi biến mất, tôi cảm thấy thật thần kỳ! Tôi nghĩ: một mặt mình vẫn đọc sách của Đại Pháp và có Sư phụ quản, mặt khác mình vẫn bức hại các học viên, mình là loại người gì vậy?

Mặc dù vẫn còn nghi hoặc, tôi không thể ngừng đọc sách Chuyển Pháp Luân. Tôi đọc sách mỗi khi có thời gian. Có lần, khi đang đọc bài giảng thứ chín, tôi thấy các chữ xuyên qua tầng tầng lớp lớp thân thể tôi. Tôi minh bạch: trong môi trường khắc nghiệt như thế này, nếu bạn tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, bạn sẽ đối mặt với việc bị đưa vào trại lao động, nhà tù, mất việc, và thậm chí là mất mạng. Trong cuộc bức hại tàn khốc nhất, nếu bạn vẫn tin rằng Pháp này là tốt và dạy người ta hướng thiện, thì bạn có căn cơ tốt. Kể từ giây phút đó, trong tâm tôi đã thầm nói với Sư phụ rằng: Con muốn trở thành một người tốt, và con phải tu luyện Đại Pháp!

Nhìn thấy các đồng tu bị bức hại tàn bạo mỗi ngày, lòng tôi đau như bị dao cắt. Là một học viên, tôi không thể ngồi yên, tôi muốn phơi bày cuộc bức hại này! Nhưng tôi cũng biết những gì tôi sẽ đối mặt trong một môi trường tà ác như vậy.

Các lãnh đạo trại lao động và nhân viên phòng trực giám sát chúng tôi, và bảo chúng tôi không ngừng tuần tra hành lang, theo dõi nhất cử nhất động của các học viên. Vì sự thay đổi to lớn của tôi, nhiều đồng nghiệp kinh ngạc. Lãnh đạo đã bảo họ và các tù nhân lao động phổ thông theo dõi tôi.

Thời điểm đó, tôi ngủ rất ít–tôi tận dụng mọi thời gian để học Pháp, luyện công, và phát chính niệm. Tôi không dám nghỉ ngơi một phút nào. Khi học Pháp, thể ngộ của tôi về Pháp ngày càng thâm sâu, Sư phụ đã ban cho tôi trí huệ và lòng dũng cảm để tôi không cảm thấy sợ hãi trước sự đe dọa.

Có lần, tôi mơ thấy các đồng tu bị ép ngồi trên một chiếc ghế dài nhỏ trong sân, không có tường bao bọc xung quanh. Tôi hét lớn: Chạy đi! Chạy đi! Khi tỉnh lại, tôi ngộ ra Sư phụ bảo tôi phối hợp với các đồng tu trong ma nạn để phủ định cuộc bức hại và rời đi.

Mặc dù bị theo dõi, tôi bắt đầu nói với các đồng tu cách phủ nhận cuộc bức hại và đột phá chính niệm. Nhiều học viên bị chuyển hóa đã quay lại với Đại Pháp, và các học viên kiên định càng trở nên quyết tâm hơn. Chính niệm của họ mạnh hơn. Họ bắt đầu tuyệt thực để phản đối cuộc bức hại. Một số học viên đã thoát khỏi hang quỷ bằng chính niệm và sự gia trì của Sư phụ.

Dưới sự giám sát nghiêm ngặt, các học viên khó có thể viết ra việc họ bị bức hại, nhưng tôi đã giúp họ. Các học viên bên ngoài đã biến những trải nghiệm này thành tờ rơi giảng chân tướng. Những tài liệu này được gửi đến những kẻ hành ác, và điều này ngăn chặn hiệu quả việc họ bức hại các học viên.

Trong những năm đó, chúng tôi đã giúp đỡ lẫn nhau, và các đồng tu đã phối hợp bên trong bên ngoài để phơi bày kẻ bức hại, cùng những việc tà ác của họ, và giải thể trại lao động cưỡng bức này.

Hồi tưởng lại chặng đường đã qua, nếu tôi không tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, cuộc đời tôi sẽ rơi xuống vực thẳm không thể cứu vãn vì tôi đã tham gia vào cuộc bức hại.

Đệ tử cảm ân Sư phụ đã từ bi khổ độ. Sư phụ đã cứu con thoát khỏi địa ngục! Cảm ân Sư phụ đã ban cho con sứ mệnh thiêng liêng thần thánh này! Trong thời điểm khó khăn nhất, đệ tử đã làm được những gì cần làm.

Đệ tử sẽ tu luyện tinh tấn hơn nữa và làm tốt ba việc để cứu được nhiều người hơn.

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/4/24/492788.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/5/24/228183.html