Bài viết của Phổ Mai, một đệ tử Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 18-08-2024] Tôi đã cùng các đồng tu phân phát tài liệu giảng chân tướng và treo các tấm biểu ngữ ở quê nhà để giúp người dân minh bạch về vẻ đẹp và chân tướng của Pháp Luân Đại Pháp. Bước chân của chúng tôi đã đặt tới rất nhiều khu dân cư, danh lam thắng cảnh và làng mạc. Trong suốt quá trình này, chúng tôi đã chứng kiến những thần tích của Pháp Luân Đại Pháp.

Với chính niệm, tôi và đồng tu không hẹn mà gặp

Một buổi tối mùa Đông, tôi đi phát tài liệu cùng một học viên lớn tuổi hơn. Khi đến một ngôi làng, chúng tôi chia nhau ra để phát. Sau một thời gian, tôi nhận ra rằng mình không quen thuộc khu vực này, lỡ chúng tôi lạc nhau, không tìm được đường về nhà thì làm thế nào? Tôi hối hận vì đã không hẹn trước địa điểm tập trung. Tâm tôi bắt đầu trở nên bất ổn.

Tôi nhận thấy rằng tâm thái của mình đang ảnh hưởng đến việc cứu người, vì vậy tôi quyết định ngừng lo lắng và hoàn thành việc phát tài liệu. Đúng lúc đang tập trung phát tờ thông tin giảng chân tướng cuối cùng, tôi nhận thấy có người ngồi đối diện. Khi tôi ngẩng đầu lên, tôi thấy người kia cũng nhìn lên, nhận ra đó chính là đồng tu của mình,

Chúng tôi đã phát xong tờ tài liệu cuối cùng vào cùng một lúc, không hẹn mà cùng ngẩng đầu lên, tìm thấy nhau và cùng quay trở về. Tôi nhớ lại những lo lắng lúc trước của mình và nhận ra rằng chỉ cần có chính niệm trong tâm, thần tích sẽ xuất hiện. Tôi cảm thấy rất vui.

Nhận ra mình đang đứng trước cửa nhà

Vào một đêm muộn cuối mùa Thu, tôi đi cùng một học viên khác để phát tài liệu. Sau khi rời khỏi một ngôi làng, chúng tôi thấy phía trước không có đường, chỉ có một con dốc. Dưới bầu trời đêm bao la, chúng tôi đứng đó, không thể tìm được đường về nhà.

Lúc đó, tôi nghĩ đồng tu tuổi đã cao, có thể sẽ bị mệt, vì vậy tôi bảo đồng tu ở lại chờ, còn tôi sẽ đi lên dốc để kiểm tra. Tôi đi được một đoạn, nhận thấy có vết bánh xe trên mặt đất, liền quay lại gọi đồng tu đi cùng để lần theo vết bánh xe, hy vọng sẽ tìm được đường ra. Tôi nghĩ rằng chỉ cần tìm ra đường, mọi việc sẽ ổn thôi.

Sau khi đi bộ một lúc, chúng tôi thấy có ánh đèn phía trước. Chúng tôi đi về phía đó và phát hiện ra đó là những chiếc lều tại một trang trại nhà kính. Cứ như vậy, chúng tôi vừa đi về phía trước vừa phát tài liệu, không biết mình đang ở chỗ nào, nhưng cảm thấy đang đi ngược hướng nhà mình. Chúng tôi hy vọng sẽ tìm thấy đường đại lộ.

Thật bất ngờ, sau khi phân phát tài liệu xong và đi thêm một đoạn, một con đường rất rộng và sáng hiện ra trước mắt chúng tôi, với những cây liễu đung đưa và một làn gió ấm áp. Giống như chúng tôi đã bước vào một thế giới mới tươi sáng, trái tim tôi cảm thấy nhẹ nhõm lạ thường. Tôi tự hỏi chúng tôi đang ở đâu. Nhưng sau khi đi trên con đường đó một lúc, nhìn kỹ lại chợt nhận ra đã đến trước cửa nhà mình. Chúng tôi vô cùng kinh ngạc và nghĩ rằng mình đang mơ. Thật sự thần kỳ.

Đèn thực sự đã tắt khi chúng tôi có chính niệm

Vào ngày 13 tháng 5, Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới, tôi đã cùng một số đồng tu đi treo biểu ngữ trên một cái cây bên cạnh con đường dẫn đến một điểm du lịch. Tôi đã chọn đoạn đường tối ưu nhất để treo biểu ngữ. Đó là một vị trí tốt, không chỉ có khách du lịch đi qua mà mọi người thường giặt quần áo ở một con suối nhỏ bên trái, ngoài ra còn có một trường học ở xa hơn bên phải và một công trường xây dựng. Tôi nghĩ rằng treo biểu ngữ ở đó sẽ có nhiều người nhìn thấy.

Trong khi chúng tôi treo biểu ngữ trên cây, tôi nghĩ rằng sẽ an toàn hơn cho chúng tôi nếu tắt đèn của công trường xây dựng, vì lúc đó đèn vẫn bật và mọi người vẫn đang làm việc. Thật ngạc nhiên, đèn thực sự đã tắt hoàn toàn. Sau khi chúng tôi treo biểu ngữ xong, đèn đột nhiên bật lên. Sau đó, tôi nhận ra rằng đây là Đại Pháp đang triển hiện sự thần kỳ.

Tài liệu giảng chân tướng đã “lên tiếng” cảnh báo tôi

Một buổi sáng, tôi đi phân phát tài liệu giảng chân tướng ở một khu dân cư gần nhà, khi lên đến tầng ba hoặc tầng bốn, tôi nhìn xuống để lấy thêm tài liệu từ trong túi của mình và nghe thấy tiếng “lách tách” phát ra từ trong túi. Tôi không chú ý lắm, nhưng sau đó lại nghe thấy thêm hai tiếng “lách tách” nữa. Tôi vẫn không nghĩ nhiều về điều đó và tiếp tục lấy tài liệu từ trong túi ra.

Khi sắp lấy thêm tài liệu ra, tôi nhận ra rằng âm thanh đó có thể là lời nhắc nhở từ tài liệu chân tướng. Khi ngẩng đầu nhìn lên, tôi thấy một chiếc camera giám sát được lắp ở phía trên, hướng thẳng ra cầu thang. Vì vậy, tôi quyết định giữ tay trên túi và tiếp tục đi lên cầu thang. Vào lúc đó, tôi nhận ra rằng các tài liệu giảng chân tướng đều có linh, chúng đang nhắc nhở tôi phải thận trọng.

Sư phụ giảng:

“Giảng đến việc Sư phụ cấp những gì, đó là những thứ tôi cấp cho mọi người. Các Pháp thân của tôi sẽ liên tục bảo hộ cho đến khi chư vị có thể tự bảo hộ được bản thân mình; khi ấy chư vị đã xuất khỏi tu luyện thế gian pháp rồi, đã đắc Đạo.” (Bài giảng thứ ba, Chuyển Pháp Luân)

Trong quá trình tu luyện Đại Pháp, tôi đã trải nghiệm vô số những thần tích. Là một đệ tử trong thời kỳ Chính Pháp, có thể an toàn bước tới ngày hôm nay, đều nhờ có sự bảo hộ từ bi của Sư phụ.

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/8/18/480280.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/9/26/221027.html

Đăng ngày 17-11-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share